Cô nghe được động tĩnh hệ thống, chính cô cũng lấy làm bất ngờ vì khi nãy thật sự cô nhìn thấy ánh mắt Lý Kha.. một ánh mắt đen nhánh chứa nhiều bi thương và khoảng trống, ngay khoảnh khắc đó tim của cô không khỏi dao động
Thật là dọa người đi!
Cô theo lời từng bước lại hầu Quốc Sư dùng bữa, hầu hạ dùng bữa đây nói dễ nghe là thử từng món, nói theo sự thật đó là thử độc, nếu thức ăn có độc thì nô tì là người đầu tiên chầu trời trước
nhưng theo trí nhớ nguyên chủ thì hắn rất ít khi cho người hầu dùng bữa nha ? vì phủ của hắn canh giữ phải nói là nghiêm ngặt tuyệt đối nha ..
nhưng thôi cô không nghĩ nhiều từ từ tiếng về phía hắn
Lý Kha dùng mắt nhìn cô rồi lại nhìn bàn ăn ý bảo cô kiểm tra đi, và thế là những món ăn ngon từ từ vào miệng cô, cô ăn một cách ngon lành không từ tốn, cứ gấp cứ gấp liên tục, vừa ăn vừa thỏa mãn
Ôi ~ cuộc sống mới hạnh phúc làm sao !
Bàn ăn trải dài, nhìn vào chỉ thấy một cô gái liên tục gấp thức ăn vẻ mặt vui vẻ, chàng trai ngồi nhìn cô gái trong mắt lóe lên ngạc nhiên cùng ý cười đạm bạc hiếm thấy
Lý Kha hắn từ trước đến nay chưa từng thấy một cô nương nào tự nhiên như vậy, tự nhiên không che đậy cảm xúc, không cẩn trọng, không lo sợ khi đối mặt với hắn.. khiến tâm tình hắn có chút vi diệu
\[ Hệ thống hảo cảm mở\]
\[ Hảo cảm nam chủ dành cho nữ chủ là 80 \]
\[ Hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ là 30 \]
\[ Khởi đầu tốt đẹp nha \]
" nam chủ xem ra cũng không khó gần lắm .. nhưng không hiểu sao cảm xúc của ta có gì đó lạ lạ, ngươi kiểm tra xem năng lượng nguyên chủ thật sự của thân xác này còn không "
\[ Hoàn toàn không có nha kí chủ, năng lượng của một thân thể trải qua một đời rất khó tồn tại, tồn tại như thế giới trước là chỉ khi tình cảm của nguyên chủ quá mức đậm sâu thôi. Còn với nguyên chủ lần này tuy có tình cảm với nam chủ nhưng chưa tới mức sâu đậm nha \]
" ta đã rõ.. "
\[…\] xem ra kí chủ nhà nó biết động lòng rồi nha !!!!
"…"
Cô ngừng đũa quay sang nhìn chàng trai trước mặt, cúi đầu trấn định
\- Thưa Quốc Sư, mời ngài dùng bữa
Lý Kha thu tầm mắt cúi đầu bắt đầu dùng bữa, hôm nay hắn ăn nhiều hơn mọi khi, ăn cũng cảm thấy ngon hơn khiến quản gia tấm tắc khen ngợi cô, còn giao phó cho cô công việc mỗi ngày bồi hắn dùng bữa, trong phủ cũng dần được chiếu cố nhiều hơn nhưng cũng không tránh khỏi vài ánh mắt ghen ghét
Sau khi lui ra cô đi thẳng một mạch về phòng nghỉ ngơi, trong đầu rối ren nhưng rồi cũng dẹp sang một bên mà đi vào giấc ngủ..
cái gì không có đáp án thì chờ đợi, còn giấc ngủ thì nhất định phải đầy đủ đúng giờ nha !
\[…\] vẫn là ngủ quan trọng đi \=\= ...