Hệ Thống Lưu Manh

Chương 222:Thần Thú Ta Nuôi Dám Làm Phản (2)




Tuyết Ly nhà ta không còn dáng vẻ lười nhác như bình thường nữa mà thay vào đó theo thói quen của nguyên thân ngày ngày bận bịu, sáng công vụ, sổ sách, giải quyết các vấn đề tương đối lớn có ảnh hưởng.. công văn các thứ cần thông qua cũng đến lúc gần chiều..

"…" Ta đã bảo làm tiên có gì sướng ?

\[…\] Ai nói sướng ?!

Toàn thân uể oải mà ngáp dài một cái liếc nhìn về phía cái trứng to đang nắm trong góc phới nắng.. theo như kịch bản thì do quả trứng rồng này thiếu ánh sáng quá lâu dẫn đến năm đó may mắn hưởng được vài tia liền khai quật bùng nổ.. nhưng bây giờ cô cho nó tắm nắng ngày ngày nên nhìn cũng trông ngon hơn rồi, chứ mới vớt về bẩn ghê lắm !

\[…\] Đó là nam chủ..

"…" Thật xấu !

Sao số mình nhọ thế nhở..

\[…\] Tương lai đẹp nghiêng thành cho cô biết cảm giác chen chân không lọt nhá !



Mặc kệ đẹp ra sao thì Tuyết Ly ta đây vẫn giữ liêm sỉ nhá !

Cô bâng khuâng một hồi cũng dẹp đống công việc này qua một bên, từ từ đi lại gần quả trứng nam chủ đã được mình cài ấn chú tàng hình.. lo lắng người khác chú ý nên cô tạo ra lớp màn chắn xung quanh nó.. cũng tránh mai mốt nó nở gây động tĩnh như kịch bản

Nói chung ổn thỏa rồi.. quá trình nuôi con quan trọng nhất là dạy nó từ nhỏ nha.. nên cô sẽ lẩm bẩm kinh phật cho nó nghe mỗi buổi tối tránh tương lai thành cái giống nam nhân não tàn đi mê mẩn cô nương yêu tộc nhà người ta, đến lúc đó để người ta gọi cô một tiếng mẹ nghe cũng kì..

\[…\] Kí chủ.. cô có phải suy nghĩ hơi lệch rồi không?

Rõ ràng cô phải là người công lược chứ ! Nói chơi như thế mà cô tưởng ta đưa cô đến đây nuôi con thiệt à ?

"…" Ngươi mới lệch lạc đấy !

Đồ biến thái lưu manh.. con nít cũng không tha !

\[…\] Nó sẽ rất nhanh lớn !

"…" Ta đã già..

\[…\] Đúng thật mấy ngàn tuổi rồi cơ mà !

Nhưng mà sự thật trên đây dù trăm ngàn tuổi thì dung mạo bên ngoài cũng như là 20 tuổi nhân gian mà thôi, do vậy họ sống rất lâu.. và cũng vạn phần xinh đẹp

Thế nên kí chủ cho dù là con trâu già rụng sừng vẫn có thể gặm được cỏ non xanh tốt nam chủ nha !

"…" \=\= !! Ha..

Ta mới không thèm..



Đột nhiên quả trứng đang sờ nhút nhích làm cô nhém hết hồn mà nhìn lại.. vỏ bộc lúc đầu hơi tối màu lại lần nữa như được gột rửa mà thành lớp vỏ trắng tinh cứng cáp như thạch đá ngũ sắc cô hay thấy nơi đây..

Quả thật có vẻ đẹp riêng nha.. xem bộ là sắp nở rồi..

\- Ngoan ngoan chị thương thương nha, nào gọi tỷ tỷ đi !!

Tuyết Ly vừa nói vừa vuốt ve vui vẻ mời gọi, trong lòng có xíu mong đợi mà trưng mắt trợn lên như tưởng nó có thể gọi thật đấy !

\[…\] \=\= ?!

\( Suy nghĩ của quả trứng nam chủ \): Nhân loại ngu xuẩn !



Thấm thoắt cô cũng ở đây gần 2 tháng rồi, nơi này ngày dài đêm ít nên cũng ít người để ý.. cứ như thể vạn năm đều mùa xuân tươi đẹp nên nhìn đám nữ nhân quấn quýt xoay quanh vị đại thần mới lập công kia cũng hừng hực sắc màu

Tuyết Ly an tọa trên cao nhìn đám người tiến lại cung kính hành lễ với mình, quơ tay miễn lễ nhàn nhạt mở lời

\- Ngươi muốn ban thưởng gì ?

Tính tình nguyên chủ luôn trực tiếp đã không còn xa lạ với mọi người, nam nhân chấp quyền bên dưới nghiêm túc thủ lễ kiên nghị cất lời

\- Tạ nữ hoàng ban ân, chỉ là thần tài còn non trẻ có thể ra sức vì tiên tộc chúng ta đã tự lấy làm vinh hạnh..

Ồ.. là ý không cần ban thưởng sao ? Hắn là Trảm Thần vừa mới nhận chức từ tay cha mình, nghe nói công lao trước đây của gia đình bọn họ cũng rất đồ sộ.. một lòng chung thành lâu đời nên rất được trọng dụng

năm nay hắn vẫn còn rất trẻ đã dẹp yên đám yêu tộc hoành hành dưới dương gia, lấy lại yên bình cho bá tánh hồng trần.. hơn thế đây còn là kích đòn răn đe tâm tư không an phận của yêu giới..

Thật sự tuổi trẻ tài cao nha..

Hzz.. ta cũng muốn miễn thưởng cho ngươi lắm, chỉ tiếc cái bọn quấn quýt tân bốc khen thưởng ngươi sẽ căm phẫn lắm đấy chàng trai !

\- Trảm Thần không cần khiêm tốn, cứ việc đưa ra yêu cầu ta tất sẽ toại nguyện.. tấm lòng của ngươi ta cũng đã rõ !

Giọng Tuyết Ly có vài phần uy nghiêm của nữ đế.. khiến con dân phía dưới suýt xoa cũng im miệng lắng nghe kỹ từng lời mà khuyên nhủ hắn không nên phụ thánh ân của nữ hoàng

Trảm Thần ngước đầu đúng mực như tạ ơn mà hồi đáp

\- Cảm tạ nữ hoàng.. vậy thần xin được lui về trấn giữ phía bắc tiên giới !

Phía bắc tiên giới nhiều rủi ro.. bởi đó là nơi có đường liên thông với tam giới, phải là tướng thần đủ sự tin tưởng của cô mới được trấn thủ nơi đó..

Nay hắn xin điều này quả thật không biết là tốt hay xấu nhưng chính xác là đang thử thách lòng tin của Tuyết Ly dành cho mình..

Nơi đó không quá tốt, nhưng quanh năm điều được đặc biệt nhìn đến với nhiều cái tốt.. Họ sẽ được mọi người tôn trọng không thua bậc nhà vương.. thật sự không khéo nha !

\- Ta ân chuẩn !

Tuyết Ly dứt khoát mở lời cũng phất tay ý bảo bọn họ lui xuống.. cô cũng từ từ lui về đại điện của mình, có nhiều suy tư trong kịch bản còn chưa rõ.. hy vọng quyết định ngày hôm nay sẽ không sai

Trong mắt Trảm Thần có trung thành.. nhưng không tuyệt đối

Còn hỏi cô tại sao ân chuẩn.. thì cô chỉ có thể đáp là tránh phiền toái mà thôi..

Cô dừng chân, dùng phép hóa giải.. định nhìn quả trứng trơn tru của mình mà vuốt ve đôi chút.. nào ngờ mở lồng kính ra không còn thấy trứng nữa..

chỉ thấy một đứa nhóc xung quanh là lớp vỏ vụn vỡ

giờ nó đã thành con rồng con..

Cứ như một đứa bé 1 tuổi bình thường nhưng trên đầu có cặp sừng nho nhỏ trông rất đáng yêu, đôi mắt mở to long lanh ngơ ngác nhìn cô chép chép miệng như muốn nói nó khát vậy

Tuyết Ly hoàn hồn nhìn nó luống cuống đi lấy nước đút tỉ mỉ từng ngụm.. hai má bụ bẫm cứ nhúc nhích không ngừng..

Thật sự.. dễ thương quá !!!



\[…\] Ha..

Ánh mắt si mê kia chắc không phải mê trai đâu hé kí chủ ?!

Hệ thống ta khinh..