Hệ Thống Nhiệm Vụ: Cửu Cửu Công Lược Thôi Nào !!!

Chương 28: nam chủ là học sinh của ta 5




Nguyệt Cửu không nói gì vì thật sự công nhận về trí thông minh của nam chủ.

Thấm thoát đã thi cuối kì I. nguyệt Cửu là một người vô cùng chuyên nghiệp nên học sinh mà cô dạy bắt buộc không thể dưới trung bình nên cô lên kế hoạch dạy thêm cho đám học sinh này.

Nguyệt cửu cầm giáo án nói:

” tôi thấy học trên lớp không thể đử để cho các em tiếp thu hết kiến thức nên tôi sẽ dạy kèm các em khi hết giờ, các em sẽ đến nhà tôi để học, tôi sẽ viết địa chỉ lên bảng. triều các em theo địa chỉ này mà đến nhà tôi, hiểu chưa…”

Bọn học sinh gật đầu như gà mổ thóc. Mấy tháng qua bọn họ đã được “biết” thế nào là cô giáo ác ma trong truyền thuyết rồi.

Mấy học sinh du côn kia gật đầu đến mức sắp đập đầu xuống bàn bọn họ sợ sẽ phải gặp cái cảnh mấy tháng trước.

Hết giờ học họ theo địa chỉ mà cô đưa đi đến nhà cô. Mấy học sinh nhà có điều kiện bình thường bọn họ há mồn đến mức cằm sắp rớt xuống đất. học sinh có điều kiện hơn một chút thì cũng phải nuốt nước bọt, trước mặt

họ là một …một tòa lâu đài chứ đâu phải nhà đâu.

Cố Nam thì bình tĩnh hơn vì nhà cậu ta

cũng chả khác nhà cô là bao nhiêu.

Đợi một hồi lâu thì có một người ra mở cửa. là một ông lão tầm hơn 60 tuổi.

Ông là quản gia của nhà họ Dư.

Quản gia lễ phép cúi đầu:

”xin chào các vị, tiểu thư đã đợi lâu rồi mời các vị đi theo tôi .” rồi ông lão đi vào, mọi người cũng nhanh chân đi theo.

Đi đến một căn phòng thì quan gia dừng lại gõ cửa:

”tiểu thư người đã đến rồi ạ.”

ở trong phòng truyền ra tiếng của nguyệt cửu:

”vào đi”

quản gia mở của:

”mời các vị vào.”

Bọn họ đi vào bên trong giống như một phòng học nhưng là phiên bản phóng to, căn phòng này lớn gấp đôi phòng học của bọn họ. thấy Nguyệt Cửu thì mọi người đông loạt cúi người:

”chào cô ạ.”

Nguyệt cửu chỉ nhẹ nhàng gật đầu rồi nói:”

tự chọn chỗ đi.”

Mọi người chọn xong chỗ của mình thì cô nói:

”mở sách ra chúng ta học tiếp.”

Sau tầm một tiếng học thì nguyệt cửu nói:

”được rồi gấp sách vào nghỉ một chút.”

Mọi người như được đặc ân lập tức thở một hơi nhẹ nhõm.

Cô cười nhẹ rồi cầm chiếc điện thoại lên:”mang ít đồ vào đây.”

5 phút sau thì có một đoàn người hầu đi vào trên tay cầm khay bánh, nước ngọt,..

Cô cười dịu dàng với họ:”mọi người cực khổ rồi, ăn đi”

Đám sinh viên nhìn cô như thiên thần rồi chạy lên lấy đồ ăn ngồi tụm lại một chỗ cười cười nói nói.

(tinh ~~~độ hảo cảm+5 bây giờ là 80% )

Nguyệt cửu:Tốn đồ ăn mà đổi được độ hảo cảm cũng đáng

[…] ừm… khá đáng đó.

Một hồi sau thì có một học sinh mạnh dạng lên tiếng hỏi:

”cô ơi, nhà cô như lâu đài ế rộng cực kì luôn.”

Nguyệt cửu cười:

”sao có nói là giống được …vì nó vốn dĩ là một tòa lâu đài mà, nhà của cô được các nhà kiến trúc hàng đầu hoàng gia Anh, Pháp, Đức cùng nhau thiết kế ra mà.”

Một nữ sinh:”thật…thật à cô.”