Hệ Thống Nhiệm Vụ: Cửu Cửu Công Lược Thôi Nào !!!

Chương 56: Tiểu Vi đói rồi 22




Hai ông bà thây tình cảnh không đúng: cái thằng kia bọn ta còn ở đây chưa có chết đâu mà ngươi lại dám liếc mắt đưa tình với con gái ta giữa thanh hiên bạch nhật à.

Nam Ngải Nhĩ lạnh lùng nhìn Dị Phong nói:

“ đã không còn sớm, cậu cũng nên về đi.”

Duy Á nhìn Di Phong giữ lễ nói:

“đúng vậy, trời không còn sớm chắc cầu cũng còn việc…”

Dị Phong đang muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Cô thở dài rồi nhìn Dị Phong:

“ được rồi trời cũng không còn sớm, mai em đến thăm anh..”

Anh gật đầu cười với cô rồi ra về.

Hai ông bà kia thì đang “ căm ghét” nhìn Dị Phong đi về

Cô nhìn hai người vẫn đang dùng ánh mắt chứa dao nhìn Dị Phong nới:

“ được rồi nói đi, tại sao hai người lại ghét Dị Phong như vậy.”

Nam Ngải Nhĩ nói một cách đương nhiên:

“ vì hắn muốn cướp con…”

Duy Á gật đầu đồng ý.

Cô thực sự muốn quỳ xuống khấu đầu bái phục hai người này.

--------------------------.

Ngày hôm sau cô lại đi đến công ty Di Phong chỉ không ai nhận ra cô là vị tiểu thư nhỏ trong truyền thuyết mà boss sủng trên đầu quả tim mà thôi.

Cô đứng trước sảnh công ty.

Nhân viên lễ tân nhìn cô lễ phép cười nói:

“ không biết vị tiểu thư này tìm ai ạ.”

Cô nhìn nhân viên lễ tân cười cười:

“ một lát sẽ có người xuống đón tôi.”

Nữ nhân viên gật đầu.

Trong nội tâm thì thầm nghĩ: vị tiểu thư này xinh đẹp như vậy, không biết là bạn gái của vị nào đây…

Một lúc sau thì Dị Phong đích thân đi xuống đón cô.

Nhìn thấy anh cô chạy đến ngọt ngào cười với anh:

“ Phong ca ca.”

Anh dịu dàng cười với cô:

“ em đến sớm nha.”

Cô nhìn anh cười:

“đâu có…”

Nhân viên chố mắt: con mẹ nó vị tiểu thư này lại là bạn gái của chủ tịch, … hình như hôm nay chúng tôi chưa uống thuốc thì phải… .

Dị phong trìu mến nhìn cô :

“ Tiểu Vi anh có chuyện phải đi, em đi cùng anh hay ở lại công ty chờ anh.”

Cô cười trả lời:

“ dạ em đi cùng anh.”

Anh dịu dàng gật đầu với cô.

---------------- ta là dải phân cách---------

Đến nới. đây là một khách sạn xa hoa.

Anh đỡ cô xuống xe đang định bế cô lên thì cô ho khan nhắc nhở anh.

Nguyệt Cửu: “ khụ… khụ… Phong ca ca.”

Anh xấu hổ quay mặt đi nói:

“ xin lỗi, thói quen nhất thời không sửa được.”

Anh cùng cô đi vào trong, vào phòng hẹn gặp một đám người thì hệ thống lên tiếng nhắc nhở.

[…] cửu cửu cẩn thận, bọn chúng là huyết liệp, thợ săn huyết tộc.

Hắc: nếu có chuyện gì thì chủ nhân cứ gọi ta ra nha.

Nguyệt cửu: đã biết.