Cô đến trường quay na Na và An na đã chạy đến hỏi:
“ Nhiên em biết gì chưa”
Cô nghi hoặc hỏi: “ biết gì ???”
Na na đưa cho cô chiếc điện thoại bảo: “ Tự mình nhìn đi”
Trong chiếc điện thoại là tình trạng của cục sì lầu tói hôm qua.
Trên mạng ai cũng khen cô nhân từ hiền lành, tốt bụng, vị tha, đủ 77 49 đức tính trên đời.
Còn Diệp Ngư thì bị chửi đến toàn thân là máu, là nữ phụ độc ác, chanh chua, chảnh chọe, bình hoa, độc ác.
Cô thì được tôn vinh như nữ thần còn Diệp Ngư thì bị hô hào đuổi ra khỏi giới giải trí.
An Na nhìn cô nói: “ thật không ngờ em là người làm chyện sấu mà lại được toàn dân mạng dát vàng … à không… kim ***** *** người. chở thảnh bồ tát sống, nữ thần dịu dàng bao dung…”
Cô chỉ cười không nói gì.
Tom đi đến chỗ cô: “ Nhiên cô xem tin trên mạng chưa. ”
Cô gật đầu.
Tom nhìn Diệp Ngư ở đằng xa lạnh lùng nói: “ tôi thật hối hận khi cho cô ta vào đoàn, làm phim của tôi bị bôi đen…”
Cô cảm thấy khá có lỗi với Tom: “ được rồi không cần tức giận quá.”
Tom hừ lạnh một cái rồi lại hớn hở nhìn cô: “ Nhiên hắn ta đầu tư rồi…. còn rất là nhiều luôn đúng chuẩn “ siêu to khổng lồ luôn” đấy nhiên.”
Cô nhẹ nói: “ ừ… à đúng rồi cái cô Diệp Ngư diễn như thế anh vẫn để cô ta tiếp tục ở lại đoàn phim à.”
Tom bất đắc dĩ nói: “ tôi cũng nói muốn đổi cô ta nhưng nhà đầu tư không đồng ý, hơn nữa kim chủ của cô ta cũng đầu tư vào rồi, tuy không bằng người đó nhưng cũng là một khoảng “ khủng ” đấy. ”
Cô thật sự thắc mắc Lệ Húc này đầu Tư vào là vì Diệp Ngư hay… là vì cô em gái duy nhất của hắn là cô.
“ thế đã nói gì về chuyện Diệp Ngư chưa…”
Tom lắc đầu: “ chưa nói gì cả, vị kim chủ này còn không nhắc tới cô ta nhưng… nhỡ đâu hắn vào đây làm chỗ dựa thầm lặng thì sao… nói chung vẫn phải cẩn thận.”
Cô nhìn đạo diễn Tom một chút rồi nói: “ tom tói ông sắp sếp một chút, tôi muốn gặp vị “kim chủ” này.”
Tom nghi hoặc nhưng cũng gật đầu.
………………………….
Thời gian lại trôi, hôm nay Diệp Ngư vẫn bị đạo diễn mắng như thường.
Cô phải quay đi, quay lại một cảnh với Diệp Ngư gần 50 lần mới mới qua được.
Bên ngoài thì biểu lộ rất mệt nhưng vẫn cố quay cho tới lúc Diệp Ngư “ nhớ” lời để xong cảnh.
Bên trong thì không ngừng cười lớn, tuy là diễn nhiều như thế cũng mệt nhung không thể không thừa nhận bắt nặt nữ chủ rất .. rất là vui.
----------- ta là giải phân cách------
Đến tối cô cùng Tom, An na và An An đi đến một nhà hàng nơi mà Tom đã hẹn vị “ kim chủ” anh hai ruột thịt của cô.
Bốn người đi vào phòng riêng.
Tom thấy Lệ Húc đã ngồi ở trong và chờ từ trước thì lịch sự đi đến nói:
“ Lệ tổng ngải đến sớm quá, xin lỗi đã khiến ngài chờ.”
Cô và người bên cạnh chẳng thèm chảo hỏi mà đi thẳng đến ghế ngồi xuống.
Hai người kia ngồi thì rất tùy ý, nhưng còn cô thì không còn một tý gì gọi là dịu dàng, hiền hậu, dễ gần của ảnh hậu Lệ Nhiên hồi sáng đâu cả.
Cô ngồi xuống rồi quăng cũng không phải quăng mà chỉ là đặt mạnh túi sách xuống bàn tạo ra tiếng động mà thôi, nhưng không hề giống hình tượng ưu nhã bình thường của cô chút nào.
Lệ Húc trực tiếp lơ Tom mà đúng dậy đi đến chỗ cô “ngoan ngoãn” như cún nói:
“ Tiểu Nhiên anh đã chuẩn bị rồi, nếu em muốn ăn thì lập tức đồ sẽ được bưng lên không cần chờ đợi.”
Cô chỉ gật gật đầu. anh lập tức kêu người bê đồ lên.
Thấy Tom đang đứng ngơ ngác thì cô nói: “ Tom đứng đó làm gì, không định ăn à.”
Tom dật mình rồi cứng nhắc ngồi xuống ghế.
Rất nhanh đồ ăn được mạng ra. An An và An Na chẳng nể nan gì mà bắt đầu ăn, cô cũng động đũa.
Tom vẫn chả hiểu cái gì đang sảy ra cả: Nhiên… Nhiên hình như cô cầm nhầm kịch bản rồi… mục đích đầu tiên chúng ta đến là gì… tại sao bây giờ lại thành ăn vậy….
Cô đang ăn thì cảm giác được ánh mắt của đạo diễn Tom ngửng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt chuyện gì vậy của Tom, cô chẳng hiểu gì gì cả đột nhiên như nhớ ra một việc.
Cô bỏ đũa xuống, nhìn thẳng vào Lệ Húc.
Lệ Húc thấy cô nhìn anh thì nghi hoặc hỏi: “ chuyện gì vậy nhiên?”
Cô nói với Lệ Húc: “ anh có thể kéo tiểu tình nhân của anh ra khỏi đoàn phim không.”
Trên đầu Lệ Húc có ba dấu chấm hỏi to đùng: “ tình nhân… tiểu tình nhân… anh làm gì có bạn gái mà có tình nhân…”
Cô nhíu mày: “ chẳng phải là cái người tên Diệp Ngư đó sao?”
Lệ Húc gãi đầu: “ Diệp Ngư… cô ta là ai?...”
Cô chống tay vào cằm: “ chính là nữ phụ trong đoàn phim đó… anh thật sự không biết?”
Lệ húc: “ anh không biết mà.”
Cô : “ thế anh có xem tin tức không vậy.”
Lệ Húc: “ anh xem thì cũng chỉ xem của em mà thôi.”
Cô : “ bây giờ trên mạng đang đồn ầm lên là cái cô Diệp Ngư đó là tiểu tình nhân của anh, anh là đại kim chủ của cô ta, giờ anh còn đầu tư vào phìm vì cô ta dám bảo không phải…”
Lệ Húc lập tức dơ tay lên khoa trương nói: “ anh thề trời, thề đất, thề cha mẹ tổ tiên… anh tuyệt đối không quen cái cô Diệp Ngư gì cả… anh đầu tư vào phim cũng là vì em mà.”
Cô nhướn mày cố ý hỏi: “ thật?”
Anh gật đầu bảo đảm: “ thật 100% luôn, em đợi một chút anh sẽ sử lý chuyện này.”
Rồi anh cầm điện thoại lên gọi:
“ a lô chợ lý à… cô lập tức bảo tất cả bộ phận quan hệ xã hội lên mạng giải thích tin đồn tôi đang có tình nhân đi… làm ngay và luôn… làm càng nhanh càng tốt… cô đợi một chút.
Lại hỏi cô: “ Nhiên cô ta có làm gì em không…”
Cô chưa kịp nói thì An An đã chanh nói trước: “ cô ta không những làm mà cực kỳ quá đáng luôn, kỹ thuật diễn của cô ta thậm tệ ngày hôm qua khiến Nhiên quay một cảnh với cô ta mà phải quay đi quay lại hơn 30 lân, hôm này thì gần 50 lần, còn hất nước nóng vào ngươi Nhiên nữa.”
Gân xanh Lệ Húc nổi đầy mặt, chửi tục: “ con mẹ nó. Cô ta dám bắt nạt em gái bảo bối của tôi… chán sống… đúng là chán sống mà… thư ký cô bảo thêm với bộ phận quan hệ xã hội dùng mọi quan hệ, quyền lực chèn ép đào bới
chuyện xấu… không có thì làm cho có, cho thủy quân đi bôi đen, cắt hết tài nguyên của cô ta cho tôi, em gái lão tử mà cũng dám bắt nạt.” rồi anh cúp máy.