An Na cầm lịch trình lên nói: “ Nhiên… chúng ta chuẩn bị đi dự tuần lễ thời trang paris.. rồi quay tạp trí quảng cáo, quảng bá phim, nhanh thì tầm nửa tháng lâu một chút thì tầm một tháng trong thời gian này phim “ Sự sống đếm ngược” sẽ được công chiếu… ”
Cô gật đầu: “ ừm… ”
An Na đưa cho cô vài kịch bản: “Nhiên em chọn đi thích cái nào thì bảo chị, chị sẽ đi bàn với đạo diễn và nhà sản xuất phim đó…”
Cô cầm kịch bản lên xem sau một lúc thì cô đưa một kịch bản cổ trang cho An Na rồi nói:
“ An Na cái này đi….”
An Na cầm lấy kịch bản: “ của đạo diễn Lý à… được chị sẽ đi bàn về vai nữ chính với ông ấy…”
Cô lắc đầu: “ vai em nhận không phải nữ chính mà là nữ phụ phản diện một…”
An An hỏi: “ sao lại là nữ phụ phản diện… em chọn kịch bản thì chọn nữ chính mới đúng chứ…”
An Na: “ vai này cảnh diễn ít hơn nữ chính, lâu lâu mới xuất hiện một lần sao em lại chọn vai này…”
Cô trải lời hai người: “lý do sao?.... ưm…. Thứ nhất thì như chị An Na vừa nói nữ chính xuất hiện rất nhiều…thì lịch quay sẽ dày đặc, mà hiện tại lịch trình của em cũng rất là dày không có chỗ chống nếu mà quay nữ chính thì phải bỏ rất nhiều đại ngôn, bìa tạp trí và quảng cáo vì một vai diễn mà bỏ nhiều như thế… em thấy không đáng,..
Thứ hai thì vai nữ chính có phong cách tiểu ngốc thỏ, ngốc bạch ngọt( đáng yêu, ngốc nghếch) không có hợp với em,..
Thứ ba em cảm thấy khi công chiếu vai này sẽ bùng nổ hơn là nữ chính, tuy là phản diện nhưng có quá khứ bi thảm nên mới dẫn đến có tính cách độc ác như vậy, hơn nữa vai này hành sử quyết đoán không dễ bị sao động nhưng không phải là độc ác không có nhân tính… vai này tuyệt sẽ nổi…
Cái cuối cùng… tạo hình rất đẹp nha, lúc nào cũng mặc một bộ đồ trắng mặt thì mang một lớp sa mỏng che đi khuôn mặt, lúc nào cũng ngồi trên một cỗ kiệu để người ta khiêng thế thì lúc diễn không cần đi lại hiều đỡ mỏi chân hơn nữa … chông rất là quý sừ tộc, rất là thần bí nha.”
An An: “ em nói đúng tạo hình rất đẹp…”
An Na: “ ừm…vậy quyết định kịch bản này đi, chốt nữ phụ phản diện một… khoảng 3 tháng sau khai máy…”
---------- ta là giải phân cách-------
Hôm sau anh đưa cô đến sân bay.
Sở Ngôn xách đồ cô xuống đưa cho An An rồi phàn nàn:
“ mới về có một tháng lại phải đi rồi…”
Cô cười cười đi đến ôm“dỗ” anh: “ được rồi… được rồi em sẽ cố gắng về sớm.”
Anh không vui “ hừ” một tiếng.
An An: “ hai cái người kia… đủ rồi nhá… bà đây chưa có bạn trai đâu nha… đừng có xuốt ngày nhét thức ăn cẩu cho bà …”
An Na: “ tôi đang FA… từ trối cẩu lương của hai người… muốn vứt cẩu lương thì tìm người khác … đừng tìm hai người bọn tôi.”
Cô phì cười: “ được, được ,đươc chúng ta lên máy bay… A Ngôn em đi nha.”
Cô đi đến hôn anh một cái rồi quay đầu.
An An che mắt: “ con mẹ nó.. mắt tôi… làm ơn ai ngăn hai người này lại đi…”
An Na : “ tôi sắp chết vì bị cho ăn quá nhiều thức ăn cho chó rồi… đợi tôi có bạn trai tôi cho các người lãnh đủ… ”
Rồi cả An An và An Na đi đến kéo tay cô: “ đi thôi… không thể để hai người này ở chung với nhau được nữa…”
Cô dở khóc dở cười đi theo hai người…
anh thì đứng đó vẫy tay tạm biệt cô.