Hệ Thống Nhiệm Vụ: Cửu Cửu Công Lược Thôi Nào !!!

Chương 82: ẢNh hậu toàn năng 17




Một tháng sau.

An Na nhìn cô: “ em ổn chứ… nếu không khỏe thì không cần đi…”

Cô lắc đầu: “ không sao… hơn nữa đây là bước hoặc sự nghiệp của em… lễ trao giải oscar này em tuyệt đối đi… hơn nữa ảnh hậu là của em…”

An Na gật đầu.

Trong một tháng này tất cả tin tức liên quan đến chuyện của Sở Ngôn và Diệp Ngư hoàn toàn biến mất… tất cả đều là do Sở Ngôn cho người xóa mọi chuyện.

Trong xuốt thời gian này Sở Ngôn đã tìm rất nhiều cách để liên lạc với cô … nhưng hoàn toàn không được, số của anh bị cô chặn gọi không được, nhắn tin cũng không được… thời gian này anh thực sự sắp điên rồi.

Vài ngày sau ở lễ trao giải oscar ở nước ngoài.

Không ngoài dự liệu, đạo diễn oscar thuộc về Tom với bộ phim gây trấn động toàn giới điện ảnh toàn cầu “ Sự sống đếm ngược”.

Cô được đề tên trong những người được đề cử cho giải ảnh hậu… không hề bất ngờ cô nhân được nó.

Lúc MC đọc tên cô, cô chuẩn bị lên sân khấu nhận giải thì nhận được một tin nhắn, cô mở ra xem… là tin nhắn của Lệ Húc.

Nội dung tin nhắn: Tiểu Nhiên hôm nay anh có tới xem em nhận giải thưởng nè…. cha cũng đi cùng…. Anh và cha ngồi ở hàng thứ tư ghế số 8 và 9 … cha nói … hôm nay em rất đẹp…

Cô bước lên sân khấu nhận giải, đôi môi vẫn giữ nụ cười ôn hòa mắt thì tìm kiếm ở ghế số 4… cuối cùng thì nhìn

thấy được Lệ Húc và một người đàn ông già nua đã ngoài 50… nụ cười cứng lại nhưng cô nhanh tróng lấy lại bình tĩnh… cười nhận giải rồi phát biểu đôi câu.

Kết thúc lễ trao giải, cô tr lời vài câu hỏi của phóng viên rồi nhẹ nhàng từ trối lấy lý do thân thể hơi mệt mỏi mà dời đi.

Khi lên xe chở về khách san An An thấy sắc mặt cô không đúng nên lên tiếng hỏi:

“ Nhiên … em sao vậy…”

Cô lắc lắc đầu.

Đúng lúc này tiếng chuông điên thoại vang lên… là điện thoại của cô.

Cô nhìn qua thì thấy trên màn hình hiện hai chữ rõ ràng: Anh Hai.

Cô không nghe mà trực tiếp cúp điện thoại. tiếng chuông lại vang lên cô lại tắt… cứ lặp lại như vậy cô không chịu nổi lền tắt nguồn.

An Na nhìn cô hỏi: “ anh ta lại làm gì khiến em không vui sao…”

Cô không trả lời quyết định giữ im lặng.

An An nhìn cô rồi ngồi dịch ra xa lấy điện thoại lên nhắn tin, người mà cô nhắn là Lệ Húc.

An An: Húc… anh đã làm gì mà khiến Nhiên giận như vậy…

Lệ Húc: anh… anh đưa cha đến xem cô ấy…

An An: anh dúng là chán sống… người ngoài cuộc như em còn biết quan hệ của Nhiên với Lệ lão gia căng thẳng

như thế nào… anh là người trong cuộc mà còn dám làm như vậy... thấy Nhiên chưa đủ thù hằng sao…

Lệ Húc: anh biết nhưng… cha thực sự muốn đến nhìn Tiểu Nhiên…

An An: anh bị Nhiên chặn máy thì đừng có cầu xin em nói đỡ cho anh…

Lệ Húc: trời ơi… anh phải làm sao đây…

An An: đáng đời…

--------------------

Cô nhìn An An cần điện thoại nhắn tin thì lên tiếng:

“ chị không cần nói giúp cho anh ấy…”

An An: đang nhắn tin thì cứng người lại quay đầu nhìn cô:

“ Nhưng … Húc…”

Cô trực tiếp quay đầu: “ Không…”

An An đành thở dài, không nói thêm gì nữa.

Sáng hôm sau ba người bay thẳng về nước.

Trong công ty của cô.

An An nhìn cô:

“ Nhiên em cần nghỉ vài ngày không, tâm trạng thế này làm việc không được đâu…”

Cô lắc đầu: “ Không được… hiện tại em đang trong hot phải phân lúc này mà tiếp nhận công việc, không ngừng xuất hiện trước công chúng để gia tăng lưu lượng, nhân khí của em…”

An Na: “ Nhiên đâu cần như thế chứ…”

Cô cười trấn an hai người: “ không sao…”

Ba ngời đang nói chuyện thì có một nhân viên đi vào lễ phép nói:

“ Nhiên tỷ… có người tìm tỷ…”

Cô nghi hoặc: “ tìm chị… có biết là ai không…”

Nhân viên lắc đầu: “ không ạ… nhưng người đó bảo em nói với chị anh ta tên Húc là chị sẽ biết…”

Cô hơi nhíu mày lại, rồi nhẹ nhàng nói với nhân viên: “ … em để cho anh ta vào đi…”

Nhân viên gật đầu rồi đi ra ngoài.

Một lúc sau có một người đàn ông đi vào, không ai khác người này là Lệ Húc…

Lệ Húc nhìn cô: “ Tiểu Nhiên… chúng ta nói chuyện một chút được…”

Cô nhàn nhạt nhìn Lệ Húc trầm mặc một lúc rồi nhẹ gật đầu.