Trở lại không gian màu trắng, hệ thống đang định nói về nhiệm vụ lần này...... thì nghe thấy tiếng Nguyệt Cửu.
Nguyệt Cửu ngã xuống sàn, mặt mày trắng bệch:
"Hệ thống .... ta đau quá... Ngực trái của ta đau quá...."
Hắc hóa thành một cậu bé hơn 10 tuổi, lập tức xuất hiện bên cạnh Nguyệt Cửu.
Hắc lo lắng: "Chủ nhân... người sao vậy..."
Nguyệt cửu đau đớn mà trả lời Hắc: "Ta đau... ngực trái ta đau.... như bị ngàn vạn mũi tên đâm vậy...."
[...] Cửu Cửu đợi một chút ...
~~~ Đang thanh trừ cảm xúc~~~ tinh, thanh trừ cảm xúc thành công~~~~
[...]Cửu cửu sao rồi.....
Nguyệt Cửu vẫn ôm ngực trái, khó khăn nói:
"Đau.... nói vẫn đau....
Hắc: "Ni... mau làm gì đi... chủ nhân sắp không chịu được rồi...
Hắc vừa dứt lời liền có một con mèo trắng xuất hiện.
Ni: "Ta biết rồi...."
Quay sang Nguyệt cửu: "Cửu Cửu chờ chút..."
Rồi biến mất.
-------------- khoảng cách thần chưởng------------
Ni đến một nơi, trước mặt có một tảng đá lớn khắc 'Vọng Ước Lâu', xa xa thì thấy một ngôi nhà theo phong cách cổ trang.
Ni đi vào căn nhà đó.
Bên trong có một nữ tử mặc trang phục cổ trang màu đỏ, khuôn mặt xinh đẹp như thiên tiên, khiến chúng sinh phải gào thét.
Không ai khác ......chính là ..... Ngạn .....
Ngạn: "Chào mừng đến với vọng ước lâu... ta là lâu chủ của Vọng Ước Lâu, tên .....Ngạn. Ngạn trong hoa bỉ ngạn...."
Ni: "Ngươi có thuốc khiến người ta quên đi tình cảm.... chặt đứt tình cảm không..."
Ngạn yêu mị nhìn Ni một cái :
"Có... chỗ của ta... cái gì cũng có.... nhưng muốn lấy được... thì.... cái giá không nhỏ đâu..."
Ni lạnh lùng, không để ý nói: "Nói đi... muốn gì..."
Ngạn nhếch môi lên, nụ cười khiến người ta điên đảo thần hồn:
" Sòng phẳng... ta rất thích.... ta muốn ... một phần nhỏ sức mạnh .... của chủ nhân ngươi..."
Ánh mắt Ni sắc như dao nhìn về phía Ngạn.
Ngạn cũng không yếu thế mà nhìn lại:
"Đừng nhìn ta như thế chứ... ta sẽ sợ đó...."
Cái mặt mèo của Ni thể hiện: Người biết sợ sao...
Ngạn nhún vai: " Được rồi... được rồi.... ta chỉ cần một chút xíu mà thôi... không làm hại gì đến Tiểu Điện Hạ của ngươi đâu.... ta chỉ muốn nghi cứu chút về các ngươi mà thôi...."
(Ngạn: Sao ta giám động vào chứ.... bây giờ mấy chục chương mới được xuất hiện một lần... mẹ tác của ta mà điên lên... thì sau này chẳng còn cơ hội mà xuất hiện nữa...
Tiểu Lỵ: Ngoan....)
Ni hừ một cái rồi gật đầu.
Ngạn đi vào trong lấy một cái lọ đưa cho Ni rồi nói:
"Đây là nước vong tình... có thể khiến cho người ta quên tình, tạo ra một bức tường... nhưng.... nếu mà yêu lại rồi thì... vẫn sẽ yêu thôi... nhưng phải là tình yêu mãnh liệt, tình yêu quên mình mới có thể phá vỡ được bức tường... cẩn thận nha.... trông chừng Tiểu Điện Hạ của ngươi chi kĩ vào..."
Ni lấy lọ rồi chạy ra ngoài....
Ngạn đứng đó vẫy tay tạm biệt: "Tạm biệt nha... lần sau nhớ đến...."
---------------- khoảng cách thần chưởng-------------
Chở về với không gian.
Ni đi đến chỗ Nguyệt cửu vẫn còn đang đau mà nằm trên sàn.
Ni: Cửu Cửu... uống cái này đi... uống vào sẽ hết đau....
Nguyệt Cửu cố gắng gượng dậy, cầm lấy cái lọ mà Ni đưa, mở lọ ra Nguyệt cửu lập tức uống hết.
Sau một hồi thì cơn đâu biến mất.
Nguyệt Cửu mở mắt ra thì thấy .... một con mèo trắng.
Nguyệt Cửu hỏi thử: Hệ thống???...
Ni: phải... là ta đây....
Nguyệt Cửu: Ngươi là mèo.....
Ni gật đầu.
Ni: được rồi... đừng nhìn nữa.... bây giờ ta sẽ thông báo về nhiệm vụ của Cửu Cửu...
Chúc mừng Cửu cửu đã chở về, nhiệm vụ của Cửu Cửu không hoàn thành tất cả.
Cái kết này khiến nguyên chủ không hài lòng... nhưng do Cửu Cửu đã cố gắng nên điểm tích lũy sẽ nhận được 1/4 điểm của cả nhiệm vụ là 50đ.... cộng thêm thuốc vừa rồi trừ đi 300đ. Có thêm trừng phạt ... là mất đi không gian linh tuyền... đổi lại là không gian bình thường...
Nguyệt Cửu: ... MÁ NÓ... ĐỒ HỆ THỐNG CHÓ CHẾT..... (một câu chửi quen thuộc).
Ni hệ chó thống chết: .......
Hắc đứng bên cạnh:..........
Tên : nguyệt cửu
dáng người: 100 /100 (full)
Làn da: 100/100 (full )
Trí lực: 100/100 (full )
Thể lực: 100/100 (full)
Sở trường: nấu ăn, diễn xuất.
Đạo cụ: bí tịch cửu âm chân kinh, nguồn cung máu vĩnh hằng, không gian.
Điểm tích lũy: 350
Cấp bậc:5