Hẹn Ước Mười Năm. Em Yêu Anh Một Kiếp Nhân Sinh

Chương 10: Rời xa




Sau khi kết thúc buổi thử việc và chấp nhận công việc làm người giúp việc cho gia đình phu nhân Yatsuda, bà

Hana trở về căn nhà nhỏ của mình, nơi có không gian đơn giản nhưng đầy ấm áp và thân thuộc. Cô dành thời gian để sắp xếp lại những chi tiết nhỏ, chuẩn bị tâm lý và sự chuẩn bị cần thiết cho ngày làm việc đầu tiên tại gia đình phu nhân Yatsuda.

Bà Hana ngồi bên chiếc bàn nhỏ trong căn phòng nhỏ của gia đình. Bà tựa vào bàn, tay nắm chặt một tờ giấy

và bút bi. Bầu không khí yên tĩnh chỉ bị gián đoạn bởi những tiếng đồng hồ reo gắt mỗi khi kim giây chuyển động.

“Mẹ xin lỗi, con,“ cô nói, giọng điệu đầy âm vang cảm xúc.

“Mẹ chỉ muốn con biết rằng... cuộc đời này có rất nhiều điều mẹ không thể kiểm soát. Từ ngày mai con hãy chăm

sóc Tamada thật tốt. Mẹ sẽ chuyển tiền ăn học hằng tháng cho con” Cô giơ lên tờ giấy mà cô vừa viết. Những từ viết tay chạy ngang trang giấy, nước mắt từ từ lăn dài trên má cô.

Bà ngồi một mình trong căn phòng nhỏ, nhấc một lá thư từ bàn và cất vào túi. Đôi mắt bà nhìn ngắm khung cảnh ngoài cửa sổ. Không gian yên bình chỉ bị phá vỡ bởi tiếng thở dài nhẹ từ bà.

5 giờ sáng hôm sau, khi Tamako đang ngủ, bà đến bàn của cô. Ánh đèn bàn nhỏ lấp lánh, chiếu sáng những

vật dụng bé nhỏ của con: chiếc búp bê cũ, một cuốn sách mở rộng, và một vài chiếc bút màu. Bà cẩn thận dọn những đồ đạc này vào một túi vải, hành động từng bước nhẹ nhàng như muốn không làm xáo trộn gì. Bà bước đi để lại hai đứa con đang nằm ngủ

Bà Hana chuẩn bị rời khỏi ngôi nhà gỗ nhỏ của mình để đi làm giúp việc cho phu nhân Yatsuda tại căn biệt thự xa xôi, không khí vẫn còn ngập tràn sự yên tĩnh và mát mẻ của buổi sớm sớm. Trên bầu trời, màu xanh đen dần chuyển sang sắc xám xanh, chỉ dấu hiệu đầu tiên của sự bình minh sắp lên.

Căn nhà của bà Hana nằm dưới một lớp sương mờ mịt, khiến mọi thứ trong khuôn viên trở nên huyền bí. Những tia sáng đầu ngày chiếu qua cửa sổ, làm những giọt sương trên cành cây và lá xanh dần nhạt đi, tạo nên một khung cảnh thơ mộng như trong tranh vẽ.

Một làn gió nhẹ nhàng thổi qua, mang theo hương sắc của hoa nhài từ vườn nhỏ phía sau nhà. Tiếng chim hót lanh lảnh từ những cây cối xung quanh lan tỏa khắp không gian, tăng thêm sự tĩnh lặng và hòa mình vào không gian yên bình của buổi sớm.

Những bông hoa sớm mọc ven đường dường như vừa bừng tỉnh sau giấc ngủ, cất lên những cánh hoa nhỏ tinh khôi. Những dải sáng vàng và cam từ ánh bình minh phản chiếu trên những con đường nhỏ, làm nổi bật vẻ đẹp tinh khôi và sự tươi mới của mọi thứ trong cảnh sắc này.

Bà Hana nhẹ nhàng đóng cửa sau lưng, để lại bầu không khí yên tĩnh của ngôi nhà, sẵn sàng chào đón một ngày mới tại căn biệt thự xa xôi, nơi cô sẽ dành cả ngày để phục vụ và làm việc cho phu nhân Yatsuda.

Căn biệt thự của phu nhân Yatsuda nổi bật giữa những cây xanh um tùm, với kiến trúc sang trọng và đầy đặn. Những hàng cột trụ cao vút và những tòa nhà gỗ trắng ngọc kết hợp với những đường cong mềm mại của vườn hoa tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp của sự hoàn mỹ kiến trúc và thiên nhiên hòa quyện.

Bà Hana đến gần cổng chính, một cánh cửa lớn và sang trọng với những đường nét uốn lượn tinh tế.



Bà nhấn nhẹ vào nút chuông cửa, âm thanh reo lên ngay sau đó.

Tiếng chuông vang lên trong không gian yên tĩnh của sáng sớm, rồi tan đi vào khoảnh khắc im lặng. Bà Hana đứng chờ đợi, cảm nhận sự trang nghiêm và sự giàu có bao quanh. Ánh sáng từ đèn sân vườn nhấp nháy, nhấp nháy bên trong những cành cây sắp hé mở, tạo nên một khung cảnh huyền bí và lãng mạn.

Sau một khoảnh khắc, cánh cửa chậm rãi mở ra, và một người phục vụ lịch sự xuất hiện, sẵn sàng đón tiếp bà Hana. “Xin chào, bà Hana,“ người quản gia nói với giọng điệu lịch sự. “Xin mời bà vào.”

Bà Hana cười nhẹ và bước vào căn biệt thự sang trọng này, chuẩn bị cho một ngày làm việc dưới mái nhà mới

“Bà Hana. Bà hãy cất dọn đồ đạc lên tầng 6 trước rồi xuống ngay lập tức để nấu đồ ăn cho cả nhà nhé?”

“Vâng thưa ngài quản gia”

Bà vội vàng lên lầu và cất hết đồ đạc của mình lên tầng 6 rồi vội vàng xuống ngay lập tức.

Bà Hana chọn những nguyên liệu tươi ngon nhất từ tủ lạnh và giá đồ, như trứng gà, rau xanh tươi, thịt xúc xích và bánh mỳ. Cô bắt đầu với việc làm nóng chảo lớn trên bếp ga, một cơn hơi ấm bắt đầu tràn ra từ chảo khi

cô đặt thịt xúc xích lên để nướng vàng ươm.

Trong khi chờ thịt chín, bà Hana lần lượt nấu trứng chiên và xào rau xanh với ít dầu ô-liu, để đảm bảo món ăn không chỉ ngon miệng mà còn bổ dưỡng. Mùi thơm của thịt và trứng khiến cho không gian bếp tràn ngập hương vị quyến rũ.

Bà cắt bánh mỳ thành từng lát vừa phải, nướng chúng giòn rụm trong lò để kết thúc món ăn với một chút ngọt ngào

Cuối cùng, khi mọi món ăn đã sẵn sàng, bà Hana sắp xếp chúng trên một đĩa lớn, thể hiện sự tỉ mỉ và khéo léo trong từng chi tiết. Bà chuyên nghiệp và chu đáo trong từng bước làm việc, đảm bảo mọi món ăn được chuẩn bị đúng thời điểm và đúng cách, sẵn sàng để phục vụ cho bữa sáng của gia đình phu nhân Yatsuda.

Sau khi hoàn thành bữa sáng chính, bà Hana tiếp tục chuẩn bị tráng miệng và nước uống để hoàn thiện bữa ăn cho gia đình phu nhân Yatsuda.

Bà Hana chọn lựa những trái cây tươi ngon như dâu tây, nho, và lát cam để làm tráng miệng. Cô tỉ mỉ rửa sạch và sắp xếp trái cây trên một đĩa nhằm tạo ra một bộ sưu tập hấp dẫn và đa dạng màu sắc. Bà cũng chuẩn bị một ít socola nhỏ để bổ sung thêm sự hấp dẫn cho phần tráng miệng này.

Tiếp theo, bà Hana lựa chọn nước uống phù hợp, thường là nước cam tươi hoặc nước trái cây tự nấu để cung cấp vitamin và sự tươi mát cho buổi sáng của gia đình. Cô lựa chọn các ly thủy tinh đẹp mắt và sạch sẽ để đựng nước uống.

Bằng sự tỉ mỉ và kỹ năng nấu nướng của mình, bà Hana đảm bảo mỗi món tráng miệng và nước uống đều được sắp xếp hợp lý và đẹp mắt, thể hiện sự chuyên nghiệp và quan tâm đến sự hài lòng của gia đình phu nhân Yatsuda. Bà sẵn sàng mang những món này ra bàn và phục vụ, đảm bảo mỗi thành viên trong gia đình có một bữa sáng ngon miệng và giàu dinh dưỡng để bắt đầu một ngày mới.

Bà Hana đã hoàn thành việc chuẩn bị bàn ăn vào đúng 6 giờ sángcho gia đình phu nhân Yatsuda tại căn biệt thự sang trọng.

Bàn ăn được bày trí cẩn thận với khăn trải bàn sạch sẽ và các đồ dùng bếp được sắp xếp gọn gàng trên mặt bàn.



Cả nhà đã sẵn sàng để bắt đầu ngày mới với bữa sáng ngon lành do bà Hana chuẩn bị. Mỗi thành viên gia đình xuống bàn ăn với sự hân hoan và mong đợi. Quản gia đã giúp mời bà Hana vào bàn và mọi người ngồi xuống, tạo nên không khí ấm áp và hạnh phúc.

“Xin chào các ngài và bà Hana,“ quản gia lịch thiệp mời mọi người vào bàn ăn với giọng nói trang trọng và dịu dàng. “Bữa sáng đã sẵn sàng. Xin mời các ngài vào bàn và thưởng thức những món ngon mà bà Hana đã chuẩn bị.”

“Wow, bữa sáng trông thật là ngon lành và hấp dẫn, cám ơn bà Hana nhiều nhé!” - Phu nhân Yatsuda nói với sự hài lòng.

Trong không khí ấm áp của bữa sáng gia đình, bà Sakura nhìn thấy cậu con trai Yatsuda đang xuống lầu để ăn sáng và bỗng nhiên quyết định chất vấn.

“Ryo, hôm qua là tại sao con lại cúp học? Tối hôm qua mẹ không thấy con về nhà. Chúng ta đã nói rõ ràng về sự quan trọng của việc đi học và hoàn thành nhiệm vụ học tập, nhưng con lại không nghe lời. Điều này không thể chấp nhận được.”

Giọng nói của phu nhân Yatsuda lạnh lùng và nghiêm khắc, thể hiện sự bực bội và thất vọng của một người mẹ khi con trai bỏ qua trách nhiệm học tập. Bà tiếp tục:

“Con phải biết trách nhiệm với bản thân và với gia đình. Chúng ta đã dành rất nhiều thời gian và công sức để cho con một tương lai tốt đẹp. Đừng để những việc như vậy lặp lại nữa.”

Yatsuda cảm thấy tâm trạng bực tức khi bị mẹ quát mắng. Anh ta nhìn lên với ánh mắt biểu lộ sự phẫn nộ và cảm thấy bất mãn. Ông Yatsuda và bà Hana cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí và cố gắng duy trì sự bình tĩnh để giúp giảm bớt sự căng thẳng của Ryo.

“Hãy lắng nghe lời mẹ, Ryo. Hành động của con không chỉ ảnh hưởng đến bản thân mà còn đến gia đình chúng ta.”

Yatsuda vẫn tiếp tục im lặng cặm cụi ăn

“Yatsuda, con cần hiểu rằng cha và mẹ là những người có vai trò quan trọng trong cộng đồng này. Chúng ta không thể chỉ làm theo ý con được. Việc học hành và trưởng thành là những điều rất quan trọng đối với tương lai của con.” Phu nhân Yatsuda nói một cách chân thành, bà cố gắng giải thích cho Ryo.

Ryo không đáp lại, nhưng ánh mắt của anh ta trầm ngâm và bất mãn. Cậu cảm thấy áp lực từ sự mong đợi của cha mẹ, nhưng cũng bất đắc dĩ khi không thể đáp ứng được

Sau khi ăn xong, Ryo nhìn lên một lúc rồi đẩy món đĩa nhẹ nhàng ra và đứng dậy từ bàn ăn mà không một lời nói. Ánh mắt của cậu bé tràn ngập sự căng thẳng và bực tức. Anh ta nhanh chóng bước ra khỏi căn nhà sang trọng của gia đình mình,anh cảm thấy không thoải mái với sự giám sát của cha mẹ.

Anh liền xách cặp trước bữa học 2 tiếng chạy nhanh từ trong nhà ra sân vận động cách nhà hơn 5 cây số, những bước chân vội vàng như muốn trốn thoát khỏi áp lực và sự căng thẳng. Anh dừng lại ở một góc sân, nơi ánh nắng bình minh từ từ len lỏi qua những ngọn cây xung quanh, làm nổi bật những vệt sáng vàng rực rỡ trên mặt cỏ.

Yatsuda ngồi xuống, đôi mắt nhìn chằm chằm vào điểm xa xăm của không gian trước mặt, nhưng ánh mắt lại trống rỗng và mơ hồ. Bầu không khí yên lặng của sân cỏ, chỉ có tiếng gió nhè nhẹ lướt qua và tiếng chim hót vang lên từ cây cối xung quanh, tạo nên một bầu không khí yên bình nhưng đầy nặng nề.

Trái tim Ryo rối bời với một dòng suy nghĩ khó đoán và cảm xúc không rõ ràng. Anh cảm thấy bực bội và thất vọng về mình, nhưng cũng có một phần sự bất mãn và tức giận với sự hiện thực mà anh không thể kiểm soát. Nỗi buồn lẫn lộn với sự tự trách bản thân và sự bất lực, khiến Ryo cảm thấy cô đơn và xa lạ với chính mình.

Ánh nắng sớm ngày dần lên, nhưng trong lòng Ryo, cảm giác u tối và cảm xúc rối ren vẫn còn đọng lại, làm cho anh không thể nào tìm được lối thoát cho một tâm trí đầy căng thẳng và xao động.