Cô bước đi nhanh qua những con phố quen thuộc, với lòng hân hoan và hồi hộp đón chờ một ngày học mới. Con đường từ trường của Tamada đến trường của Tamako không quá xa, nhưng cô vẫn phải đi nhanh để kịp giờ.
Giữa đường từ trường của Tamada đến trường của Tamako, Tamako bất ngờ gặp Yatsuda. Khi nhìn thấy
Yatsuda từ xa, Tamako vui mừng nhấp nhổng bước chân và gọi tên anh ta. Yatsudaquay đầu lại, mỉm cười rạng rỡ khi nhận ra Tamako. Hai người gặp nhau giữa con đường đông đúc, nơi mọi người đang vội vã đi lại vào buổi sáng.
Đột nhiên Yatsuda nói với giọng điệu cứng nhắc:
“Anh nghe nói rằng em và Yashiro có một mối quan hệ gần gũi. Điều này có phải đúng không?”
Tamako cảm thấy bất ngờ và không chắc chắn phải làm sao để đáp lại
“Cậu ấy là bạn của em thôi”
Yatsuda không hề thay đổi biểu hiện, mặc dù bên trong anh đang cảm thấy hỗn loạn vì sự phản ứng của Tamako. Anh tiếp tục nói:
“Sao cũng được nhưng đừng có nói dối anh nhé”
Tamako hỏi Yatsuda có phải anh ghen về mối quan hệ giữa cô và Yashiro. Bất chợt câu hỏi này khiến Yatsuda trở nên ngại ngùng:
“Anh đang ghen đấy sao”
“Chỉ là... tôi lo lắng mà thôi”
“Tại sao lại lo lắng cho em chứ, Yashiro và em là bạn bè với nhau cơ mà, chả lẽ anh lo cậu ta hại em chuyện gì sao?”
“Em chẳng hiểu gì cả!”
“Hiểu gì cơ chứ”
“Em không hiểu thì thôi. Tôi đi đây”
“À vâng. Tạm biệt anh nhé”
Yatsuda bức bối hỏi Tamako:
“Em cứ vậy mà tạm biệt anh sao?”
“Thì anh bảo anh đi mà. Không lẽ em cản anh lại chứ”
“Chết tiệt. Hết nói nổi em luôn mà”
“Tại sao lại như vậy chứ. Em không hiểu”
“Thôi được rồi. Không nói tiếp vấn đề này với em nữa”. truyen bac chien
“Thế em đi đây. Em sắp muộn học rồi”
“Khoan đã Tamako” Yatsuda nắm tay cổ tay của Tamako lại. Tamako quay lại đỏ mặt nhìn Yatsuda
“Chiều nay em có thể đi ăn với anh không Tamako?”
“Xin lỗi anh nhé, Yatsuda. Chiều nay em còn phải chăm sóc em trai của em nữa”
Yatsuda cảm thấy như một cơn gió lạnh thổi qua khi Tamako từ chối mời anh đi ăn. Ánh mắt anh bỗng trở nên mờ nhạt, với sự thất vọng hiện rõ trên gương mặt.
“À, không sao đâu,“ Yatsuda cố gắng mỉm cười nhưng giọng nói lại trở nên lẻ loi. “Có lẽ là lúc khác thôi.”
Tamako nhìn anh một lúc rồi lắc đầu nhẹ. “Xin lỗi anh nhé, chắc là phải như vậy thôi.”
Yatsuda chỉ có thể nhìn theo bóng dáng của Tamako xa dần, với cảm giác hụt hẫng không thể tả.
“Mà nè Tamako!”
Tamako quay đầu nhìn Yatsuda với ánhmắt khó hiểu
“Anh có thể đi đến trường cùng em được không Tamako? Chẳng qua anh sợ em lại gặp nguy hiểm như hôm trước thôi. Anh không có ý gì đâu”
Tamako mỉm cười nhìn anh “ Được chứ”
Yatsuda và Tamako tiếp tục đi cùng nhau đến trường sau khi Tamako nhậnlời từ anh
“Muốn có một cuộc hẹn cùng em khó như vậy sao” Yatsuda nói cười nhẹ, cố gắng làm dịu đi sự bất mãn trong lòng.
Tamako nhìn Yatsuda một lúc rồi gật đầu nhẹ. “Vâng, Em chỉ ở nhà thôi. Trong thời gian hiện tại em không thể đi đâu được đâu.”
“Thế còn nhà em thì sao? Anh có thể đến chứ?”
“Nếu anh không chê thì anh cứ việc đến”
“Được thôi. Thế chiều anh sẽ đến nhà em”
Họ tiếp tục bước đi bên nhau, cùng nhau chia sẻ và đùa giỡn những điều nhẹ nhàng. Cả hai tiếp tục trao đổi với nhau về những kế hoạch và dự định cho ngày hôm nay, mang lại cho mình một cảm giác thoải mái và gần gũi
“Cuối cùng cũng đã đến trường rồi. Tạm biệt anh nhé Yatsuda”
Yatsuda và Tamako đến trường và từng bước tiến vào các lớp học của mình, cả hai vẫn giữ được sự vui vẻ và tự nhiên trong giao tiếp dù đã có sự từ chối trước đó.
“Chào nhé, hẹn gặp lại sau,“ Yatsuda nói với giọng hứng khởi, nhưng cũng để lại một chút sự tiếc nuối trong đôi mắt.
Tamako nhìn anh với nụ cười nhẹ, cố gắng làm dịu đi không khí căng thẳng giữa họ. “Vâng, hẹn gặp lại.”