Hẹn Ước Mười Năm. Em Yêu Anh Một Kiếp Nhân Sinh

Chương 23: Hận Thù




[…]

Thấm thoát ba ngày trôi qua.

Sáng sớm trên sân trường Yohaku, học sinh đang tụ tập thành nhiều nhóm nhỏ. Tiếng cười nói vang lên khắp nơi, nhưng chủ đề chính khiến các học sinh không ngừng bàn tán chính là một tin đồn mới vừa xuất hiện. Lời lời xì xầm đó đều làm cho ai nấy đều không khỏi tò mò và phấn khích.“Nè Yuri, cậu có thấy nãy giờ bọn họ đang xì xầm cái gì không.” Tamako hỏi Yuri

“Tớ cũng chả biết nữa. Không lẽ có tin đồn nào mà tớ không biết sao nhỉ.”

“Hay tụi mình hỏi họ thử đi.”

“Ý này cũng được đó Tamako”

Tamako và Yuri cùng đi bộ về phía gốc cây anh đào, nơi nhiều học sinh đang tụ tập bàn tán.

“Mấy em nghe tin đồn chưa? Tin đồn đó là Yatsuda sẽ được vào câu lạc bộ BigYokohama đó,” một bạn nói, giọng thì thầm nhưng đầy kịch tính.

“Thật sao? Câu lạc bộ đó nổi tiếng lắm đó?” Yuri không thể kìm nén sự bất ngờ khi nghe những lời từ các nữ sinh.

“Ừ, nghe nói là nhà tuyển trạch hôm bữa đang muốn chiêu mộ anh Yatsuda đó. Có khi tương lai anh ấy là một cầu thủ nổi tiếng cũng nên,” một bạn khác trong nhóm đáp, mắt sáng lên.

“Nhưng sao các chị lại biết có nhiều như vậy nhỉ?”Tamako hỏi bọn họ.

“Thằng Kira ‘mồm to’ khối chị tung tin đồn chứ ai. Mỗi lần nó đồn cái gì có sai đâu.”chị gái khối 12 đáp lại.

“Nhưng mà… cậu nghĩ tin đồn này có thật không Yuri? Dù Kira thường khá chính xác, nhưng vẫn có thể là tin đồn thôi mà,” Tamako cẩn trọng hỏi nhỏ Yuri.

“Cậu không tin lời đồn sao? Anh Kira đó giờ có đồn sai cái gì đâu.”

Cả nhóm tiếp tục bàn tán với nhau, trong khi tiếng cười nói và những câu chuyện vẫn không ngừng vang lên khắp sân trường Yohaku. Tin đồn về Yatsuda dường như đã trở thành chủ đề nóng hổi nhất, khiến cho bầu không khí thêm phần sôi động và hứng khởi.Cùng lúc đó, Takumi đứng gần đó cũng nở ra nụ cười đầy khó hiểu.

Tamako và Yuri vẫn đang trò chuyện khi bỗng nhiên họ thấy Yatsuda bước vào sân trường.

“Yatsuda kìa,” Yuri nói nhỏ với Tamako, cả hai nhanh chóng im lặng và nhìn theo anh.

Chẳng mấy chốc, tiếng chuông báo hiệu bắt đầu tiết học đầu tiên vang lên. Tamako và Yuri vội vã chạy đến lớp, không may Tamako lại đụng phải Yatsuda ngay ở góc hành lang.



“Em…em xin lỗi ạ”

“Xin lỗi gì chứ, anh có sao đâu mà”

“Vâng…Và sẵn tiện em cũng chúc mừng anh nhé.”

“Chúc mừng gì chứ?”

“Thì chẳng phải anh Kira đồn rằng anh được chiêu mộ đến BigYokohama sao?”

“Chết tiệt, thằng khốn Kira. Làm sao nó biết được chứ, rõ ràng là mình đã nhờ ông Taichi giữ bí mật rồi mà” anh chửi thầm trong đầu

Yatsuda chạy một mạch đến tìm Kira. Yatsuda tìm thấy Kira đang đứng gần tủ đồ của anh, hắn chuẩn bị móc điện thoại anh ra.

“Kira!” Yatsuda gọi lớn, khiến Kira giật mình và quay lại nhìn anh.

“Ồ, Yatsuda! Cậu…cậu gọi tớ có việc gì sao?” Kira hỏi, cố gắng làm ra vẻ bình thường.

“Ngừng lại với tin đồn đó ngay lập tức, Kira. Tao biết mày là người đã lan truyền tin đồn đó,” Yatsuda nghiêm túc nói.

Kira ngơ ngác, thở dài trước khi nhìn thẳng vào mắt Yatsuda. “Thật ra tớ không có ý gì cả… chỉ là…

“Đừng có đùa với những chuyện như vậy nữa. Tin đồn đó mà tới tai mẹ tao thì sao hả đồ khốn,” Yatsuda hét thẳng vào mặt Kira.

“Tớ…tớ xin lỗi. Lần sau…” không đợi Kira dứt lời, Yatsuda quát thẳng mặt: “làm gì còn lần sau nữa hả?”

Kira nhìn Yatsuda với ánh mắt lo sợ, đôi chân quỳ xuống van xin. Thấy thế Yatsuda cũng không muốn làm lớn chuyện thêm.

[…] Tại lớp 11-C

“Nè Tamako, cậu biết vì sao lúc nãy anh Yatsuda phản ứng như vậy không”

“Tớ chả biết. Hình như anh ấy lo sợ gì ấy nhỉ”



“Vụ gì thế hai cậu” Yashiro quay xuống hỏi cả hai.

“Thì là tin đồn anh Yatsuda được tuyển vào câu lạc bộ BigYokohama đó”

Thầy giáo đứng trên bảng nhìn xuống thấy Yuri đang nói chuyện riêng dưới lớp.

“Yuri!!! Em ra khỏi lớp cho tôi. Sao giờ nào em cũng nói chuyện riêng thế hả?”

“Nhưng mà Yashiro cũng nói mà thầy…”

“Tôi chỉ thấy em nói thôi. Ra ngoài đứng cho tôi”

Yuri nhẹ nhàng đứng dậy từ ghế ngồi, nụ cười tươi trên môi nhưng trong đôi mắt lại hiện lên một ánh nhìn hờ hững và khó chịu. Mặc dù cô cảm thấy bực bội với quyết định của thầy giáo, nhưng cô không dám nói lời nào. Cô chỉ lặng lẽ rời khỏi lớp học, với từng bước đi nhẹ nhàng nhưng vẫn mang trong lòng sự bất mãn rõ rệt.

Yuri đứng ngoài hành lang với đôi mắt vẫn còn ánh lên sự bực tức. Cô thở dài và cố gắng làm dịu đi cơn giận bằng cách nhìn ra ngoài cửa sổ, nhắm mắt lại và thở sâu. Cô nhẹ nhàng thở dài để giải tỏa cơn tức giận đến từ sự bất công vừa trải qua. Bỗng cô vô tình thấy Kira lớp 12-A đi tới nhà vệ sinh. Cách hai phút sau, Takumi của lớp 12-A cũng đi theo hướng Kira đến nhà vệ sinh.

[…] Trong nhà vệ sinh.

“Mày lan truyền tin đồn đến đâu rồi, Kira?” Takumi vừa châm điếu thuốc vừa hỏi, giọng nói của hắn ta thấp nhưng đầy uy quyền.

“Có lẽ bây giờ cả trường đã biết rồi, Takumi ạ,” Kira trả lời, đôi mắt lo sợ nhìn Takumi, đôi tay run rẩy.

“Thế mày đã lục tủ đồ nó tạo bằng chứng giả để nó tin mày lấy nguồn tin từ điện thoại nó chưa?” Takumi hỏi tiếp, không để lộ bất kỳ dấu hiệu thương xót nào.

“Dạ rồi ạ…” Kira lắp bắp, toàn thân run lẩy bẩy dưới ánh mắt săm soi củaTakumi.

“Miễn nó không nghi tao là người kể cho mày là tốt rồi. Chỉ cần mày để lộ việc tao là người đứng sau thì mày biết băng hình mày chơi cần sa sẽ về đâu rồi đấy,” Takumi cảnh cáo, cầm điếu thuốc chỉ thẳng mặt Kira, nhấn mạnh từng từ.

“Vâng, tớ… tớ biết rồi,” Kira nuốt nước bọt, cảm giác như không khí đang bóp nghẹt cổ họng mình.

“Cầm lấy, 10000 yên của mày đây. Đi về lớp đi,” Takumi đưa tờ tiền mà ba hôm trước Yatsuda đã đưa anh, ánh mắt lạnh lùng nhưng ẩn chứa sự toan tính.

Kira cầm lấy tiền, lòng đầy lo âu nhưng không dám phản kháng. Anh ta cúi đầu và bước ra khỏi nhà vệ sinh.

Takumi nhìn theo bóng dáng Kira rồi chửi thầm Yatsuda trong đầu. “Thằng khốn,” hắn nghĩ, “Ba hôm trước sỉ nhục mình bằng tờ 10,000 yên này. Mày sẽ phải trả giá bằng tương lai của mày, tin đồn sẽ đến tai mẹ mày nhanh thôi, Yatsuda.” Điếu thuốc trên tay Takumi cháy đỏ rực, phản ánh ngọn lửa hận thù trong lòng hắn.