Heo Ngốc! Anh Yêu Em

Chương 9




Hôm sau tỉnh lại cả người cô đau nhức đặc biệt là thắt lưng, cố gắng khởi động thân thể. Hồi tưởng lại tình huống ngày hôm qua, phúc chốc khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ lên, xấu hổ muốn chui vào bên trong cái động. Trải qua một đêm, trong phòng vẫn còn lưu lại hương vị vui sướng tối qua, chăn mềm hỗn độn, bản thân mình thì trống trơn, cô hiểu được hôm qua mình cùng Lăng Thiên phát sinh quan hệ, mà hắn thật đáng giận khi không có mang dụng cụ phòng bị.

Cô cắn chặt cái miệng nhỏ nhắn, muốn xuống giường nhưng hai chân mềm nhũn, ngac lên tấm thảm lông mềm mại

“A....” cô khẽ kêu một tiếng, phát hiện mỏi nhừ căn bản không có biện pháp đứng lên.

Đều tại Lăng Thiên, hại cô không có khí lực đứng lên.Cô một bên mắng, ủ rũ ngồi trên tấm thảm

“ Hử em tỉnh rồi à” thân ản hắn xuất hiện ở trước mặt cô, tay đưa khay đựng thự phẩm đặt một bên, bàn tay to đi tới thân mình mềm liệt

“A...” cô muốn che lấp thân thể trống trơn của mình, hai che tay che đi ngực chính là bàn tay của hắn sớm liền xuyên qua nách cô, tay hắn còn cô tình sợ ngực cô

“ Anh.... sắc lang” cô tức giận mắng

“ Hử anh vốn là sắc lang, ai mượn em cưỡng bức anh” hắn thấp giọng cười, đem cô ngồi lên giường “ ngủ lâu vậy chắc đói rồi, em ăn đi” hắn đem khay đặt trên đùi trống trơn của cô, chính là không muốn cô mặc quần áo, “Em muốn mặc quần áo!” Cô không dám động, sợ khay trên người rơi xuống mặt đất, làm dơ hết thức ăn ”Anh vì sao không cho em mặc quần áo?”

“Bởi vì anh thích nhìn em như vậy.” Hắn cầm lấy sandwich trên khay, đặt ở bên môi cô ”Nghe lời. Miệng chỉ dùng để ăn, mà không phải dùng để nói chuyện.”

Cô nhếch cái miệng nhỏ nhắn, cắn một ngụm sandwich, hắn không chê phiền toái một miếng lại một miếng đút cho cô, cho đến sandwish trong tay hắn bị cô ăn sạch toàn bộ, còn lại ly sữa.

“Uống hết.” Cô thuận theo đem sữa uống sạch, rất nhanh ‘ợt’ lên một cái.

“Như vậy liền no rồi?” Hắn nhíu mày, không nghĩ tới sức ăn của cô nhỏ như vậy “Còn có trứng ốp lếp cùng chân giò hun khói.”

“Em ăn no rồi!” Đôi mâu cô chớp chớp vô tội, bữa ăn chính bình thường của cô thường thì cô ăn rất ít, gần như đều bị đồ ăn vặt thay thế.

Hắn ngưng mắt nhìn cô một cái, đem khay đặt sang một bên, ngón tay chế trụ cằm dưới của cô “Anh rốt cục đã hiểu vì sao em ăn ít như vậy, em bình thường đều ăn những thức ăn vặt, nên dinh dưỡng của e sẽ kmhông cân đối.”

“Nào có?” Thừa dịp hắn đem khay trên đùi cô lấy đi, cô tùy tiện tóm lấy cái chăn che đậy đi thân thể trần truồng của chính mình “Em muốn đi tắm!”

Hắn áp chế không vui, quyết định nghĩ ra cái biện pháp đem thói quen của cô xóa sạch.

“Đến.” Hắn kéo chăn trên người cô ra, đem cô ôm hướng đến phòng tắm.

“Em sẽ tự đi…” Cô kháng nghị nói: “Em cũng không phải đứa trẻ.”

“Ở trong mắt anh, em tựa như cái tiểu quỷ không bao giờ lớn!” Hắn đùa cợt cô “Xem em này, thân hình nhỏ nhắn, bữa chính lại không ăn, chỉ ăn đồ ăn vặt, khó trách bộ ngực em không lớn.”

“Anh…” Hai má cô phồng lên, tức giận đến dùng tay đánh vào ngực hắn, bất mãn với việc hắn nói bộ ngực cô ‘nhỏ’.

“Bất quá, một tay nắm giữ cảm giác cũng không tệ.” Hắn ác liệt chộp lấy nhũ tiêu, bàn tay tùy ý vuốt ve.

Cô rời đi cái ôm ấm áp của hắn, muốn tránh đi hành động xấu xa của hắn “Không cần động tay động chân…”

Chính là tất cả kháng nghị của cô đều không có hiệu quả, bàn tay to của hắn vẫn chụp tới, vẫn đem cô kéo về, giữ chặt cô bên trong cánh tay của mình,

“Em cho là em có thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của anh?” Hắn cúi đầu hôn môi cô, hung hăng đem cô hôn một lần.

Cô khẽ thở hổn hển đẩy hắn ra “Chúng ta… Như vậy là không đúng”

“ Sao không đúng từ nay em chính là vị hôn thê của anh”

“ Em không làm”

“ Hử em thấy em có cơ hội quay người à”

“ Anh..... vô sỉ” cô phồng má nói

“ Không vô sỉ sao yêu em”

“Anh....”

Hắn ôm cô vào phòng tắm sau khi xác định nước đã nóng rồi thì để cho cô vào nhẹ nhàng lâu người cô, cô kháng nghị lên tiếng

“ Anh đi ra em tự lau người được”

“ Ngoan, để anh làm”

Sau khi lâu sách sẽ người cô, hắn liền lấy một bộ đồ khác để cho cô mặt. Cô để mặc cho hắn mặc đồ xong rồi lười quá nằm lăn quay ra, hắn nhìn cô cười cái cũng không nói gì...................................

Từ ngày xảy ra cớ sự đó cô chỉ cần nhìn thấy hắn mặt liền đỏ lên, Hắn là một người đàn ông không thích vòng vo, thích chính là thích, không thích chính là không thích, cho tới bây giờ cũng chưa từng nói một câu vô nghĩa nào cả. Nhưng là đối với cô, hắn lại dùng rất nhiều kiên nhẫn…

Thực ra mà nói, cô đối với Lăng Thiên cũng có một chút cảm giác…Mới suy nghĩ, Lê Hương Hương liền đỏ mặt, chỉ cần nghĩ đến Lăng Thiên, cô luôn xấu hổ đến giống như một trái cà chua.Bỗng “ CHÁT” cô còn chưa biết gì hết thì bị một cái tát ngập đến, ồm mặt mình cô tức giận nói

“ Cô làm gì vậy, tôi quen cô à”

“ hừ cô dám cướp người yêu của tôi mà còn lên mặt” cô gái hứ hàm nói

“ Tôi cướp người yêu của cô khi mô”

“ Cô dám cướp anh Lăng Thiên của tôi mà còn dám nói vậy”

“ Lăng Thiên.... cô là Kim Chi Linh???”

“ đúng”

“ Tôi cướp anh ấy hồi nào, rõ ràng là anh ấy ám tôi”

“ Cô còn dám nói”

Chi Linh tức dừng tát cô, khi bàn tay còn cách cô 5cm thì dừng lại, hắn lạnh lùng nhìn ả, đẩy ả ra

“ Cô ở đây làm gì”

“ Em không..... em chỉ định chào hỏi 1 tiếng”

“ Chào hỏi chào hỏi mà đánh cô ấy” hắn lạnh lùng nói

“ Không.... em chỉ...” Chi Linh định nói nhưng không dám

“ Cút, tốt nhất cô chuẩn bị ra đường đi” hắn lành lùng nói

“ Không Thiên anh không thể làm thể với em, em đã có con với anh, anh không thể làm thế” cô ta bám lấy hắn khóc

“ Có con với tôi, tôi nhớ không nhầm lúc nào quan hệ tôi cũng có bảo hộ làm xong còn cho cô uống thuốc, cô nghỉ cô có được” hắn khinh thương nói

“Em....” cô ả rung sợ nói

“CÚT”

Sau khi hắn nói xong cô ả liền bị người sách ra khỏi cửa hàng, cô lười cùng hắn nói muốn xoay đi chính là bị hắn giữ lại

“ Em tính đi đâu”

“ Đương nhiên là trốn vận đào hoa của anh”

“ Ngoan, anh không có”

“ Hừ”

“ Đừng nhăn mau già”

“ Em già cũng không liên quan đến anh”

“ Được rồi đừng lẫy nữa anh sẽ giải quyết cô ta”

“ Được em tạm tin”

Hắn nhẹ nhàng hôn cô sau đó liền đi ra khỏi cửa hàng sau 10 phút thì quay lại. Nhẹ nhàng ôm cô, vùi đầu vào tóc cô để ngửi mùi hương nhẹ nhàn trên người cô

“ Anh đừng vậy mà, người ta nhìn kìa” cô đỏ mặt nói

“ kệ” hắn ôm cô

Kể từ ngày hôm đó hắn luôn luôn xuất hiện bên cô, nhẹ nhàng chă sóc cô từng li từng tí làm cho cô không tự chủ được dừng dừng càng yêu hắn, dừng dừng chỉ biết dựa vào hắn mà hắn thì thỏa mãn niềm vui khi được cô dựa vào. Có lẽ cuộc đời nay cô không thể nào thoát khỏi sự ôn nhu và bá đạo của hắn dành cho cô...............................

End