Hero x Maou

Chương 09: Mệnh lệnh từ hoàng gia (phần II)




Để Cecilia ở lại phòng khách, Oliver đi ra đứng trước lối vào dinh thự.

Bên ngoài lối vào lẫn xung quanh vườn, cộng thêm phía trước cánh cổng. Hình như để ngăn bất cứ ai trốn thoát, một đám đông vũ trang đầy đủ quy tụ tại đó.

Tập hợp được chừng này người chắc không dễ đâu nhỉ, làm tốt đấy.

Mỉm cười tỉnh queo với những khuôn mặt đã chưa gặp gần cả tháng, Oliver hỏi “Mọi người đến có chuyện gì không?”. Giọng anh rất đỗi nhẹ nhàng, nhưng tay lại giữ chặt thanh kiếm bên hông.

Nếu có chuyện, tôi tuyệt đối sẽ không nương tay – Đôi mắt xanh của Oliver ngầm ám thị.

★★★★★★

Nhóm anh hùng từng đi cùng anh tới lâu đài quỷ và binh linh do hoàng gia điều đến đã tới dinh thự nhà anh.

Xem ra mọi người đều biết Oliver đã mang Quỷ vương – Cecilia về dinh thự, bằng chứng là họ đang lườm Oliver.

Hình như mọi người không hề chấp nhận việc Oliver mang Quỷ vương về nhà.

“Chuyện này là sao hả Oliver?!”

“Đó là Quỷ vương mà phải không?!”

Người đầu tiên lên tiếng không ai khác ngoài Aorith. Là người luôn giàu tinh thần chính nghĩa hơn bất cứ ai, anh ta rất giận dữ vì Oliver không kết liễu Quỷ vương. Vì siết tay quá chặt nên máu dần rỉ ra từ lòng bàn tay anh.

Irina hét lên theo Aorith, bản thân cô cũng không tin chuyện đó.

Tại sao anh để Quỷ vương sống, tại sao anh mang cô ta về nhà. Họ hỏi Oliver và cuối cùng Aorith yêu cầu “Giao nộp Quỷ vương đi”, tuy nhiên, Oliver lắc đầu.

Làm sao anh có thể cho phép một tên đàn ông thô bạo đang nổi điên để ý tới Cecilia được chứ? Anh chỉ muốn giam lỏng cô trong dinh thự của mình, nhằm giấu cô ấy khỏi bị người ngoài dòm ngó thôi.

Thấy Oliver và mọi người trừng nhau kịch liệt, đôi vai Elna chùng xuống, tự hỏi sao mọi thứ lại thành ra vậy. Là công chúa, cô ấy phải đóng vai trung gian, nên cô quyết định lên tiếng.

“Uhm, Oliver. Hiện giờ Quỷ vương thế nào rồi?”

“Chắc đang nghỉ ngơi.”

Vừa trấn an Aorith, cô gái cẩn thận lựa lời nói để không chọc giận Oliver. Cô gọi anh ta.

“…... Anh đã quên nhiệm vụ mà phụ hoàng, không, đức vua giao rồi sao?”

“Tôi chưa quên.”

“Vậy, xin hãy giao nộp Quỷ vương đi.”

Dù cô ấy cố nhắc đây là mệnh lệnh, Oliver vẫn lắc đầu từ chối. Thấy thế, Elna cắn chặt môi mình.

Elna vốn rất lo lắng vì chuyện Oliver bắt cóc Quỷ vương về nhà, nay càng khó chịu hơn khi Oliver kiên quyết không giao cô ta ra. Chính xác thì Oliver đã gặp chuyện gì vậy?

Lúc được thông báo là cô ta đang nghỉ ngơi, Elna càng thêm bối rối.

“Uhm, Oliver, anh định làm gì Quỷ vương?”

“Định làm gì à––”

Oliver cực kì sửng sốt trước câu hỏi.

Anh ta định làm gì với Cecilia đây? Trước giờ anh chưa nghiêm túc suy nghĩ cái này. Trước giờ em ấy quá đáng yêu, đáng yêu đến nỗi khiến anh quên béng mọi thứ luôn.

Anh ta muốn Cecilia, ở bên mình.

––Mình định làm gì, à.



Buổi sáng, anh muốn là người đầu tiên chào em ấy.

Anh muốn đứng cạnh em ấy, cùng nhau đánh răng trong phòng tắm, muốn nấu bữa sáng cho em ấy.

Khi có việc phải đi, anh muốn em ấy ra trước cửa nhà tiễn anh.

Để Cecilia không phải chịu cô đơn, anh sẽ hoàn thành việc thật sớm để về nhà.

Và Cecilia, sau khi chuẩn bị xong bữa tối, sẽ mặc tạp dề đứng trước cửa đón anh.

Rồi em ấy sẽ nói “Anh muốn ăn tối không? Anh muốn tắm không? Hay anh muốn–”

“………..Ôi chao, em ấy dễ thương chết mất.”

“O-Oliver?”

Nắm chặt tay mình, Oliver hoàn toàn bị loli Cecilia hạ gục.

Elna đang lo Oliver gặp chuyện, nhưng Oliver chẳng hề quan tâm. Đầu anh ta giờ tràn ngập hình ảnh đáng yêu của Cecilia rồi.


Trong lúc đám đông ngớ ra, một giọng nói trầm thấp vang lên từ đám binh lính, hướng thẳng vào Oliver.

“Thứ lỗi, Oliver-sama. Xin hãy giao nộp Quỷ vương đi.”

“Tướng quân….”

Một trong số những người lính đang đứng tiến lên phía trước. Cơ thể cường tráng chứng minh thân phận của ông ta.

Là thủ lĩnh của binh lính trong cung điện, ông được nhà vua ra lệnh đi bắt Quỷ vương. Ông ta vốn cho rằng Oliver sẽ đáp ứng ngay, nhưng xem ra tình hình không ổn rồi.

Vị tướng quân nôn nóng bước ra và đề nghị luôn, vì ông nghĩ để Elna đàm phán sẽ rất mất thời gian.

Elna lui xuống một chút, ngầm ý nhường việc cho ông ta.

Bầu không khí rất căng thẳng khi họ quan sát Oliver. Tuy nhiên, Oliver vẫn lắc đầu, tỏ ra thờ ơ.

Dù có là tướng quân hay hoàng gia ra lệnh cũng đừng mong Oliver gật đầu.

“Tôi không thể.”

“Vậy lí do?”

“Huhm? Lí do? Vì Cecilia là người quan trọng với tôi.”

“…………Hả?”

Mọi người đều há hốc miệng.

Đây phải chăng là “đồng tử co rụt” trong truyền thuyết? [note46375]. Tiếng vô số người lặp lại chữ “quan trọng” vang khắp đám đông. Nhiều binh lính cau mày, lộ rõ sự băn khoăn.

Người băn khoăn nhất trong số đó là Elna.

“U-Uhm, Oliver, nghĩa là sao?”

“Là sao à? Là thế chứ sao.”

“Ý anh là…”

Nghĩa là, anh thích cô ta?


Elna suýt buột miệng hỏi câu đó, nhưng kịp ngừng lại. Cô cảm thấy nếu Oliver nói “Phải”, cô sẽ ngất xỉu luôn mất.

Người quan trọng. Dù chính anh ta nói cụm từ đó, anh vẫn không kiềm chế nổi mà mỉm cười.

Ah, muốn nhanh chóng vào nhà quá đi! Cecilia đang làm gì nhỉ? Mấy suy nghĩ lan man cứ luẩn quẫn trong đầu anh ta.

“……..Nghĩa là Ngài không giao nộp Quỷ vương đúng không?”

“Phải.”

Đáp lại câu hỏi của tướng quân, Oliver trả lời nhanh gọn lẹ.

Nộp Quỷ vương à? Đừng có chọc cười tôi. Không đời nào tôi để Cecilia dễ thương của mình bị giao cho tên vua béo ục ịch vì mấy câu đe dọa đâu. Không đời nào!

“Oliver-sama, đây là lệnh từ bệ hạ. Ngài định làm trái lệnh của bệ hạ sao?”

“……………”

Vị tướng quân hỏi lần nữa nhằm xác nhận. Tuy nhiên, Oliver im lặng. Vì câu trả lời vốn chỉ có một. Dù nhà vua nói, hay thánh thần nói, anh ta cũng quyết không để mất Cecilia.

“Với tôi, Cecilia quan trọng hơn nhà vua, thế đủ chưa?”

Nghe Oliver nói như đó là điều hiển nhiên, khuôn mặt vị tướng quân bừng bừng lửa giận.

“Chẳng phải ngươi là một anh hùng xuất chúng sao?”

Đúng, Oliver rất xuất chúng. Sức mạnh của một anh hùng, sự quảng giao, tất cả đều hoàn mĩ hết chỗ chê.

Tướng quân với tay nắm thanh kiếm bên hông. Oliver khẽ xoay tay cầm thanh kiếm của mình. Nếu họ đấu tay đôi, ông ta chắc chắn thua.

Nhưng vì đến theo lệnh của hoàng gia, ông ta không thể lùi bước được. Ngay lúc vị tướng quân định rút kiếm, Elna thình lình xen vào.

“Hãy tỉnh táo lại đi Oliver!”

“Tôi vẫn bình thường, không cần tỉnh táo.”

Đứng giang hai tay ra, Elna chen vào khoảng trống giữa tướng quân và Oliver. Cô ấy năn nỉ cả hai không nên đánh nhau.

Elna cho rằng bọn họ bị Quỷ vương dùng khí độc điều khiển hay gì đó. Nếu vậy cô có thể dùng ma pháp chữa trị.


Cô gái cố gắng niệm phép, tuy chẳng có gì xảy ra cả. Oliver nheo mắt nhìn Elna.

“………..Elna, tôi rất khỏe mạnh.”

“Nhưng, nhưng…. Oliver. Chuyện này lạ lắm, anh để Quỷ vương ở nhà mình…”

Có khi nào anh hùng bị Quỷ vương lừa không? Oliver từng nói thế. Nhưng Elna nghĩ còn nguyên nhân khác. Cô cũng không hiểu nổi vì sao Oliver lại quá si mê Quỷ vương.

“– –Hôm nay vậy là đủ rồi, mọi người về giùm tôi đi có được không?”

Oliver nói, tay rút kiếm.

Anh không thích chuyện thời gian mình dành cho Cecilia bị cắt bớt.

Vừa rút kiếm ra khỏi vỏ, anh liền vung một phát. Luồng gió quất thẳng vào hai người phía trước, đẩy họ lùi lại và phá tan đội hình binh lính phía sau. Tất cả binh lính đều tái mặt, chân họ run lập cập.

“Đ-Đ-Đ-Đây là sức mạnh của anh hùng sao?!”

“Điên rồ, kiểu gì cũng quá điên rồ.”


Đưa mắt nhìn cả tá binh lính đang bỏ chạy, Oliver mở miệng.

“Lần tới, ta sẽ nghiêm túc vung kiếm đấy.”

“…….!”

Anh nheo mắt nhìn họ.

Giọng anh ta trở nên trầm và lạnh lùng hơn, chứng tỏ anh nghiêm túc bao nhiêu.

“Không thể nào, anh nói dối… Oliver.” [note46376]

“Elna, lại đây đi. Hôm nay cứ về đã, nhé?”

Irina khuyên Elna hãy đợi dịp khác.

Các thành viên trong nhóm anh hùng trông rất bất bình, tuy nhiên họ vẫn chọn bỏ cuộc. Họ biết Oliver mà đánh nghiêm túc thì chẳng ai thắng nổi anh ta.

Nước mắt nhỏ giọt xuống hai bờ má, Elna để mặc Irina kéo cô rời khỏi dinh thự của Oliver.

Cuối cùng cũng chịu về, Oliver đứng nhìn họ rời đi.

“––Muốn Cecilia à, không vui đâu.”

Nếu anh giao nộp Cecilia, chuyện gì sẽ xảy ra với em ấy? Bị nhục mạ và giết chết? Em ấy chắc chắn sẽ gặp cái kết tàn khốc nhất.

Cecilia vốn dĩ là Quỷ vương.

Muốn nhanh được nhìn ngắm Cecilia, Oliver phóng như bay vào phòng khách.

Anh thắc mắc nãy giờ ở một mình, cô ấy đã làm gì. Anh muốn ngay lập tức nhìn thấy Cecilia, nghe cô nói “Mừng anh đã về”.

“Cecily––!”

Vừa gọi Cecilia vừa bước vào phòng, chân Oliver liền cứng đơ.

Cuộn tròn cơ thể trên ghế sofa, hai mắt Cecilia đang nhắm nghiền. Nhẹ nhàng lại gần để không đánh thức cô gái, anh ta nhìn chằm chằm khuôn mặt Cecilia.

Hình ảnh cặp đùi trắng của cô đập vào mắt anh. Do đang cuộn tròn người, váy cô gái hơi nhếch lên, làn da trắng nõn lấp ló giữa khoảng trống.

Anh vô thức lấy tay che mặt, xoay sang hướng khác.

Và chợt nảy ra một trò đùa nho nhỏ.

“––Đang ngủ sao?”

“….Tỉnh rồi.”

“…Uh, vậy thì tốt.”

––Hic, tiếc quá.

Khả năng đánh hơi nguy hiểm của Cecilia nhạy chết đi được. Mặt mày tươi rói, Oliver mon men tới gần Cecilia, nói: “Anh quay lại rồi đây.”

“…………….”

––Nếu một ngày nào đó em ấy đáp lại “Anh đã về” thì hay biết mấy.

Mơ màng suy nghĩ, anh vừa mỉm cười trìu mến với Cecilia.