Trong hang động u tối sâu thẳm dưới lòng đất, nơi ánh sáng không thể chạm tới, Vô Tận ngồi trên ngai đen được khắc từ những viên đá thô kệch. Cơ thể hắn bị thương nặng sau cuộc chiến cuối cùng với Minh Nguyệt Tâm và Yến Hạo Minh. Những vết thương này không chỉ là những vết cắt và vết bầm, mà còn là những vết rách sâu do sức mạnh của tinh thạch thời gian gây ra. Mỗi cử động của hắn đều khiến cơn đau dữ dội bùng lên, nhưng ánh mắt hắn vẫn lạnh lùng và quyết tâm.
Hắn nhớ lại khoảnh khắc phong ấn bị phá vỡ. Ngay khi cảm nhận được sự rạn nứt trong kết giới phong ấn, hắn đã tập trung toàn bộ sức mạnh còn sót lại để thoát ra. Mặc dù bị suy yếu đáng kể, bản năng sinh tồn và lòng thù hận sâu sắc đã giúp hắn vượt qua. Khi Vô Tận thoát ra, hai thuộc hạ trung thành, Ma Nhiên và Lôi Ảnh, đã nhanh chóng tìm đến và bảo vệ hắn.
Trong bóng tối của hang động, Vô Tận nằm trên một chiếc giường đá lạnh lẽo, những vết thương đang từ từ được chữa lành nhờ vào ma thuật hắc ám. Ma Nhiên, với khả năng điều khiển bóng tối, đã che giấu họ khỏi sự truy tìm của những thế lực đối địch. Lôi Ảnh, với sức mạnh sấm sét, đã tạo ra một lối thoát an toàn, dẫn họ đến nơi trú ẩn hiện tại. Trong bóng tối, cả ba đang lên kế hoạch phục thù, quyết tâm tiêu diệt loài người và hai vị thần là Hạo Minh và Nguyệt Tâm.
Ma Nhiên đứng lặng lẽ bên cạnh Vô Tận, đôi mắt hắn lấp lánh ánh sáng đỏ rực của hận thù. Giọng nói của hắn trầm đục vang lên trong không gian yên tĩnh: “Chúa Tể, chúng ta cần thêm thời gian để hồi phục hoàn toàn. Nhưng trước hết, chúng ta phải xây dựng lại đội quân.”
Vô Tận gật đầu, đôi mắt hắn lóe lên một tia sáng đầy hiểm ác. “Đúng vậy. Chúng ta cần những con rối mới, những kẻ có tham vọng lớn, dễ bị điều khiển.”
Lôi Ảnh tiến lên, vẻ mặt lạnh lùng nhưng đầy quyết tâm. “Tôi đã xác định được một số mục tiêu tiềm năng. Những kẻ này đều là những người có tham vọng và lòng thù hận lớn. Chúng ta có thể bắt họ và thêm bớt những ký ức cần thiết, biến họ thành những công cụ hoàn hảo cho kế hoạch của chúng ta.”
Vô Tận nhắm mắt lại, tập trung vào việc trị thương. Bóng tối xung quanh hắn dần dần lan tỏa và bao phủ lấy hắn, như một tấm màn bảo vệ và chữa lành. “Lập tức bắt đầu đi. Chúng ta không có nhiều thời gian. Hạo Minh và Nguyệt Tâm chắc chắn sẽ sớm nhận ra sự trở lại của ta. Chúng ta phải sẵn sàng trước khi họ kịp phản ứng.”
Ma Nhiên và Lôi Ảnh cúi đầu, rời khỏi hang động để bắt đầu nhiệm vụ của mình. Họ biết rằng thất bại không phải là một lựa chọn. Chúa Tể Vô Tận sẽ không tha thứ cho bất kỳ sai lầm nào.
Trong lúc hai thuộc hạ bắt đầu hành động, Vô Tận tiếp tục tập trung vào việc khôi phục sức mạnh. Hắn biết rằng để đối đầu với Hạo Minh và Nguyệt Tâm một lần nữa, hắn cần phải mạnh hơn bao giờ hết. Bóng tối trong hang động càng lúc càng dày đặc, phản ánh sự thù hận và quyết tâm của hắn.
Hắn nhớ lại những kẻ tham vọng mà hắn đã chọn trong quá khứ, những con người mà hắn đã biến thành những con rối không có tâm trí, chỉ biết phục tùng lệnh của hắn. Hắn cảm thấy một niềm vui độc ác khi nghĩ về việc sẽ làm điều đó một lần nữa. Những con người này sẽ trở thành quân cờ trong tay hắn, giúp hắn thực hiện kế hoạch tàn ác và chiếm đoạt thế giới.
“Kế hoạch lần này,” Vô Tận thì thầm, đôi mắt hắn rực sáng trong bóng tối, nụ cười âm hiểm nở trên môi, “sẽ không chỉ đơn giản là tiêu diệt. Ta sẽ khiến chúng phải chịu đựng, phải trải qua nỗi đau không thể tưởng tượng. Và khi ta hoàn thành, thế giới này sẽ thuộc về ta, và chỉ ta mà thôi.”
Vô Tận tiếp tục trị thương, sử dụng toàn bộ sức mạnh và trí tuệ của mình để chuẩn bị cho cuộc tấn công tiếp theo. Hắn biết rằng để thành công, hắn cần phải tinh tế và tàn nhẫn hơn bao giờ hết. Và với sự trợ giúp của Ma Nhiên và Lôi Ảnh, kế hoạch phục thù của hắn dần dần hình thành, chờ ngày triển khai.
Những con người tham vọng mà hắn lựa chọn sẽ trở thành những con rối hoàn hảo, và với đội quân mới, Vô Tận tin rằng không ai có thể ngăn cản được hắn. Ngày trả thù đang đến gần, và thế giới sẽ phải run sợ trước sức mạnh của Chúa Tể Vô Tận. Hắn đã bắt đầu quá trình tạo ra những ký ức giả, gieo rắc tham vọng và thù hận vào tâm trí những con người mà hắn chọn. Họ sẽ trở thành những kẻ không biết sợ hãi, không có lòng trắc ẩn, chỉ biết tuân lệnh và phục tùng hắn một cách mù quáng.
Ma Nhiên và Lôi Ảnh, trong vai trò là cánh tay đắc lực của Vô Tận, đã lên kế hoạch chi tiết để bắt giữ những kẻ tham vọng đó. Họ sẽ không ngần ngại sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào để đạt được mục tiêu. Những con người đó sẽ bị bắt cóc, bị tra tấn và bị tẩy não, biến thành những công cụ hoàn hảo cho kế hoạch của Vô Tận.
“Trước tiên, chúng ta sẽ nhắm vào những kẻ có quyền lực và tham vọng lớn nhất,” Ma Nhiên nói với Vô Tận, ánh mắt hắn lạnh lùng và tàn nhẫn. “Họ sẽ là những quân cờ quan trọng nhất trong kế hoạch của chúng ta.”
“Đúng vậy,” Vô Tận đồng ý, giọng nói của hắn tràn đầy sự độc ác và tham vọng, kèm theo nụ cười âm hiểm. “Khi chúng ta đã có đội quân hoàn hảo, chúng ta sẽ tấn công. Thế giới này sẽ không còn là của con người. Nó sẽ thuộc về ta, và chỉ ta mà thôi.”
Với kế hoạch tàn ác đang dần hình thành, Vô Tận và hai thuộc hạ của hắn chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc tấn công cuối cùng. Họ biết rằng để đạt được mục tiêu, họ phải sử dụng toàn bộ sức mạnh và trí tuệ của mình. Và họ sẽ không dừng lại cho đến khi đạt được điều đó.
Thế giới đang đứng trước một nguy cơ lớn, và chỉ có Minh Nguyệt Tâm và Yến Hạo Minh, với sức mạnh thần thánh của họ, mới có thể ngăn chặn được Vô Tận và đội quân tà ác của hắn. Nhưng liệu họ có thể chống lại sức mạnh tàn bạo và kế hoạch tàn ác của Vô Tận hay không, điều đó vẫn còn là một bí ẩn.