Thụ kiếp trước là tâm phúc của thái tử, bề tôi của thái tử vậy mà được anh sủng đến tận trời, có phá có nghịch gì cũng dung túng cho em. Rồi một ngày đẹp trời sau khi đi chinh phạt chiến tranh một hồi thì anh không khống chế được bản thân mà “hành hạ” em đến nằm liệt giường 1 tháng. Từ đó em hận anh, cũng không phải vì em không yêu anh mà em chỉ hơi ngu ngu tưởng anh thích chà đạp em coi rẻ em mới “hành” em ngược em như vậy.
Thế nên em quyết định tạo phản trả thù bằng cách giúp đỡ một đứa hoàng tử khác. Phò tá hắn đến lúc lên ngôi rồi thì hắn lật lọng vu oan em đày em đi biên cương không đường sống nhưng sợ hậu họa, quyết giết em giữa đường, và cuối cùng vẫn là anh công đỡ cho một nhát nhưng em vẫn không thoát chết... thế là 2 người cùng chết
Nhưng ông trời không hề bạc đãi em, cho em xuyên về thời còn là thư đồng cho thái tử ( cỡ mười tuổi). Em quyết tâm kì này trân trọng tấm chân tình của anh, nhất quyết câu dẫn anh. Và sau đó là những màn đấu tranh cung đình cùng chuyện tình ngọt như đường phèn của hai nam chính. 92 chương cũng hơi dài cơ bản do tác giả giải thích hơi nhiều viết hơi dông dài tí nhưng nội dung tình tiết rất ổn, tình yêu 2 ông kia thì ta nói tim bay phấp phới.Truyện ưng lắm, thích 2 người kiểu rất tin tưởng nhau đọc mà thích gì đâu, còn thêm bé thụ thích bị đâm suốt ngày đi câu dẫn.