Tỉnh táo, đây là điều mà trước nay Y Tiểu Âm luôn yêu cầu chính mình, thân là một thầy thuốc, nàng cần tỉnh táo, như vậy mới có thể chữa bệnh cho người. Hơn nữa nàng còn là người quan trọng nhất của Âm Y môn, xử lý chuyện gì cũng cần tỉnh táo, nàng thấy mình chỉ có thể cố gắng giữ tỉnh táo mới đạt đến mục tiêu của mình.
Những năm qua Y Tiểu Âm luôn là như vậy, nàng cũng cực kỳ thành công. Nàng ở thủ đô nhiều năm, nàng có thể lạnh nhạt đối mặt với đám công tử quyền quý, nàng không màng dang lợi và cực kỳ tỉnh táo, vì vậy mà người khác đối với nàng luôn khách khí, thậm chí là cung kính. Cũng vì vậy mà nàng không có bối cảnh nhưng vẫn có thể đứng song song với những cô gái giàu có quyền thế trong bốn đóa hoa thủ đô.
Đây cũng là chuyện mà Y Tiểu Âm luôn tự hào, nàng cảm thấy tâm cảnh của mình đã tu luyện rất xuất sắc, có thể nói dù Thái Sơn sụp đổ cũng không đổi màu mặt. Nhưng bây giờ cảm giác tự hào của nàng hầu như bị Hạ Thiên đánh nát, người này lưu manh đến cực điểm, dùng những hành động và lời lẽ khó tưởng để đánh bại tâm cảnh của nàng, làm nàng khó thể nào bình tĩnh.
Lúc này cặp mắt đen nhánh xinh đẹp của Y Tiểu Âm đang phẫn nộ nhìn Hạ Thiên, bộ ngực sữa cao ngất cũng phập phồng biểu hiện tâm tình không an tĩnh, cũng cho người khác thấy bộ vị kia của nàng là không nhỏ. Thực tế Hạ Thiên lại đang nhìn chằm chằm vào bộ vị kia, trong lòng thầm nói một câu, phải là C.
Khi thấy ánh mắt Hạ Thiên thì Y Tiểu Âm càng tức giận, người này đúng là cực phẩm, đến lúc nào rồi mà còn dám làm càn như vậy?
Y Tiểu Âm tất nhiên biết rõ Hạ Thiên lợi hại, vì vậy mà trước đó nàng luôn không dám xung đột chính diện với hắn. Lúc này nàng dám tìm hắn cũng vì đang mười phần nắm chắc, nàng vững tin hắn không dám trái ý của mình. Vài phút trước đó nàng cho rằng mình đã thành công, nhưng nàng không ngờ lưu manh này vừa thối vừa cứng, lại không chịu hợp tác với nàng.
- Đừng dùng ánh mắt như vậy nhìn tôi.
Y Tiểu Âm quát lớn:
- Hạ Thiên, tuy tôi biết õ cậu là ai, nhưng dù cậu hạ lưu hay háo sắc cũng vậy, hay hèn hạ vô sỉ cũng vậy, tôi đều tôn trọng cậu là đại thần y, vì thế mà trước đó tôi luôn khách khí với cậu. Nhưng bây giờ cậu không còn tôn trọng tôi, vậy cũng đừng trách tôi không tôn trọng cậu, nếu cậu đã không muốn hợp tác thì tôi đây nói rõ ràng, chuyện này không phải do cậu mà xong. Cậu phải cải tạo Âm Môn châm pháp cho tôi, nếu không, tôi đảm bảo một giờ sau toàn bộ thủ đô sẽ biết cậu đang ở đây.
- Này, tôi nhìn trúng chị chính là tôn trọng chị, nếu chị không phải là mỹ nữ, tôi chẳng thèm quan tâm.
Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào tư thái tuyệt vời của Y Tiểu Âm, sau đó hắn đột nhiên nói:
- Này, cô muốn biết vì sao tôi phải trốn ở đây mà chẳng cho người khác biết không?
- Nếu cậu chịu nói, tất nhiên tôi sẽ không ngại lắng tai nghe.
Y Tiểu Âm hừ khẽ một tiếng, thật ra nàng rất muốn biết rõ nguyên nhân, dù nàng xác nhận Hạ Thiên trốn ở chỗ này để tránh né một kẻ địch, nhưng nàng nghĩ mãi mà không rõ, trên đời này có ai làm cho hắn phải sợ hãi?
Y Tiểu Âm có mối quan hệ rất rộng ở thủ đô, nàng cũng có được rất nhiều tư liệu bí ẩn, vì vậy dù Hạ Thiên có nhiều tư liệu được giữ bí mật nhưng nàng đều có thể tiếp cận được. Cũng vì thế mà nàng mới biết nhiều chuyện về hắn, cũng biết võ công của hắn cao đến mức thần kỳ, biết hắn nhận được sự giúp đỡ mạnh mẽ của Triệu gia ở thủ đô. Điều này làm nàng rất mê hoặc, nếu nói về võ công thì hình như không ai mạnh bằng Hạ Thiên, nếu nói về y thuật thì nàng đứng trước mặt hắn cũng rất mặc cảm, nếu nói về thế lực thì hắn cũng cực mạnh, đồng thời hắn còn là Ám Hoàng đời thứ hai, còn được Triệu gia giúp đỡ, như vậy rốt cuộc phải là ai mới làm cho hắn sợ hãi?
- Trong thủ đô có một người phụ nữ rất biến thái, chị ta tạm thời mạnh hơn tôi một chút, chị ta lại ghen ghét tôi, vì vậy mới đẩy tôi đến nơi này. Chị ta không cho tôi liên lạc với vợ, cũng không cho vợ tìm được tôi, nếu không người phụ nữ biến thái đó sẽ giết chết vợ tôi. À, mọi chuyện là như vậy, vì thế tôi tạm thời trốn ở đây.
Hạ Thiên lười biếng nói, lời nói tuy không phải đều là thật nhưng cũng không phải là giả.
- Thì ra là thế.
Y Tiểu Âm cuối cùng cũng xác định Hạ Thiên đang tránh né một kẻ địch khủng bố, rõ ràng khôn dám cho người thủ đô biết mình đang ở đây. Điều này làm cho nàng cảm thấy có chút vui sướng, vì điều này có nghĩa là những phán đoán trước đó của nàng rất chính xác, nàng hoàn toàn có thể tiếp tục uy hiếp hắn.
Tất nhiên Y Tiểu Âm sẽ không tin có một người phụ nữ ghen ghét Hạ Thiên, nàng cũng không tin đó là một người phụ nữ biến thái, nàng thấy nếu muốn nói là biến thái thì Hạ Thiên này mới thật sự là biến thái. Hắn là kẻ biến thái hùng mạnh, biến thái háo sắc, đầu óc hoàn toàn không giống người bình thường.
Y Tiểu Âm có chút chần chừ rồi lại hỏi:
- Cậu nói đến một người phụ nữ, đó là ai?
Điều này làm cho Y Tiểu Âm có chút hiếu kỳ, trong thủ đô có người phụ nữ nào mạnh mẽ đến mức làm cho Hạ Thiên phải sợ hãi? Nói theo lý, nếu có người phụ nữ như vậy thì nàng phải biết mới đúng.
- Sau này chị sẽ biết, nhưng bây giờ tôi sẽ không nói cho chị biết.
Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào Y Tiểu Âm, sau đó hắn lầm bầm:
- Mặc hơi nhiều quần áo thì phải, nếu cởi bớt ra thì chắc chắn sẽ càng đẹp hơn.
- Cậu.
Y Tiểu Âm nghe nói như vậy thì lập tức nổi giận, giọng điệu cũng trở nên phẫn nộ:
- Hạ Thiên, cậu đúng là đánh chết cái nết không đổi, bây giờ tôi cũng không muốn biết người phụ nữ kia là ai, cậu không phải đã nói có thể cải tiến Âm Môn châm pháp sao? Được rồi, tôi cho cậu hai lựa chọn, thứ nhất cậu nói cho tôi biết cải tiến thế nào, thứ hai tôi sẽ nói chuyện cậu ở đây về thủ đô. Tôi tin Mộc Hàm tìm cậu khắp nơi sẽ chạy đến đây, sau đó cậu cứ chờ người phụ nữ kia giết chết Mộc Hàm đi.
- Tôi không thích người khác cho mình lựa chọn, tôi muốn làm gì đều phải tự mình quyết định.
Hạ Thiên nhìn Y Tiểu Âm:
- Chị biết tại sao tôi lại nói ra những chuyện vừa rồi không?
- Tôi không muốn biết, tôi chỉ cần biết biện pháp cải tiến Âm Môn châm pháp, chỉ cần cậu nói cho tôi biết, tôi sẽ đảm bảo không tiết lộ hành tung của cậu, sau này chúng ta hai bên nước giếng không phạm nước sông.
Y Tiểu Âm căm giận nói, nàng phát hiện mình hoàn toàn không muốn ở lâu với Hạ Thiên, nàng thầm nghĩ mình phải lập tức làm những gì mình muốn, sau đó để người này cút đi.
- Tôi sẽ không nói cho chị biết.
Hạ Thiên lười biếng noi:
- Nếu chị muốn biết làm sao cải tiến Âm Môn châm pháp thì phải làm vợ tôi, nếu không thì đừng hòng.
- Rất tốt, bây giờ tôi sẽ để tin tức của cậu truyền ra ngoài.
Y Tiểu Âm lấy trong bộ tây trang màu đen ra một chiếc điện thoại tinh xảo, nàng ra vẻ sẽ gọi đi.
Tất nhiên Y Tiểu Âm sẽ không thật sự gọi đi, nàng làm vậy chỉ vì ép Hạ Thiên thỏa hiệp mà thôi.
- Chị không hiểu vừa rồi vì sao tôi lại nói những lời kia sao?
Hạ Thiên bắt đầu cảm khái:
- Theo lý mà nói thì chị cũng rất thông minh, ngực cũng lớn, chẳng lẽ lại là ngực to não nhỏ.
- Cậu...Cậu nhất định ép tôi điện thoại đi sao?
Y Tiểu Âm tức đến mức muốn ói máu, lưu manh này đúng là cực phẩm, đến lúc này còn dám đùa giỡn với nàng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL -
- Chị sẽ không điện thoại đi, nếu chị điện thoại đi thì chỉ có cái chết.
Hạ Thiên lười biếng nói.
- Cậu muốn giết tôi sao?
Y Tiểu Âm cười lạnh một tiếng:
- Đầu óc của cậu có vấn đề à? Tôi đã nói với cậu rồi, nếu tôi chết thì tin tức của cậu ở đây sẽ truyền ra ngoài.
- Không phải tôi muốn giết chị.
Hạ Thiên lắc đầu:
- Thật ra tôi cũng không nở giết chị, chị quá đẹp, quan trọng là chị nằm trong bốn đóa hoa thủ đô, trong bốn ngườ này có ba người là vợ tôi, nếu thiếu đi một chẳng phải là đáng tiếc lắm sao?
Hạ Thiên dừng lại một chút rồi hì hì bổ sung thêm:
- Nhưng nếu chị gọi điện thoại đi, người phụ nữ biến thái ghen ghét tôi sẽ giết cả chị, người phụ nữ kia sẽ giết vợ tôi, mà chị cũng là vợ tôi, vì vậy chị ta cũng sẽ giết chị.
- Tôi không phải vợ cậu.
Y Tiểu Âm nghiến răng nghiến lợi nói, trong lòng nàng chợt sững sờ, chẳng lẽ Triệu Vũ Cơ, Tống Ngọc Mị cũng bị lưu manh này nắm chặt vào tay rồi? Nhớ năm xưa ở thủ đô có người từng nói sẽ ngắt một đóa hoa, thậm chí là ngông cuồng nói sẽ lấy cả bốn đóa hoa thủ đô, nhưng thủ đô có nhiều công tử và chưa ai thành công. Bây giờ nếu để bọn họ biết Hạ Thiên căn bản không phải là người thủ đô mà ngắt được ba đóa hoa, sợ rằng bọn họ sẽ đập đầu chết hết.
- Chị sẽ nhanh chóng là vợ tôi.
Hạ Thiên nói xong một câu thì vung tay chụp lấy cổ tay Y Tiểu Âm, sau đó hắn khẽ kéo, Y Tiểu Âm bổ nhào vào lòng hắn. Một giây sau hai tay của Hạ Thiên đã đặt ngang hông và ôm chặt lấy nàng.
- Cậu làm gì vậy? Mau thả tôi ra.
Y Tiểu Âm chấn động, nàng lớn tiếng quát, đồng thời cũng liên tục giãy dụa. Đáng tiếc là y thuật của nàng tuy cao nhưng không biết võ công, nàng vùng vẫy căn bản không giống như phản kháng, lại giống như đón ý của hắn.
- Không phải chị nói sẽ không làm vợ tôi sao?
Hạ Thiên lười biếng nói:
- Bây giờ tôi sẽ biến chị thành vợ tôi, dù sao cũng không thể giết người, cũng không nỡ giết người, càng không thích bị người uy hiếp, đặc biệt là bị một người phụ nữ biến thái uy hiếp, bây giờ không muốn bị một người phụ nữ đẹp uy hiếp. Vì vậy tôi quyết định biến chị thành vợ, như vậy sẽ không sợ chị uy hiếp, cũng không cần lo lắng chị hại những bà vợ khác của tôi.
- Cậu...Cậu dám... ....
Gương mặt Y Tiểu Âm chợt trắng bệch, cuối cùng nàng cũng hiểu Hạ Thiên muốn làm gì, hắn muốn cưỡng hiếp nàng.