Hỗ Trợ Mạnh Nhất [Thực Tế Ảo]

Chương 70: Đấu chung kết




Đường Mãn và Lâm Mặc mặc chiến giáp, kế đó hai người lần lượt lấy tốc độ cực nhanh phóng về phía ngôi sao tài nguyên bị Trùng tộc chiếm lĩnh, đáp xuống giữa một khu rừng rậm rạp.

Lâm Mặc im lìm tìm cao điểm, ẩn mình dưới tàng cây vừa cảnh giác tứ phía vừa gác khẩu súng xạ tuyến trong tay lên, dùng kính ngắm phong tỏa vị trí Đường Mãn, sẵn sàng tiếp ứng Đường Mãn bất kì lúc nào.

Chiến giáp Đường Mãn có chức năng Ngụy Trang, có thể giúp anh ấy giả thành một con bọ (Trùng tộc) trong thời gian ngắn, chỉ cần không tiếp xúc gần với đám bọ khác thì anh ấy sẽ không bị lộ. Dọc đường anh rất cẩn thận đi về phía căn cứ, gặp một đám Trùng tộc đi tuần, sau đó bèn cứ thế hoà vào đàn bọ, đi theo chúng nó cùng hành động.

Phải biết rằng bọ luôn đi cả đàn cả lũ, cực hiếm bọ lạc đàn, nếu mục tiêu của anh quá rõ ràng, đi một mình lên trước thì sẽ rất dễ bại lộ.

Dù chỉ số thông minh của Trùng tộc không cao, nhưng cũng không phải không có tí đầu óc nào.

Quả nhiên, khi anh ấy đi lẫn vào trong bầy, lại giữ khoảng cách với Trùng tộc khác trong đội, đám Trùng tộc đó căn bản không hề nhận thấy khác lạ gì, anh vô cùng cẩn thận theo sau bọn bọ, định tìm vị trí hang ổ của đám bọ.

Cả đoạn đường anh đi rất cẩn thận, bỗng nghe thấy tiếng pháo súng nổ bắn truyền tới từ nơi xa.

"Lâm Mặc, có chuyện gì vậy?" Đường Mãn lập tức liên lạc với Lâm Mặc thông qua bộ đàm, anh ấy tưởng phía Lâm Mặc xảy ra chuyện gì.

"Không rõ, tiếng động truyền đến từ hướng C3, chắc là đội khác, em chuyển màn hình sang xem tí." Lâm Mặc trả lời.

Anh ta nhanh chóng dời màn hình sang khu vực C3, quả nhiên trông thấy một chiến sĩ chiến giáp đang chiến đấu với Trùng tộc, chiến giáp cậu ta đánh dấu màu vàng, xem ra là thành viên của đội Vàng. Có lẽ cậu ta cũng tới dò xét tình hình giống như Đường Mãn, chẳng qua không hiểu sao lại đụng phải đội tuần tra của Trùng tộc, kết quả là bị lộ hành tung.

Người nọ thấy tình thế không ổn, nhanh chóng phát động tấn công, sau khi bắn pháo súng xung kích tạm thời đẩy lùi, bèn lập tức tiến hành rút lui.

Thế nhưng Trùng tộc là chủng tộc một khi phát hiện con mồi thì tuyệt đối sẽ không từ bỏ, chúng nó phát ra tiếng kêu vang gọi đồng loại, rất nhanh đã có lượng lớn Trùng tộc được hút tới, không ít loài bọ biết bay, thoáng chốc chỉ thấy bóng sâu bọ đen nghìn nghịt đầy trời, thoạt trông cực kì kinh khủng.

Người nọ một thân một mình, rất nhanh đã bị Trùng tộc bao vây, trở thành người đầu tiên bị loại khỏi trận đấu.

"Đường Mãn, tình hình bên anh thế nào? Có cần rút lui không?" Lâm Mặc thấy số lượng lớn Trùng tộc bị thu hút qua phía truyền đến động tĩnh, lo là Đường Mãn sẽ bị lan đến.

"Không cần, phía anh chưa sao cả." Đường Mãn không định rời đi, anh ấy đang lo làm sao mới có thể tìm ra hang ổ của Trùng tộc, lúc này vừa vặn tiện cho anh.

"Vậy được." Lâm Mặc tin tưởng phán đoán của Đường Mãn, tiếp tục chuyển màn hình về hộ tống Đường Mãn.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========



1. Một Kiếp Vấn Vương

2. Xuyên Thành Tra Công Đi Ngược Kịch Bản

3. Hai Chúa Tể Độc Thân

4. Trước Lúc Chiều Tà

=====================================

Dựa theo phương hướng lượng lớn sâu bọ xuất hiện, Đường Mãn rất nhanh đã tìm ra ổ bọ, đó vốn là căn cứ chịu trách nhiệm khai thác tài nguyên trên ngôi sao tài nguyên. Căn cứ khai thác là lực lượng canh phòng duy nhất trên ngôi sao tài nguyên, là đối tượng mà Trùng tộc cần phải diệt trừ trước tiên, xem ra sau khi tiêu diệt họ, Trùng tộc bèn thuận thế biến nơi này thành hang ổ luôn.

Căn cứ đã bị tàn phá nghiêm trọng, đâu đâu cũng là đống đổ nát thê lương, chỉ cần có chứa năng lượng, dù là khoáng thạch hay cơ giáp làm bằng hợp kim, có khi là cả bức tường căn cứ làm bằng thép, tất cả đều bị gặm ăn đến gần như không còn gì cả.

Tầng hầm căn cứ tích trữ khoáng thạch dùng dần cũng bị bầy sâu bọ chiếm lĩnh, có điều khoáng thạch bên trong chưa bị gặm ăn gì hết, tất cả đều thuộc loại cao cấp nhất, trong bóng tối vẫn tỏa ra ánh sáng lấp lánh.

Đám Trùng tộc đầu tiên đổ bộ ngôi sao này là quân tiên phong, chờ sau khi tiêu diệt sạch sẽ toàn bộ thể sống, chỉ để lại nguồn năng lượng thuần túy trên ngôi sao này rồi, chúng sẽ nghênh đón Nữ vương Trùng tộc, mà những viên đá năng lượng đỉnh cấp bị trữ trong tầng hầm kia, đều sẽ bị mang đi cung phụng cho Nữ vương của chúng nó để gây giống được càng nhiều đời sau hơn.

Đường Mãn mày mò tình hình căn cứ một lượt rồi lập tức gửi tín hiệu cho Lâm Mặc, chuẩn bị lặng lẽ rút lui.

Anh ấy hành động không chút hoang mang, tựa như một con Trùng tộc chân chính, cũng không hề vì định rút lui mà nhiễu loạn tiết tấu.

Đúng lúc này lại có người của một đội khác bị Trùng tộc phát hiện, nhân lúc đám bọ tụ tập đi ra ngoài, Đường Mãn bắt được thời cơ mở lại Ngụy Trang, lần này anh ấy giả thành một cục đá, trực tiếp bị lơ hẳn đi.

Đợi đàn bọ rời khỏi rồi, anh ấy lập tức hủy Ngụy Trang, nhanh nhẹn chạy đến vị trí của Lâm Mặc.

Sau khi hai người nhanh chóng hội hợp, Đường Mãn nói những tình báo mình thu thập trên ngôi sao tài nguyên cho Hàn Khiếu, Hàn Khiếu nhanh nhẹn dựa vào số liệu anh ấy cung cấp, suy đoán ra số lượng và sự phân bố đại khái của Trùng tộc.

Số lượng của Trùng tộc nhiều hơn một chút so với tưởng tượng của họ, nhưng cũng chưa đến nỗi không đối phó được. Không đời nào giải đấu lại giao ra một nhiệm vụ mà bọn họ không thể hoàn thành được, vì vậy trên ngôi sao tài nguyên này, số lượng của Trùng tộc vừa đúng để sáu đội bọn họ đối phó được, hơn nữa giờ còn chưa có Nữ vương Trùng tộc có thể đẻ sâu bọ mới liên tục, như vậy tình huống của bọn sâu bọ kia chính là giết một con thiếu một con.

Tầng hầm căn cứ tích trữ không ít đá năng lượng, chỉ cần suôn sẻ vào được, bằng đá năng lượng, anh sẽ có bảo đảm để có thể đánh cứng với Trùng tộc.

Ban nãy tuy đã loại chiến sĩ do thám của hai đội, thế nhưng tình hình hai đội còn lại vẫn chưa rõ ràng, có khi bọn họ cũng thuận lợi có được thông tin về căn cứ rồi, do đó họ tuyệt đối không thể có một thoáng thả lỏng nào được.



Hàn Khiếu chỉnh sửa kế hoạch tác chiến lại lần nữa, tính để Thời Thu Yến, Thẩm Nhược Yên với Ô Hoàn cùng đi thu hút sự chú ý của Trùng tộc, trong khi đó Hàn Khiếu sẽ suất lĩnh đội mình thẳng tiến về phía căn cứ, cho Trùng tộc một đòn dương đông kích tây. Bình thường chỉ số thông minh của Trùng tộc, dưới tình trạng không có Nữ vương Trùng tộc, hành động của chúng nó nói chung đều sẽ bị bản năng chi phối, khi chiến đấu toàn nhờ sức phá hủy đáng sợ và ưu thế thuần túy về số lượng, nên căn bản là khỏi phải lo chúng nó sẽ không mắc mưu.

Chỉ cần nhóm Thời Thu Yến có thể chống đỡ một lúc là được, mà Giang Việt cùng với Ngô Phỉ thì ra ngoài căn cứ tìm chỗ nấp, sẵn sàng tiếp ứng bọn họ bất cứ lúc nào, đồng thời cũng phải quan sát các đội khác, đề phòng mình bị người ta úp sọt. Dù sao thì "bọ ngựa bắt ve chim sẻ chực sẵn", bọn họ chẳng định trở thành con bọ ngựa bi đát kia đâu.

Song, trên đời có một thứ gọi là là 'kế hoạch không theo kịp sự thay đổi'.

Không đợi nhóm Hàn Khiếu bắt đầu hành động thì đã có đội ngũ nhào lên đánh Trùng tộc, đồng thời khu vực chiến đấu còn đúng lúc ngược hướng căn cứ nữa.

Nhìn cả ổ Trùng tộc phóng về hướng nọ, Hàn Khiếu không khỏi hơi nhướn mày bảo: "Xem ra khỏi phải dương đông kích tây nữa, Tiểu Tứ các cậu hành động với chúng tôi luôn đi."

"Được." Mọi người bước lên cơ giáp, thay chiến giáp, cùng bay khỏi tinh hạm, đổ bộ lên ngôi sao tài nguyên.

Nhờ định vị Đường Mãn cung cấp, bọn họ đáp thẳng xuống khu vực lân cận căn cứ, chạm trán với Trùng tộc ở lại bảo vệ, hai bên lập tức phát động trận chiến.

Hàn Khiếu điều khiển cơ giáp bật nhảy rồi dịch chuyển, chiếc cơ giáp cỡ lớn được anh điều khiển linh hoạt đến mức trông không giống một cỗ cơ giáp chút nào, cực kì lanh lẹ bật nhảy lên không trung, dễ dàng thoát khỏi xung kích, Hàn Khiếu cũng không khách khí, trực tiếp dùng □□ (*) nổ tan tác bất cứ con bọ nào đến gần mình. Bề ngoài cơ giáp Lâm Hãn phủ một lớp rào điện, bất kể con bọ nào tiếp cận hắn đều sẽ bị giật thành một đống tro tàn, thế là hắn cứ dí chỗ nào nhiều bọ nhất mà chui vào. Lưu Niên và Thời Thu Yến cũng vậy, gần như lần nào ra tay là lần đấy sâu bọ sẽ nốc ao cả tảng.

(* cả raw lẫn QT đều để □□ hết nên tôi cũng không chắc đây là gì nữa, có lẽ là một loại vũ khí có sức sát thương mạnh (nổ) trong phạm vi gần, khả năng cao là súng pháo gì đó)

Trong khi bốn cỗ cơ giáp đại khai sát giới, Thẩm Nhược Yên với Ô Hoàn cũng không rỗi rãi gì, hai người dùng chiến giáp, sức sát thương tất nhiên không bì được cơ giáp, nhưng hiệu suất giết bọ của bọn họ không thấp tẹo nào. Hai tay Ô Hoàn cầm dao ánh sáng, tựa như Tu La gặt mạng, mỗi đao đều găm chính xác vào đầu bọ. Roi quang năng của Thẩm Nhược Yên bay múa linh hoạt, cứ như bức tường năng lượng ánh sáng vậy, kín mít không kẽ hở, bất cứ con bọ nào cũng đừng hòng lách qua bức tường này.

Lâm Mặc và Đường Mãn cũng nhanh chóng hướng về phía họ, dọc đường cũng giải quyết không ít sâu bọ.

Khung cảnh chiến đấu nảy lửa khiến khán giả ở hiện trường không kiềm được trở nên kích động, dù cho các tuyển thủ đang trong chiến trường mô phỏng không nghe thấy, khán giả vẫn không ngừng kêu gào cổ vũ bọn họ.

Đội Đỏ và đội Xanh lá có các thành viên đến từ nhiều trường nhất, nội bộ bị rời rạc nghiêm trọng, từ khâu phân chia để chuẩn bị chiến đấu, đến thực hành kế hoạch chỉ huy đều không ngừng xuất hiện mâu thuẫn, gần như sau khi đổ bộ ngôi sao tài nguyên là lập tức đường ai nấy đi. Tình trạng ai đánh của người nấy tất nhiên không hay ho lắm, thậm chí bọn họ còn chưa cả tìm ra căn cứ ở chỗ nào thì đã bị loại bỏ rồi.

Tình hình của đội Xanh dương và đội Vàng đỡ hơn một tí, họ biết bản thân chắc chắn không phải đối thủ của đội Đen và đội Trắng, thế là định hợp tác. Nhưng trong khi bọn họ hợp tác lại không tín nhiệm nhau, dẫu sao nếu đội Đen và đội Trắng thành công thăng cấp thì chỉ còn mỗi một đội được phép thăng cấp nữa thôi, ai cũng muốn trở thành đội ngũ được ra biên cuối cùng đó.

Rốt cuộc bọn họ vẫn lựa chọn phái chiến sĩ do thám đổ bộ trước đã, rồi tìm cơ hội liên lạc với các thành viên khác của đội sau. Thế nhưng có vấn đề xuất hiện lúc các chiến sĩ do thám hợp tác, lần lượt có ba người bị loại bỏ.

Mà lúc này, tình cờ người của đội Đỏ và đội Xanh lá đụng độ bọn sâu, thu hút sự chú ý của sâu bọ, đội Đen và đội Trắng lại bắt đầu phát động tiến đánh căn cứ.

Những người còn lại thấy thế, cũng biết vẫn không hợp tác thì không được, sau khi vội vã tập kết, bèn vọt về phía căn cứ.