Bữa tối kết thúc một cách tốt đẹp trong sự hòa hợp của cả hai, Tư Khải Ngôn thanh toán xong liền đưa Tú Linh ra ngoài, hắn lịch thiệp mở cửa xe giúp cô...
Tú Linh cầm điện thoại lên kiểm tra tin nhắn của trợ lý, cô chút có bàng hoàng nhìn về phía Tư Khải Ngôn nhưng không nói bất cứ điều gì với hắn...
Tư Khải Ngôn nhận thấy Tú Linh đang nhìn mình với thái độ khó hiểu, hắn đợi cô lên tiếng trước nhưng chỉ nhận được sự im lặng từ phía cô. Hắn có chút lo lắng liền lên tiếng bắt chuyện với cô trước...
"Có chuyện gì muốn nói với tôi sao..."
Tú Linh nhẹ nhàng lắc đầu cô nhanh chóng cất điện thoại vào trong túi để tránh sự nghi ngờ của Tư Khả Ngôn. Đột nhiên tay phải của hắn nắm lấy tay cô nâng lên, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn xuống...
"Nếu có chuyện gì khó khăn, hãy nói với tôi...tôi sẽ giúp cô giải quyết..."
Tú Linh có chút khó xử khẽ rụt tay lại, cô vừa nhận được tin nhắn nói rằng Tư Khải Ngôn chính là con trai của ông trùm, quanh đi quẩn lại hắn chính là con trai của kẻ đã giết chết cha cô. Bây giờ tâm trí của cô thật sự rất rối bời, không biết nên dùng biểu cảm gì để đối mặt với hắn...
"Dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, tôi hoàn toàn có thể tự giải quyết được mà...anh quên tôi là đặc vụ của FBI rồi hay sao..."
Tư Khải Ngôn tiến đến sát gần Tú Linh, hắn đưa tay chạm nhẹ lên khuôn mặt lo lắng của cô. Trong lòng dâng lên chuỗi cảm xúc chua xót. Hắn biết cô không giống những người phụ nữ tầm thường khác, nhưng suy cho cùng cô cũng chỉ là phụ nữ...dù bản thân có tỏ ra mạnh mẽ và kiên cường như thế nào, thì trong lòng cô cũng là sự yếu đuối mệt mỏi...
"Tôi muốn hôn em..."
Tú Linh do dự một lúc nhưng cô không hề từ chối, có thể xem như nụ hôn cuối cùng từ biệt của hai người. Tú Linh đặt tay ra sau gáy của Tư Khải Ngôn, cô nhẹ nhàng kéo hắn xuống chạm vào môi mình...
Tư Khải Ngôn cảm nhận được sự ngọt ngào xen lẫn trong tâm hồn, lần đầu tiên hắn hôn một người con gái khiến trái tim mình rung động. Hắn thật sự muốn che chở cho cô gái này, hắn muốn nhìn thấy bộ dạng yếu đuối của cô khi ở bên cạnh hắn. Nếu thế giới này khiến cô cảm thấy mệt mỏi, hắn sẽ trở thành bờ vai vững chắc nhất cho cô dựa vào...chỉ cần nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt cô một lần nữa...
Tú Linh cảm nhận được sự ôn nhu trong nụ hôn của Tư Khải Ngôn, cô ước gì khoảng khắc này có thể kéo dài mãi mãi, để cô tận hưởng khoảng khắc bình yên cuối ngày thêm đôi chút. Tú Linh tự nhận biết cô đã toang thật rồi sau nụ hôn ngọt ngào của bọn họ...
Tú Linh khẽ tránh đi nơi khác để ổn định lại hơi thở, trái tim nhỏ bé đập mạnh không kiểm soát,, gương mặt xấu hổ bắt đầu đỏ ửng. Tuy cô đã từng qua lại với rất nhiều đàn ông khác nhau, nhưng đa phần đều vì nhiệm vụ bắt buộc...đây cũng chính là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật cùng người khác giới...
Tú Linh đưa tay lau vết son trên môi của Tư Khả Ngôn, đột nhiên bị hắn bắt lại, liên tục đặt vài nụ hôn rải rác xuống...hắn muốn cô biết rằng, hắn thật sự trân trọng cô...
"Được rồi đấy, mau đưa tôi về nhà đi..."
Tư Khải Ngôn mỉm cười hôn nhẹ lên má cô, hắn luyến tiếc quay trở lại bộ dạng lái xe nghiêm túc để đưa Tú Linh trở về nhà an toàn.
Chiếc xe sang trọng dừng lại trước cửa biệt thự. Buổi tối ở thành phố M sẽ lạnh hơn ở những nơi khác, Tư Khải Ngôn lên tiếng nhắc nhở Tú Linh đôi điều trước khi cô vào trong biệt thự...
"Buổi tối trời sẽ trở lạnh, em nhớ chú ý sức khỏe đấy..."
Tú Linh khẽ gật đầu ngại ngùng, cô nhanh chóng bước vào bên trong đã được chào đón nồng nhiệt bằng khuôn mặt không mấy thân thiện của cậu trợ lý...
"Tôi nhớ ngài đã đọc tin nhắn rồi mà đặc vụ, tại sao còn tỏ ra thân mật với tên đàn ông đấy chứ. Cần tôi nhắc lại nhiệm vụ một lần nữa hay không..."
Tú Linh cười trừ nhìn khuôn mặt nghiêm túc của trợ lý, cô nhanh chóng bịt tai đi lên lầu, không rảnh nghe lời lèm bèm của cậu ta. Tính sao cậu ta cũng sẽ mách mọi chuyện lại với Mike mà thôi, giải thích chi để rước thêm phiền phức...
Tú Linh chạy nhanh vào phòng tắm, khẽ chạm tay lên đôi môi còn hơi đỏ của mình trong gương, cô khẽ mỉm cười vui vẻ nghĩ lại khoảng khắc ngọt ngào vừa nãy. Chẳng lẽ cô đã biết yêu rồi hay sao, tâm trạng bỗng vui phơi phới cảm thấy yêu đời hẳn..
Nhưng Tú Linh và Tư Khải Ngôn là hai người của hai thế giới khác nhau, huống chi cha hắn chính là người đã giết cha cô. Cô không thể hồ đồ đến mức đem lòng yêu con trai của kẻ thù. Hóa ra mối tình đầu chưa kịp bắt đầu đã đi vào hồi kết vĩnh viễn...
Ước gì cô có thể được yêu như cái cách của những người bình thường. Ước gì bọn họ có thể gặp nhau trong một hoàn cảnh khác...khi cả anh và em đều là người bình thường, chúng ta không bị thân phận đặc thù gò bó...