Họa Tình 3 - Yêu Em Hơn Cả Sinh Mệnh

Chương 49: Tân hôn - H




Nhìn căn phòng, Khương Diệp ngưng bặt lời nói. Có vẻ như anh không nhầm mà chỉ là cô không biết. Căn phòng mới này là phòng tân hôn nên đã được trang trí bóng bay hình trái tim có ảnh cưới hai người in trên đó. Ánh nến lập lòe, hoa hồng trải đầy sàn và trên giường là những cánh hoa xếp hình trái tim, trên tường cũng là ảnh cưới, bên dưới có chữ "Happy Wedding" và tên hai người được lồng vào trái tim màu đỏ. Bản nhạc không lời nhè nhẹ cất lên giữa không gian yên ắng. Trong phòng, một mùi hoa oải hương nhuộm khắp phòng mang đến cảm giác vô cùng thư thái dễ chịu.

- Em thích không?

Cô gật đầu, tay vẫn ôm chặt cổ anh mỉm cười hạnh phúc, đôi mắt lấp lánh giọt sương nhỏ rồi dần chảy xuống gò má mịn màng. Khang Nam hôn lên giọt sương ấy, mang cô đến giường, gạt hết những cánh hoa xuống đất mới đặt cô nằm lên giường.

- Cảm ơn em đã đồng ý lấy anh.

Khương Diệp nhìn anh mỉm cười, mân mê những ngón tay chạm lên mặt anh, nhấn một cái ở cuối đường chân mày, chạm đến môi miết nhẹ.

- Sao em lại từ chối một người đẹp trai như anh nhỉ? Nếu để mất chắc là sẽ tiếc lắm.

Lời nói của cô nhẹ như gió, mang lại một không gian tươi mát, dễ chịu len lỏi trong từng mạch máu Khang Nam. Lúc này, trong mắt anh, một sắc màu hạnh phúc bao phủ.

Anh nhẹ nhàng cúi xuống phủ lên môi cô nụ hôn ấm nóng, mang vị ngọt của mùi hương hạnh phúc.

Dưới ánh sáng mềm mại chỉ đủ sáng để hai người nhìn rõ nhau, hơi thở mỗi lúc một hòa quyện. Tiếng nhạc nhẹ từ chiếc máy hát theo lối cổ xưa vẫn không ngừng vang lên làm cho không gian yêu đương trở nên lãng mạn hơn bao giờ hết.

Khang Nam từ tốn mang quần áo của cả hai trút khỏi cơ thể, đôi mắt dài tối lại nhìn cơ thể Khương Diệp, đôi môi ấm nóng phủ lên tai cô mút nhẹ, lời nói đầy yêu chiều phóng khoáng.

- Diệp... em thật đẹp.

Khuôn mặt cô đỏ dựng khi anh ngắm nhìn mình không chớp mắt.

- Anh đừng nhìn nữa được không?

Khang Nam gỡ tay cô ra khỏi ngực, lồng những ngón tay đan vào nhau.

- Anh thích mọi thứ thuộc về em, rất thích.

Lời nói dịu dàng mang hơi thở của sự sủng nịnh khiến Khương Diệp càng đỏ mặt, cô tránh ánh mắt anh liền kéo xuống áp môi mình lên môi anh, chủ động cuốn lấy người đàn ông đã trở thành chồng cô. Họ chính thức trở thành một nửa của nhau, thành một phần không thể thiếu của nhau nữa.

Ngón tay thon dài của anh chậm rãi từ tốn như đang vẽ lên cơ thể cô, bàn tay mềm mại phủ lên bầu ngực tròn trịa, mềm mại, ngón tay chà sát lên đầu nụ hoa. Cơ thể Khương Diệp run lên, sớm đón nhận cảm giác hưng phấn đang kéo về.

Khang Nam kéo thân thể cô ngồi dậy, áp sát vào mình, bầu ngực vì thế mà rơi đến môi anh. Chẳng ngần ngại, anh ngậm lấy, mang tất cả những ham muốn dồn nén say sưa **** *** khiến ngực cô trở nên ***** ****. Từng chuyển động của môi anh rất đỗi dịu dàng khiến cả người Khương Diệp bủn rủn, hai tay bám trên vai anh, thân người hơi ngửa tạo nên một khung cảnh đầy mê muội. Ánh điện mờ ảo phác lên tường khung cảnh kiều mị. Đôi môi cô không ngừng rên rỉ theo dòng nước tràn li.

- Ưm...

Da thịt trắng nõn của cô đã bắt đầu chuyển màu hồng nhạt vì sự kích thích của anh. Thân thể bắt đầu sinh ra ảo giác của sự ham muốn mãnh liệt cứ thế thiêu đốt trong cơ thể cô. Hàm răng cắn chặt vào môi kìm nén cảm xúc thăng hoa lên đỉnh mà không muốn phát ra tiếng nhưng lúc này không còn chịu đựng được mà trở thành tiếng thở dốc không ngừng.

Đặt cô xuống giường, anh thả tự do cho bầu ngực khi nó đã tấy đỏ, trượt dài một đường theo cánh tay xuống dưới, hai tay dịu dàng nhấc đôi chân thon dài trắng mịn hé mở.

- Đừng... Nam... anh đừng...

Anh bỏ tay cô ra, mặc cho cô xin xỏ vẫn mang tay mình đặt vào xoa nhẹ nhàng nơi mẫn cảm ấy. Anh nhìn ánh mắt run rẩy của cô, mỉm cười đầy mê hoặc, cúi người áp môi mình xuống.

Toàn thân Khương Diệp càng lúc càng run rẩy, vòng eo nhỏ nhắn đã có chút bụng cong lên chịu đựng sự yêu đương nhiệt tình từ anh.

Hô hấp của cô ngày càng khó điều khiền, các tế bào trên người bị kích thích như chìm đắm xuống đại dương mênh mông vỗ về cảm xúc nhẹ nhàng dễ chịu, vô cùng dễ chịu.

- A... Nam... dừng lại đi.

- Yên nào... em nên tận hưởng tân hôn của mình đi.

Khương Diệp ngồi dậy, ánh mắt đã sớm lạc đi vì cảm xúc mãnh liệt, lùi người tránh đi nụ hôn của anh. Khang Nam nhoẻn miệng cười nhìn người phụ nữ của mình đang trốn tránh cảm xúc, vẫn còn ngượng ngùng dù họ đã từng trải qua vài lần ân ái. Hai tay anh nắm lấy cổ chân cô, từ từ di chuyển ngón tay, tỉ mẩn lướt nụ hôn trên đôi chân thon dài, trắng muốt ấy, anh khẽ nghiêng người khiêu khích.

- Hương vị của em rất tuyệt... đừng trốn tránh... anh muốn tận hưởng tất cả những gì là của em.

Khương Diệp rùng mình, cơ thể lần nữa lại như bị ném lên chín tầng mây, anh vẫn tham lam quyến luyến nơi tư mật khiến nó càng lúc càng mẫn cảm. Trên cánh tay cô đã bắt đầu xuất hiện những chấm nhỏ li ti nhưng cô không thể cắt đứt hưng phấn của anh được. Tầm mắt rơi xuống vật nóng bỏng của anh, bất giác mặt lại đỏ ửng lên.

Nơi nhạy cảm nhất đang bị những ngón tay và nụ hôn của anh trêu đùa, vờn đến run rẩy, càng lúc càng cuồng dã. Cô sợ sự thăng hoa này sẽ ảnh hưởng đến đứa bé nên cầu xin anh.

- Tha cho em... thật sự quá kích thích... con mình.

- Yên tâm giao cơ thể em cho anh đi.

Anh như trừng phạt sự ngắt quãng của cô mà đầu lưỡi quét sâu, Khương Diệp run rẩy vừa sợ vừa hưng phấn mà rên lên.

- Ưm... Nam... đừng như vậy... đừng hôn... em

Khang Nam nhìn biểu hiện khổ sở kìm nén cảm giác thỏa mãn của cô mà khóe miệng cong lên ý cười, ngồi thẳng dậy, kéo cô lại gần, đặt cô ở tư thế bên trên, nâng mông cô chếch lên khẽ hạ xuống. Vật cứng rắn của anh chôn sâu trong cơ thể cô. Khương Diệp rùng mình, cảm giác trống rỗng đã biến mất, một thứ cảm giác khác tràn về.

- A...

Cả người cô theo lực của anh mà không ngừng rung động. Hơi thở của cô mỗi lúc một khàn đặc đi. Cô mơ màng nhìn anh, bản thân Khang Nam cũng đang vô cùng thỏa mãn, đầu mày anh nhíu lại, trong cổ họng cũng phát ra âm thanh rên rỉ mỗi lần luật động. Giờ khắc này, bao trùm họ là cảm giác hạnh phúc xen lẫn ham muốn thể xác mỗi lúc một dâng cao không muốn ngừng lại.

Cả cơ thể Khương Diệp dần mềm nhũn, vô lực mà áp hẳn vào người Khang Nam. Đến khi cả hai đạt cao trào, cô mặc kệ thân thể mình cho anh ôm cứng lấy. Vậy nhưng cô cảm nhận được, đôi môi ấm nóng của Khang Nam vẫn không ngừng lại mà đang dịu dàng lướt đi trên da thịt mình. Từng tấc da thịt nóng giẫy bắt đầu điểm bằng các chấm li ti được tưới mát. Anh không vội vàng mà từng chút một mút lấy hương vị thơm tho trên cơ thể cô.

Khương Diệp chẳng biết mình đã thiếp đi lúc nào, trong miên man vô thức, cô cảm nhận được anh lau người cho mình sau đó bàn tay anh từng chút một đang thoa thứ gì đó man mát lên cơ thể cô, một cảm giác vô cùng dễ chịu khiến cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu.

Khang Nam tỉnh giấc, thấy Khương Diệp vẫn ngủ say thì không nỡ đánh thức. Nhìn trên da cô các chấm li ti đã dần biến mất chỉ còn những dấu hôn xanh đỏ của mình thì trong lòng mang đầy ý cười, hạnh phúc len lỏi vào từng ngóc ngách trong cơ thể. Anh đặt cô nằm lên gối, đắp chăn lại rồi rời khỏi giường ý định sẽ đi lấy cho cô bát cháo sau khi bị anh làm đuối sức trong đêm tân hôn.

Vừa đi qua phòng bố Vĩ, anh lại nghe thấy tiếng kêu thất thanh của mẹ Lã.

- Ông già chết tiệt, sao ông lại ở trong phòng tôi hả?