Ngày đó, Lê Đan bị ông chủ Tịch thô bạo đè lên bàn làm việc mà chơi đủ trò dâm loạn, tất nhiên không thể tham dự buổi giao lưu về các bản thiết kế với công ty Lãng Duyệt. Trong lòng cậu thậm chí còn trộm hoài nghi vài lần, hẳn là Tịch Chu đã cố ý chọn đúng khoảng thời gian đó để làm tình, mục đích là ngăn không cho cậu gặp mặt Hứa Phương Nam.
Lê Đan nhớ tới lúc hai người làm đến phân đoạn cuối cùng, Tịch Chu đã lôi kéo cậu ngồi lên cái ghế da vẫn luôn rung động không ngừng rồi tiếp tục làm tình. Từng cơn chấn động của chiếc ghế kèm thêm lực đạo mạnh mẽ của nam nhân, hỏa lực mười phần, làm hai điểm dâm trong người bị đâm đến mềm nhũn tê dại, cậu ngoại trừ chỉ biết mở chân để hắn thao làm, còn lại đều không thể làm nổi bất kỳ hành động phản kháng nào.
Lê Đan nhớ rất rõ khi đó đã xảy ra một tình huống vô cùng mạo hiểm, hiện tại nghĩ lại cậu vẫn còn thấy có chút sợ hãi, Tịch biến thái thật sự quá mức điên cuồng.
Trong lúc hai người đang "quện" nhau đến hường phấn phấp phới, bỗng nhiên bên ngoài lại vang lên tiếng gõ cửa của trợ lý của nam nhân. Nếu văn phòng chủ tịch không được cách âm tốt, không chừng tiếng rên rỉ gọi giường của Lê kiến trúc sư đã bị người bên ngoài nghe thấy từ lâu rồi.
Lê Đan đang ngồi trên người Tịch Chu bị tiếng vang ngoài cửa làm cho sửng sốt, hai cái miệng nhỏ cũng kinh hoảng mà xoắn chặt hai căn dương vật bên trong, Tịch Chu bị thịt non của Lê Đan kẹp sướng đến da đầu tê dại, thiếu chút nữa liền xuất tinh.
"Đừng kẹp chặt như vậy, suýt chút thì bị em kẹp bắn rồi." Tịch Chu dán sát bên tai Lê Đan, nhẹ giọng kích thích cậu.
Trong lòng Lê kiến trúc sư rất rối loạn, nhưng cặp mông vẫn như trước vặn vẹo lắc lên lắc xuống, hai cái miệng nhỏ mút chặt đại điểu không tha. Còn một chút nữa thôi là đến cao trào rồi, một chút nữa...
Cậu căn bản là dừng không được, thịt non liều mạng ngậm nuốt quy đầu to béo, chỉ hy vọng được ăn dương vật vào càng sâu bên trong, nước dâm "tí tách" nhỏ giọt xuống, làm ướt nhẹp lông chim đen rậm của Tịch Chu, thậm chí còn ướt cả ghế da dưới thân.
"A... Ông xã... Không muốn... Rút ra đi... Bên ngoài có người, sẽ bị phát hiện..." Thanh âm Lê Đan phát ra có chút run rẩy, hai tay chống lên bàn làm việc của cậu cũng bị lực đạo nam nhân chấn đến phát run, toàn thân mồ hôi nhễ nhại.
"Thật sự không muốn? Vậy tôi lập tức thỏa mãn yêu cầu của em." Tịch Chu nhìn thần thái phóng đãng lẳng lơ của Lê Đan liền biết cậu không có khả năng thật sự muốn hắn rút ra. Khoé miệng Tịch Chu cong lên thành một nụ cười tà ác, hai tay hắn bóp bóp cặp mông đầy đặn của cậu rồi nâng lên, giả bộ làm động tác muốn rút ra.
Lê Đan cảm nhận được dương vật bự từng chút từng chút một rời khỏi thân thể, cậu mở to miệng ra sức hô hấp như cá mắc cạn, thịt non bên trong hai cái lỗ dưới người càng thêm điên cuồng hút lấy quy đầu to béo, tường thịt lại càng mấp máy vô cùng lợi hại, tao tâm thật muốn bị quy đầu lớn thọc vào...
Lê Đan không muốn hai căn dương vật rời bỏ thân thể mình, mắt thấy chúng sắp rút ra được một nửa, cậu buông đôi tay đang chống đỡ mặt bàn ra, cặp mông trắng nõn dính đầy nước dâm trực tiếp ngồi mạnh xuống, khiến dương vật lại lần nữa thọc thẳng đến tận cùng, thô bạo ma sát tường thịt, một phát *** trúng vào tao tâm đang ngứa gần chết.
Loại khoái cảm đột ngột này làm hô hấp Tịch Chu càng thêm thâm trầm, Lê Đan cũng càng dâm đãng rên rỉ hơn nữa.
"A a... Sướng quá... Từ bỏ... Không muốn dương vật ông xã rời bỏ lỗ dâm của chó cái... A... Chơi chết em đi..." Hai chân Lê Đan run rẩy, thắt lưng xoay lắc không ngừng, loại tư thế này càng khiến dương vật bự đâm vào càng sâu, khoái cảm cũng càng tăng thêm mãnh liệt.
"Nhưng mà bảo bối, ông xã em còn công việc cần làm nữa, em nói xem nên làm sao bây giờ? Lát nữa là tôi phải cho người vào nói chuyện rồi."
Tịch ông chủ nhận thấy thịt non bên trong Lê Đan hút chặt lại, hắn thậm chí còn không cần động mạnh, ghế da dưới thân đã kéo hắn rung động theo, giống như một cái máy mô-tơ thúc đẩy bình thường. Tịch Chu phát hiện rằng mình chỉ cần đe doạ một chút thôi, lỗ nhỏ của Lê Đan sẽ lập tức kẹp càng chặt hơn, nước dâm cũng phun ra càng thêm nhiều.
Lê Đan vừa nghe vậy liền hoảng loạn lắc đầu: "Không muốn đâu ông xã... Ân a... Sẽ bị nhìn thấy... Dâm đãng như thế... A a... Đừng kêu người vào... Làm bọn họ rời đi đi... Ô... Cầu anh......"
Khoé miệng Tịch biến thái càng nhếch lên cao hơn nữa, hắn rút vài tờ giấy ra rồi lau sạch chất lỏng trên bàn làm việc, sau đó chỉnh độ rung của ghế đến nhỏ nhất. Xong xuôi hết mọi việc, hắn mới phân phó Lê Đan.
"A Đan, em cúi người xuống đi, rồi dùng hai tay chống lên mặt đất, như vậy thì người khác sẽ không nhìn thấy được em. Chút nữa cũng không được phép kêu ra tiếng, nếu như bị ai nghe được thì tôi sẽ rất tức giận, em cũng sẽ cảm thấy không dễ chịu."
Bàn làm việc của Tịch Chu rất lớn, không gian phía dưới cũng rộng rãi, nửa người của hắn đều giấu dưới bàn, tuyệt đối sẽ không có ai phát hiện ra điều khác thường.
"Không... Ô... Em sợ... A a... Đừng đâm nữa...... Miệng tử cung phát run rồi, tràng đạo cũng muốn... A... Không muốn..." Hai tay Lê Đan chống lên mặt đất, hạ thân vẫn còn kết hợp chặt chẽ với côn thịt của Tịch Chu, cậu hoảng sợ lắc lắc đầu.
Tịch Chu nhéo một phát lên đầu vú Lê Đan, sau đó sửa sang lại tây trang nhăn nhúm của mình, rồi gõ gõ tay lên mặt bàn tạo ra tiếng vang thanh thuý, "Vào đi."
Trợ lý lập tức mở cửa đi vào báo cáo: "Tịch tổng, đại biểu bên phía công ty Lãng Duyệt đã tới, chúng ta cần Lê kiến trúc sư đứng ra." Trợ lý nhìn xung quanh mà không thấy bóng dáng Lê Đan đâu, y không khỏi cảm thấy có chút nghi hoặc.
Lê kiến trúc sư bị giấu dưới bàn nghe thấy tên của mình được nhắc đến, lỗ dâm kinh hoảng lập tức co rút lại. Tịch Chu cảm giác được miệng nhỏ đang kịch liệt mấp máy, hắn nổi ý trừng phạt đút côn thịt vào càng sâu bên trong, hai mắt Lê Đan lập tức trợn to, rơi lệ không ngừng, cậu bị lần va chạm này làm thiếu chút nữa liền kêu ra tiếng. Lê Đan há to miệng gắng sức hô hấp, liều mạng đè tiếng rên của mình xuống.
Sắc mặt Tịch Chu vẫn bình tĩnh như thường, có người ngoài ở đây khiến Lê Đan thấy xấu hổ và căng thẳng đến cực điểm, hai cái miệng nhỏ dưới háng kẹp chặt chưa từng có, vừa nóng vừa trơn. Tư thế này còn khiến cây dương vật thứ hai chuẩn xác chọc ngay điểm dâm trong lỗ đít của cậu, quy đầu to béo không ngừng ma sát nghiền nát chỗ đó. Tịch Chu cảm giác được hai chân Lê Đan ngày càng run rẩy hơn, thịt non bên trong ngoạ nguậy vô cùng mãnh liệt, đây hẳn là biểu hiện sắp sửa cao trào, vậy thì...
Ông chủ Tịch cười gian, hắn chậm rãi đưa một bàn tay xuống dưới bàn, sờ soạng lên âm đế nằm trên bướm nhỏ của Lê Đan, dùng hai ngón tay ngắt nhéo, ma sát rồi bóp lại kéo ra. Cặp mông Lê Đan không ngừng run rẩy, rốt cuộc cậu không chịu nổi nữa, miệng tử cung vừa mở, tràng đạo và cái bướm liền đồng thời phun ra một bãi nước dâm như đi tiểu, tường thịt gắt gao co bóp hút chặt, cậu sắp không nhịn được nữa rồi...
"Lê kiến trúc sư đang có việc, trước tiên hãy đổi tạm một người để ứng phó bọn họ đi. Nếu không còn gì nữa, ngươi có thể ra ngoài." Khóe mắt Tịch Chu đỏ lên, hai căn dương vật dưới háng thật sự bị hút sướng vô cùng, bây giờ hắn chỉ muốn đè cậu lại, hung hăng nện mấy trăm phát vô hai cái lỗ dâm nhiều nước kia, sau đó rót cạn tinh dịch vào sâu trong tử cung lẫn tràng đạo của Lê Đan.
"Vâng, Tịch tổng." Trợ lý nghe được một chút thanh âm đứt quãng, nhưng y không dám nghĩ quá nhiều, lập tức xoay người đi ra ngoài.
Ngay khi trợ lý vừa đóng cửa lại, Tịch ông chủ liền lôi Lê Đan lên, banh mạnh hai chân cậu ra, hai cây lưỡi dao sắc bén dưới háng lại lần nữa *** sâu vào, điên cuồng nắc háng thọc vào rút ra mấy trăm phát.
Lê Đan đã sớm thèm muốn chết, cậu ra sức xoay lắc vòng eo nghênh hợp nam nhân, từng lời nói dâm đãng không ngừng vang lên: "A a a... Ông xã, đĩ dâm muốn chết... Muốn chết... A a... Sướng quá... Cầu anh chơi tới tử cung... A... Ân a... Bắn cho em... Dùng tinh dịch cọ rửa hai cái lỗ dâm... A......"
Cuối cùng, Lê Đan cũng được ăn tinh dịch vừa đặc vừa nóng của Tịch ông chủ như ý muốn, hai người cứ vậy mà lăn lộn trong văn phòng cả một buổi sáng.
*
Lê kiến trúc sư nhớ lại cảnh tượng lúc ấy liền không nhịn được mà xấu hổ, sau sự việc đó, cậu đã trịnh trọng tuyên bố với Tịch Chu, là cậu chắc chắn phải có một văn phòng riêng của mình!
May mà, Tịch Chu cũng hiểu rõ nếu hắn và Lê Đan thật sự ở chung một phòng làm việc, không chừng hai người sẽ trình diễn tiết mục tình cảm mãnh liệt mỗi ngày mất. Tịch Chu đối với Lê Đan như người nghiện thuốc phiện, Lê Đan đối với Tịch Chu cũng có gì khác đâu?
Lê Đan thỉnh thoảng nhìn thời gian một chút, Hứa Phương Nam đã gửi cho cậu một đoạn tin nhắn, cậu đã tự hỏi và băn khoăn thật lâu mới đồng ý gặp mặt đối phương. Có một số việc luôn cần phải giải thích rõ ràng, bên cạnh đó, loại chuyện như này cũng không thể để Tịch đại dấm chua biết được