Sẽ phải làm sao thì khi tình yêu xuất phát từ trái tim non dại, qua ngày tháng nó trở nên lớn dần rồi trưởng thành cùng. Con người ta có thể quên đi những thứ làm họ buồn ư? Hay chỉ là giấu nó ở đâu đó trong tiềm thức, dùng niềm vui khác để che lấp đi, như một mã code đè lên tâm trí của một con robot khi nó phát hiện ra có gì đó bất ổn. Tình yêu dại khờ đến mức đáng thương.
Và cô, cô vẫn nhớ như in những gì anh từng nói với cô trong quá khứ, nhưng lúc đó cả hai còn rất nhỏ. Khoảng thời gian thanh xuân qua đi, cô chưa từng quên anh, chỉ là có quá nhiều thứ đã thay đổi trong cuộc đời của họ. Biến cố cùng trở ngại đã xảy ra để rồi mỗi đứa đi về một hướng khác nhau. Một tài nữ xuất thân từ trường danh tiếng, thành tích xuất sắc du học trở về; một người làm công nhỏ bé ở dưới đáy xã hội vất vả dốc sức, từng bước phấn đấu đi lên. Phá bỏ những gông cùm và thành kiến của người đời, tình yêu hơn mười năm cuối cùng cũng đơm hoa kết trái, là bởi vì suốt chặng đường dài chúng mình đã một lòng kiên trì với nhau.