Edit: Chang Phi
Beta: Vy Phi
Bởi vì Công Tôn tiên sinh ở bên ngoài đã lâu, Phúc Quý cùng Tiểu Đức Tử bọn họ cũng đều không biết hài tử của hắn là nam hay là nữ. Bùi Thanh Thù cũng không hỏi kỹ nữa, chỉ tò mò một việc: "Vậy khi nào Công Tôn đại nhân mới có thể hồi kinh vậy?"
Hắn là thật sự rất tò mò, muốn một lần tự mình gặp vị Công Tôn tiên sinh gần như có thể thay đổi lịch sử này.
Phúc Quý khó xử mà nói: "Cái này...... Nô tài cũng không biết. Nếu điện hạ tò mò, không bằng chờ lúc nào có cơ hội tự mình hỏi Hoàng thượng một chút xem."
Bùi Thanh Thù nghĩ thấy cũng đúng, liền không làm khó bọn hạ nhân nữa.
Sau khi Đại Công chúa xuất giá được một tháng, hôn sự của Đại Hoàng tử cũng được định ra, hơn nữa còn là do Hoàng đế tự mình hạ chỉ ban hôn cho. Đại Hoàng tử phi tương lai xuất thân từ Tống gia, là cháu gái Kính Phi, biểu muội của Đại Hoàng tử.
Tuy Tống gia là danh môn đại tộc, nhưng việc hôn nhân này, chỉ có thể nói là bình thường, không có trợ lực lớn với Đại Hoàng tử, ngay cả bản thân Kính Phi cũng không phải quá vừa lòng, thậm chí có chút không vui.
Trong Cẩn Nhân cung, Kính Phi oán giận với Toàn Quý phi: "Lần này Tống gia đúng là làm lạnh lòng ta. Vốn dĩ Đức nhi là Hoàng trưởng tử, tương lai nếu hắn có tiền đồ cũng là việc tốt đối với Tống gia, thế nên ta mới để đệ muội ta đi làm mai với Hoài Dương Trưởng Công chúa. Không nghĩ tới, Trưởng Công chúa lại chướng mắt Đức nhi!"
Toàn Quý phi nghĩ thầm, Kính Phi tuy rằng xuất thân từ Tống gia, nhưng một chi kia của nàng đã sớm tách ra khỏi dòng chính. Hơn nữa Hoài Dương Trưởng Công chúa còn là Công chúa do Hoàng hậu thân sinh, trên người nữ nhi nhà người ta cũng chảy xuôi huyết mạch của hoàng thất, chướng mắt Đại Hoàng tử cũng không có gì kỳ quái.
Nhưng mà ở trước mặt Kính Phi, nàng nhất định không thể nói như vậy, chỉ có thể dùng lời nói tốt đẹp mà khuyên nhủ: "Tỷ tỷ đừng tức giận, như bây giờ không phải cũng khá tốt sao? Đức nhi cưới chất nữ của tỷ tỷ, đây là thân càng thêm thân mà."
Kính Phi nhăn mày, thở dài nói: "Ôi, cái gì mà thân càng thêm thân chứ, đệ đệ kia của ta không có tiền đồ gì, dựa vào ta dìu dắt lăn lộn lâu như vậy, cũng mới chỉ là một tiểu quan lục phẩm mà thôi. Nếu không phải Trưởng Công chúa lướt qua ta, trực tiếp nói với Hoàng thượng chuyện hôn sự của Đức nhi, làm sao ta lại đồng ý để Đức nhi cưới biểu muội của nó, việc hôn nhân này đối với nó căn bản không giúp ích được chút nào cả!"
Ánh mắt Toàn Quý phi lóe loé lên, giả vờ nói: "Kính tỷ tỷ, muội muội có câu này không biết có nên nói hay không......"
Kính Phi vội nói: "Toàn muội muội, giữa ngươi và ta còn có cái gì không thể nói đâu chứ, nghĩ đến cái gì cứ nói cái đấy là được!"
Toàn Quý phi ra vẻ khó xử, do dự trong chốc lát mới nói: "Ta cảm thấy, chuyện này, tỷ tỷ cũng không thể hoàn toàn trách Trưởng Công chúa được. Hoài Dương Trưởng Công chúa tuy rằng có mấy phần kiêu ngạo, nhưng cũng không phải loại người thích xen vào việc của người khác. Nàng vội vã tiến cung, khuyên Hoàng thượng tứ hôn cho Đức nhi như vậy, tám phần là do nghe được tin đồn nhảm nhí nào đó, không muốn để Đức nhi cưới nữ nhi của nàng, nên lúc này mới muốn sớm định ra hôn sự cho Đức nhi."
Kính Phi cũng là người có tâm tư nhanh nhạy, Toàn Quý phi vừa nói như vậy, nàng liền hiểu rõ: "Ý ngươi là đệ muội của ta đã nói gì đó với Trưởng Công chúa sao......?"
Toàn Quý phi cúi đầu nói: "Ta cũng chỉ suy đoán như vậy, chứ không dám khẳng định, Kính Phi tỷ tỷ đừng để trong lòng."
Kính Phi nghĩ nghĩ, lại nói: "Ta thấy ngươi nói rất có đạo lý, cho dù Đức nhi không cưới được nữ nhi của Trưởng Công chúa thì vẫn còn có nhiều danh môn quý nữ để chọn lựa như vậy. Việc này tám chín phần là do đệ muội kia của ta bị mỡ heo che mắt, muốn để nữ nhi của mình tiến cung hưởng phúc, lúc này mới ăn nói lung tung ở trước mặt Trưởng Công chúa! Chỉ tiếc thánh chỉ đã hạ xuống, việc hôn nhân này không còn đường để cứu vãn nữa rồi!"
Toàn Quý phi không đau không ngứa mà an ủi Kính Phi vài câu, sau khi khuyên Kính Phi hồi cung rồi thì không nhịn được cười.
Đại cung nữ Sĩ Trinh bên người Toàn Quý phi cũng cười nói: "Nương nương, ngài cũng thật lợi hại! Chỉ cần dăm ba câu nói đã lập tức ly gián quan hệ của Kính Phi với nhà mẹ đẻ. Chờ đến khi Đại Hoàng tử phi vào cửa thì phải chịu khổ rồi. Đến lúc đó các nàng mẹ chồng nàng dâu không hoà thuận, gây chuyện càng lớn càng tốt!"
Toàn Quý phi cười nói: "Khổ hay không khổ thì con đường này cũng do chính nàng ta chọn lấy. Chỉ tiếc là tầm mắt của người nhà bọn họ vẫn quá nông cạn. Chỉ biết nhìn thấy người sang bắt quàng làm họ, muốn có một vị Hoàng tử phi, liệu có biết rằng thân phận của mình có thể kéo chân Đại Hoàng tử, làm hắn cách Đông Cung xa hơn một bước?"
"Chỉ với dáng vẻ thô lỗ kia của Đại Hoàng tử, có chỗ nào xứng để tiến vào Đông Cung đâu chứ?" Sĩ Trinh nịnh nọt mà cười nói: "Chẳng qua cũng chỉ là viên đá lót đường cho Nhị điện hạ của chúng ta mà thôi."
Toàn Quý phi cười cười nói: "Được rồi, không nói bọn họ nữa. Mấy ngày nữa không phải là Hoán Hoa tiết [1] sao? Đến lúc đó ngươi để ý giúp bổn cung một chút, nhìn xem tiểu thư nhà nào dáng vẻ tốt. Bổn cung chọn con dâu, cũng không thể chọn người không phóng khoáng như Tống thị được."
[1] Hoán Hoa tiết (浣花节): một tập tục trước đây ở Thành Đô, vào ngày 19 tháng 4 sẽ có hoạt động du ngoạn bên bờ sông Hoán Hoa.(Baidu)
"Nương nương yên tâm, nô tỳ nhất định sẽ dốc hết sức."
Chủ tớ Toàn Quý phi không biết chính là, sau khi Kính Phi ra khỏi Cẩn Nhân cung, liền thay đổi vẻ mặt u sầu lúc ở trước mặt Toàn Quý phi, cười lạnh một tiếng, nói với cung nữ tâm phúc của mình: "Độc phụ Toàn Phi này, tính toán thật không tồi, muốn để Đức nhi của bổn cung làm lá chắn cho nhi tử của nàng, đúng là nằm mơ!"
Cũng nữ Thập Thuý của Kính Phi nhìn nhìn trái phải, thấy xung quanh không có người, liền đến gần Kính Phi thấp giọng nói: "Nương nương bớt giận, những việc này, ngài hiểu rõ trong lòng là được rồi, tuyệt đối đừng để lộ ra chút nào ở trước mặt Toàn Quý phi."
"Đó là đương nhiên. Toàn Phi không phải cho rằng ta không biết nàng giấu ta làm những chuyện kia sao? Vậy bổn cung liền làm bộ không biết là được. Nhưng nàng cũng đừng nghĩ có thể lợi dụng hai mẫu tử chúng ta như vậy!"
Kỳ thật, lúc Kính Phi vừa mới biết được tin tức Hoàng đế tứ hôn cũng có chút không vui, cảm thấy con trai của nàng có thể xứng đôi với người tốt hơn.
Nhưng rất nhanh Kính Phi liền nghĩ kỹ lại.
Hiện giờ Toàn Quý phi một lòng một dạ muốn cho Đại Hoàng tử đấu với Tam Hoàng tử, mặt ngoài nói là bởi vì các nàng quan hệ tốt, Toàn Quý phi cũng muốn giúp mẹ con Kính Phi lên ngôi. Nhưng trong lòng Kính Phi hiểu rõ, mưu đồ của Toàn Quý phi chính là muốn đẩy Đại Hoàng tử cùng Tam Hoàng tử lên nơi đầu sóng ngọn gió. Chờ Đại Hoàng tử cùng Tam Hoàng tử lưỡng bại câu thương, lại đưa Nhị Hoàng tử lên ngôi.
Đại Hoàng tử có lẽ không cảm thấy như vậy, nhưng trong lòng Kính Phi rất rõ ràng.
Cho nên nói, để Đại Hoàng tử cưới một Hoàng tử phi có thân phận hơi thấp một chút, nhưng dễ sắp xếp, nói không chừng cũng là một chuyện tốt.
Nếu hiện tại để Đại Hoàng tử lộ mũi nhọn quá rõ ràng, chỉ sợ sẽ bị Toàn Quý phi xem như cây thương mà sử dụng......
Khác với đôi tỷ muội mặt ngoài quan hệ thực tốt nhưng thực tế lại nghi kị lẫn nhau như Toàn Quý phi và Kính Phi này, Thục phi cùng Vinh Quý phi là thật sự có quan hệ tốt. Chỉ cần không chạm đến điểm mấu chốt của mình, các nàng đều nguyện ý suy nghĩ vì đối phương.
Vài ngày trước Hoán Hoa tiết, lúc Bùi Thanh Thù đi thỉnh an Thục Phi thì thấy hai tỷ muội này đang ngồi ở trên giường đất dốc bầu tâm sự.
"Hoán Hoa tiết lần này, Hoàng hậu gọi hết nữ nhi của quan viên từ tứ phẩm trong kinh trở lên tiến cung, nói rõ là muốn tìm Hoàng tử phi tương lai cho Tam Hoàng tử." Thục phi cười nói: "Tuổi tác của Tứ Hoàng tử cũng không còn nhỏ, tỷ tỷ có muốn tìm giúp Tứ Hoàng tử một chút hay không?"
Vinh Quý phi liếc mắt nhìn Bùi Thanh Thù một cái, khẽ cười nói: "Nói bậy gì vậy, Thù nhi còn ở chỗ này đấy."
"Thù nhi ở chỗ này thì có sao đâu." Thục phi ôm Bùi Thanh Thù vào trong ngực nói: "Chẳng lẽ nó trưởng thành, không cần cưới vợ sao? Cho nó biết sớm một chút, nữ hài nhi dạng gì có thể cưới, dạng gì không thể cưới, đối với nó chính là một chuyện tốt đấy."
Vinh Quý phi buồn cười mà nói: "Ngươi nghĩ đến cũng thật xa! Vậy ngươi hãy nói xem, Thù nhi cưới cô nương thế nào mới thích hợp đây?"
Vinh Quý phi vốn là nói giỡn, không nghĩ tới Thục phi thật đúng là nghiêm túc mà nói: "Cái này sao, đầu tiên là phải xem xuất thân. Gia thế nhà gái không thể quá cao, nếu không cô nương quá kiêu ngạo, sau khi kết hôn sẽ làm Thù nhi khó chịu. Cũng không thể quá thấp, nếu là tuyển chính phi, như thế nào cũng phải là nữ nhi quan viên tứ phẩm trở lên, hoặc là cô nương nhà công hầu đi!"
"Yêu cầu tuyển phi của ngươi cũng xấp xỉ với Hoàng hậu chọn cho nhi tử, vậy mà còn nói không thể quá cao sao!" Vinh Quý phi cười nói: "Còn có yêu cầu gì nữa không, Thục phi nương nương?"
"Có chứ, có rất nhiều đấy." Thục Phi thao thao bất tuyệt mà nói: "Thù nhi lớn lên đẹp như vậy, cô nương xấu ta không thể chọn. Con vợ lẽ tám phần không học qua quản gia, cũng không thể chọn, nếu không tương lai Thù nhi sẽ phải vất vả. Còn có......"
"Còn có?" Vinh Quý phi sắp cười đến ngã ra: "Bây giờ Thù nhi mới có mấy tuổi chứ, ngươi thật là, ha ha ha ha......"
Thục phi hừ nhẹ một tiếng, hờn dỗi nói: "Vinh tỷ tỷ, ngươi bớt tới chê cười ta đi. Chờ đến lúc ngươi chọn con dâu, khẳng định còn kén chọn hơn cả ta đấy!"
Vinh Quý phi lắc đầu, cười khổ nói: "Tình huống của hai người chúng ta không giống nhau. Thù nhi nghe lời ngươi nói, nhưng Mặc nhi từ trước đến nay đều không nghe ta khuyên nhủ. Hơn nữa nó còn rất có chủ ý của mình, chỉ sợ ở chuyện tuyển phi này, ta còn phải vất vả đây."
Thục phi bỗng nhiên nhớ tới cái gì: "Đúng rồi, năm nay Tứ Hoàng tử cũng mười ba tuổi rồi, có phải nên tặng người đến trong phòng thằng bé rồi hay không? Nói không chừng sau khi trong phòng thu người rồi, tính tình sẽ có thay đổi thì sao?"
Vinh Quý phi nghe vậy, xấu hổ liếc mắt nhìn Bùi Thanh Thù một cái.
Đề tài vừa rồi còn có thể nói là nói giỡn nói, nhưng hiện tại đều nói đến chuyện trong phòng rồi, đúng là có chút trẻ nhỏ không nên biết.
Bùi Thanh Thù nhanh chóng che lỗ tai lại, lăn một cái ở trên giường đất, trong miệng thì thầm: "Ta chưa nghe thấy gì cả!"
Sau đó nhanh chóng chạy vụt ra ngoài.
Vinh Quý phi nhìn bóng dáng Bùi Thanh Thù, cười nói với Thục Phi: "Đứa nhỏ này, tinh quái thật đấy, khó trách muội muội thích nó như vậy. Nhưng mà, tỷ tỷ vẫn phải nhắc nhở ngươi một câu, không biết lúc nào Lệ Phi ra khỏi lãnh cung, ngươi vẫn nên suy xét cho mình một chút, giữ lại một cái đường lui."
Tươi cười trên mặt Thục phi dần dần nhạt đi: "Ý của tỷ tỷ là?"
Vinh Quý phi nhàn nhạt mà nói: "Qua mấy ngày nữa là Hoán Hoa tiết, không phải bọn nhỏ Phó gia cũng muốn vào cung sao? Bảo tẩu tử cùng đệ muội ngươi đừng ngại phiền toái, đưa cả mấy cô nương tuổi còn nhỏ tiến cung, làm quen với Thù nhi một chút."
Thục phi trong lòng cả kinh: "Ý của tỷ tỷ là... Để tương lai Thù nhi cưới nữ nhi Phó gia sao?"