Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 1310: Cường hành bái sư. (1)




Nàng trước kia rất hào phóng, nhưng sau khi chăm chú nói lên, lại biết rõ ngượng ngùng rồi.



Lâm Lạc không khỏi lộ ra một dáng tươi cười, nhưng nghĩ nghĩ nói:



- Ta nghĩ tới ta có thể thay ngươi khu trừ tác dụng phụ này!



- Thật sự?



An Vũ Chân lộ ra kinh hỉ chi sắc, mạnh mẽ ngẩng đầu ưỡn ngực, bộ ngực run rẩy thiếu chút nữa đập lấy trên người Lâm Lạc, làm hắn hoảng sợ đồng thời trong nội tâm rung động.



Thật lớn! Thật trắng! Thật tròn!



Lâm Lạc đã đau đầu phân thời gian cho đám kiều thê không nhiều lắm, căn bản không có ý lại trêu chọc nợ tình mới, lúc này lui về phía sau một bước nói:



- Có lẽ có thể, thử xem sẽ biết!



Lỗ đen pháp tắc của có thể thôn phệ hết thảy lực lượng, Hỗn Độn Dung Lô càng là Bá Đạo đến không biên giới, cũng không tin không làm gì được một cây thần dược lưu lại tàn lực!



An Vũ Chân chứng kiến Lâm Lạc lui về phía sau, lại nghĩ tới hắn bốn ngàn năm trước đồng dạng không bị nàng hấp dẫn, không khỏi lộ ra một tia cười xấu xa, nàng cũng không phải nữ nhân theo khuôn phép cũ gì, lúc này nâng cao hai đại bạch thỏ lại đi về phía trước một bước:



- Cảm ơn ngươi!



Làn gió thơm xông vào mũi, chỉ cần ánh mắt Lâm Lạc rủ xuống, liền có thể thấy trong cổ áo lộ nàng ra đến một mảnh tuyết trắng hoa mắt, để cho hắn không khỏi nhe răng nhếch miệng… không dụ người sẽ chết sao!



- Khoanh chân ngồi xuống, hành công lưu chuyển!





Lâm Lạc khẽ quát một tiếng.



Liên quan đến đến cố tật của mình, An Vũ Chân cuối cùng không dám khinh thường, bất chấp lại đùa Lâm Lạc, vội vàng theo lời ngồi xuống, mắt xem mũi, mũi nhìn tâm, đem linh lực điều động, ở trong cơ thể vòng đi vòng lại, xoay quanh lưu chuyển.



- Ân…



Gần kề một lúc sau, nữ nhân xinh đẹp đến như có thể nhỏ ra mật nước này liền phát ra rên rỉ trầm thấp, hô hấp dồn dập, bờ môi như lửa, gò má phấn hà, cần cổ trồi lên một tầng mồ hôi, theo cổ của nàng trượt vào giữa hai khe núi thật sâu.




Không chỉ như thế, nàng vẫn còn có chút run rẩy, chập chờn ra gợn sóng mê người, cao ngất như núi, tựa hồ muốn nứt y mà ra!



Ặc, trong ý thức cũng có thể dụ hoặc như vậy!



Lâm Lạc thật sự là cảm thấy tiếp củ khoai lang phỏng tay, hắn cũng không phải chính nhân quân tử, nữ nhân ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, trái lại hậu cung hắn kiều thê một đống lớn, tuy là vì đủ loại nguyên nhân mới có thể trở nên khổng lồ như thế, nhưng sự thật là sự thật.



Hắn hít và một hơi thật sâu, nguyên bản muốn bình tĩnh tâm tình của mình, lại không nghĩ rằng mũi nhập mùi thơm cơ thể sâu kín của An Vũ Chân, để cho hắn thoáng cái trở nên phấn khởi, tiểu huynh đệ dưới đáy lập tức động kỳ cúi chào.



Xem thường gốc thần dược kia rồi!



Lâm Lạc ngược lại nghiêm sắc mặt, An Vũ Chân sẽ trở nên phóng đãng không bị trói buộc như thế chính là bị dược tính gốc thần dược kia ảnh hưởng, thời thời khắc khắc đều thiêu đốt lên dục hỏa của nàng, dùng loại phương thức cực đoan này kích thích tu vi của nàng tiến mạnh.



Nhưng cái này cuối cùng không phải đại đạo, sau khi dược lực chính diện tác dụng biến mất, kế tiếp chỉ có tác dụng phụ vô tận.



Mà Lâm Lạc rất bội phục An Vũ Chân chính là, người bình thường sau khi bị dược lực ảnh hưởng, mười phần sẽ biến thành âm ma dâm đãng, mà nàng lại có thể thủy chung chỉ dựa vào tay của mình đến giải quyết, hiện ra nàng giữ mình trong sạch.




Chỉ là Âm Dương song tu, chính là quy luật tự nhiên của Thiên Địa, cô Âm không sinh, cô Dương không trường, nếu như nàng ở lúc ăn vào gốc thần dược đó cùng nam nhân song tu, điều tế Âm Dương, như vậy tác dụng này cũng chỉ là tiếp tục vài năm, vài chục năm, dù sao dược lực có hạn.



Nhưng nàng lại cứng rắn nghẹn lấy!



Vậy thì nghẹn xảy ra sự tình, để cho cỗ Âm Hỏa này càng để lâu càng sâu, lúc nào cũng thôn phệ thần trí của nàng, khát vọng đạt được dương hỏa điền vào, ngàn vạn năm trôi qua, trình độ Âm Hỏa này ứ đọng tựu tuyệt đối đáng sợ!



Chắn mà không sơ, đây chỉ là kế tạm thích ứng! Lại như vậy xuống dưới, nàng hoặc là bị dục hỏa thôn phệ, biến thành kỹ nữ chứng kiến nam nhân sẽ nhếch bờ mông lên, hoặc là bị Âm Hỏa sinh sinh đốt tẫn, cốt tiêu hình hủy!



Hơn nữa, thời gian này tuyệt đối sẽ không quá lâu, nếu không nàng cũng không cần luôn trốn ở trong binh doanh dùng hai tay tự giải quyết cho mình.



Lâm Lạc một tay để trên đầu nàng, thủy hệ pháp tắc lưu chuyển, thủy lưu lạnh như băng vờn quanh người An Vũ Chân, để cho hô hấp của nàng chậm rãi vững vàng xuống, đương nhiên, đây chỉ là kế sách trì hoãn.



Hắn duỗi ra tay kia đặt ở trên đan điền của An Vũ Chân, lỗ đen pháp tắc vận chuyển, hướng về Âm Hỏa ở vùng đan điền của nàng thôn phệ mà đi.



Người khác có lẽ phân không rõ Âm Hỏa cùng lực lượng bản thân của An Vũ Chân khác biệt, nhưng đối với Lâm Lạc có được Hỗn Độn Dung Lô mà nói, mỗi một loại lực lượng đều có thể phân biệt, căn bản sẽ không lầm nuốt tu vi bản thân của An Vũ Chân.




- Ân, ah…



Thân thể mềm mại của An Vũ Chân run rẩy, Âm Hỏa trong cơ thể nàng cũng không cam lòng bị Lâm Lạc thôn phệ, tuy căn bản không phải đối thủ của Lâm Lạc, nhưng lại lập tức xé chẵn ra lẻ, chia thành tốp nhỏ, trốn trong tất cả các nơi hẻo lánh, cũng làm cho dục hỏa của An Vũ Chân thoáng cái thiêu đốt đến đỉnh.



Nàng rốt cuộc không cách nào duy trì trạng thái vận công, kiều hừ một tiếng, mềm nhũn mà ngã vào trong ngực Lâm Lạc, hai ngọc phong cứ như vậy chỉa vào trong lòng Lâm Lạc, mềm mại không mất kiên quyết.



Nhưng muốn chết chính là, nàng vẫn cường hành áp chế chính mình, thế nhưng mà vô tình đả kích Lâm Lạc, tà hỏa trong cơ thể nàng vùng vẫy giãy chết, cũng phá tan phòng tuyến vốn là tiếp cận sụp đổ của nàng.




- Tiểu quỷ, đem tiểu đệ đệ của ngươi phóng vào trong tỷ tỷ đi!



An Vũ Chân mắt đẹp hàm xuân, một bàn tay như ngọc trắng chụp vào chỗ hiểm của Lâm Lạc, khóe miệng vẫn còn chảy nước miếng, hoàn toàn tựa như một kỹ nữ.



Lâm Lạc vội vàng kẹp lấy hai chân, hắn cũng không muốn biển thủ, bàn tay đặt ở trên đầu An Vũ Chân bỗng nhiên hóa thành một đạo nước đá, đối với nàng nhấn xuống dưới, băng triệt tận xương.



Toàn thân An Vũ Chân run lên, trong đôi mắt đẹp hiện ra một tia thanh minh.



- Tiếp tục vận chuyển, tận lực đem cổ lực lượng kia tập hợp đến cùng một chỗ!



Lâm Lạc trầm giọng quát, tuy không như vậy hắn cũng có thể diệt sạch Âm Hỏa trong người An Vũ Chân, nhưng thời gian này sẽ nhiều hơn vài lần.



Ở dưới tình huống bình thường thật cũng không có cái gì, nhưng mấu chốt là một thân thể sức hấp dẫn tràn ngập hiện ra trước mắt như vậy, Lâm Lạc hắn cũng không phải người vô năng, mỹ nữ ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, thời gian ngắn nhịn một chút không có việc gì, thời gian dài ai chịu nổi?



An Vũ Chân vội vàng cường chế tinh thần, theo lời mà làm.



Lâm Lạc lột kén kéo tơ, ở trong người An Vũ Chân không ngừng cắn nuốt Âm Hỏa chi lực, tốn thời gian nửa canh giờ, rốt cục tiêu diệt sạch sẽ.



- Ah… thật thoải mái!



An Vũ Chân mở hai mắt ra, mở ra hai tay duỗi lưng một cái.