Học Bá, Cảm Ơn Vì Đã Kéo Em Ra Khỏi Cơn Ác Mộng!

Chương 105: Váy cưới




An khi ở cạnh Huy dường như trở thành một em bé thật thụ

Vì hôm qua thức khuya nên mãi đến 8 giờ Huy mới tỉnh giấc, lâu lắm rồi anh mới cđược ngủ ngon như vậy

Nhìn sang bên cạnh, cô công chúa vẫn đàn rút mình tròn chăn thụi thiu ngủ

An vốn là kiểu người không bao giờ dậy trễ, dù hôm trước có thức khuya thế nào cthif hôm sau đúng giờ liền dậy ngay, thế mà lần nào ngủ cạnh anh, nó cũng là người thức sau

Huy không đánh thức An vội, thơ thẩn ngắm nhìn cô bé của anh

Kể ra thì chính anh cũng chưa tin vào sự thật, trông nó cứ như một giấc mơ ngọt ngào vậy

Huy vuốt nhẹ tóc An, để lộ hàng mi dài dài của nó

Rồi anh nhẹ nhàng hôn lên trán nó: “Ngủ ngon nhé”



Mãi đến tận 9 giờ An mới dậy, hốt hoảng nhìn vào giờ trên đồng hồ, chính nó cũng không tin mình ngủ lâu đến thế!

Lại nhìn sang bên cạnh, chẳng thấy Huy đâu

Nó vội chạy xuống lầu tìm nhưng chẳng thấy đâu

“Huy!” nó gọi to tên anh

Không thấy hồi âm gì, nó lại chạy đi lấy điện thoại gọi cho anh

Nhưng Huy ra ngoài mà không đem theo máy, điện thoại vẫn còn để trên giường

An lo lắng không biết Huy đã đi đâu, định chạy ra ngoài tìm thì tiếng mở cửa vang lên

Cánh cửa đột ngột mở ra khiến nó mất thăng bằng, ngã nhào vào người anh

“Ơ em dậy rồi hả? Em định đi đâu sao?”

“Anh, anh đi đâu mà để điện thoại ở đây luôn thế!!”

“À anh đi lấy đồ ăn sáng, cứ tưởng là đi nhanh nên không mang theo. Xin lỗi, làm em sợ rồi, không sao đâu, anh ở đây rồi mà”

“Hứ, thật tình!!”

“Mà này, mọi người đang bàn bạc tính ngày cưới cho chúng ta đấy, họ bảo muốn để em chọn thử một ngày” Huy vào nhà, đặt đồ ăn lên bàn, nói

“Nhanh như vậy luôn sao??” nó hơi bất ngờ



“Em muốn khi nào thì là khi ấy, cứ chọn thử một ngày đi”

“Hư mm thế thì lấy ngày chúng ta gặp nhau lần đầu đi! Ngày ** ấy!!”

“Em còn nhớ luôn sao” Huy bất ngờ

“Hôm ấy là hội thảo mà, nếu muốn biết thì lên trang của trường liền có thể biết ngay!!”

“Cũng đúng nhỉ, vậy là cuối tháng này à”

“Ừm!!”

“Đã chọn rồi không được chọn lại đâu đấy nhá?”

“Hehe chắc chắn mà!!!”

“Nhưng mà từ giờ đến đó cũng chỉ còn có 2 tuần, chúng ta phải nhanh nhanh lên mới được!!”

“Thế cuối tuần này mình đi chọn đồ đi? Rồi ta đi xem nên tổ chức ở đâu”

“Quà sính lễ là một căn nhà view biển nhé!!” An nói đùa

“Nếu em thích” Huy lại ghi nhớ rõ ràng trong đầu

“Ê nè em nói đùa thôi, quên đi quên đi trời ơi” An sợ Huy làm thật nên vội vàng giải thích

Huy chỉ nhún vai

Thôi rồi, lần này quà sính lễ chắc chắn sẽ có sự góp mặt của căn villa view biển thiệt rồi!!



Ăn sáng xong, họ lái xe về nhà

Vừa hay hôm nay là cuối tuần nên thôi họ ghé vào tiệm váy cưới xem luôn một lần

Đi cùng Huy và An còn có Uy, Sơn, mẹ và chị họ của Huy nữa

An thử hết bộ này đến bộ khác, bộ nào cũng đẹp nhưng có vẻ nó chẳng ưng ý bộ nào

Huy nhìn chằm chằm vào một chiếc váy, nghĩ ngợi gì đó rất lâu

“Chị, hình như chị luôn mang theo kim chỉ phải không? Cho em mượn chút”

“Lấy giúp tôi chiếc váy đó xuống đi” Huy chỉ tay vào chiếc váy đang được trưng bày lộng lẫy giữa cửa hàng



“Thưa quý khách…” Nhân viên có vẻ có chút e ngại khi thấy Huy cầm lấy cây kim lên

“Tôi mua chiếc này, mau lấy xuống giúp tôi đi”



Huy cắt cắt tỉa tỉa, lại may may vá vá, thoáng cái chiếc váy đã trở thành một phiên bản hoàn toàn khác, đẹp đến nỗi khiến chủ tiệm chưa kịp hết sốc vì độ chịu chi của anh đã phải bất ngờ trước tài may vá của anh

An tất nhiên vẫn đang thử váy mà không hề biết bất cứ điều gì, Huy định lấy nó làm bất ngờ cho An vậy nên đã lén đem chiếc váy lên lầu trên sửa lại, đến khi hoàn thành thì nhờ nhân viên mang xuống giới thiệu cho con bé

Nhân viên cũng hiểu ý, hợp tác ngay

“Vậy thì, quý cô có thể thử chiếc váy mới nhất này của chúng tôi”

Chiếc váy màu trắng đã được điểm thêm chút xanh, lại được may theo kiểu váy nó thích, kèm theo đó là họa tiết hoa nhỏ trông như bước ra từ cổ tích

An vừa nhìn thấy liền thay đổi sắc mặt ngay, lập tức mang vào thử lên

Khi nó bước ra, tất cả đều phải bất ngờ

Trên đầu An còn đội thêm một chiếc vương miện, thật chẳng khác nào cô công chúa ngọc ngà mà người ta vẫn thường hay kể

“Thế nào, lạ lắm ạ?” Nó thấy ai cũng nhìn nó mà không có tí phản ứng nào nên ngại ngùng hỏi

“Không, đẹp lắm đấy!!”

“Trời ơi sao thằng Huy lại có thể tìm ra được một nàng công chúa thế này vậy nhỉ?”

“Đẹp lắm luôn đó chị dâu!!”

Nó ngại ngùng, quay đi tìm Huy

“Ơ Huy đâu ạ?”

"Thằng bé đi mua nước, chắc sắp về rồi

“A, kia rồi!!”

“Ơ” Huy vừa bước vào tiệm đã thấy An đang chạy lon ton ra chỗ mình

“Hi hì anh thấy thế nào??”

Huy thoáng đứng hình trước vẻ đẹp yêu kiều này

“Ừm, đẹp lắm thưa công chúa”