Hồi Tưởng Cứu Rỗi

Chương 15




Ký ức của con người là một thứ cực kỳ riêng tư, nó bao gồm cả tình cảnh lẫn cảm xúc của người đó khi trải qua, nó là cách nhanh nhất để hiểu rõ một người, cũng là thứ không dễ để xảy ra sai lầm

Khi một phù thuỷ nhìn thấy gần như là toàn bộ ký ức của một phù thuỷ khác, như vậy giữa hai người sẽ thành lập một loại quan hệ đặc thù.

Harry Potter có được toàn bộ ký ức của Severus Snape, vì thế Snape từ giáo sư độc dược cậu ghét nhất biến thành vị trưởng bối đáng kính, cậu tôn kính anh, kính yêu anh vì cuộc đời anh mà đau lòng.

Albus Dumbledore, Sirius Black cùng với Remus Lupin đã xem qua gần như là toàn bộ ký ức của Harry Potter, chính bản thân bọn họ đã xem Harry không giống người bình thường, cậu là đứa trẻ họ thương yêu và chú ý nhất, mà những ký ức họ nhìn thấy đều không quá riêng tư.

Như vậy, là giáo sư chỉ đạo Bế quan bí thuật riêng cho Harry, so với những người khác Severus Snape càng tiếp xúc nhiều hơn những thứ trong đầu Harry, thậm chí có thể nói so với những người khác anh hiểu rất rõ Harry.

Giống như, anh cũng biết Harry hiểu anh hơn bất cứ ai.

Từ sau khi xem qua ký ức của Harry ở quán Cái Vạc Lủng, Snape liền biết rằng anh không thể nào xem cậu bé này là con của Lily Evans và James Potter. Nhưng mà chính bản thân anh cũng không thể xem cậu bé như một học trò bình thường.

Cuối cùng Snape nên đối xử như thế nào với Harry Potter, ngay cả chính anh cũng không rõ ràng.

Anh chỉ biết, khi nghe lời đồn được lưu truyền trong đám Gryffindor vô tri, anh cũng không tức giận như anh nghĩ.

Đám Gryffindor nhiều chuyện, lỗ mãng tự đại tất nhiên là cực kỳ đáng giận, nếu không phải vì vẫn chưa có cơ hội bắt được, Severus nhất định sẽ không keo kiệt mà trừ vài trăm điểm.

Bất quá, giáo sư độc dược không kinh ngạc khi phát hiện, bản thân mình không có quá nhiều mâu thuẫn khi bị đánh đồng với một tên Potter.

Đương nhiên, tên Potter này là đặc biệt.

Severus tâm tình không tồi đem cằm để lên hai bàn tay đang giao nhau, nhìn thân ảnh nhỏ gầy giống như một con mèo bị hù dọa nhảy ra khỏi văn phòng của anh, thậm chí còn đụng vỡ một bình độc dược sâu răng anh chuẩn bị cho Dumbledore.

So với lúc trước là thật sự có cảm giác phiền chán và khó xử đứa nhỏ này, hiện tại Severus lại càng đơn giản là tận hưởng cảm giác ức hϊế͙p͙ cậu ta.

Mà bản thân Harry Potter cũng không còn lúc nào cũng nổi giận đùng đùng như pháo bị châm ngòi như trước. Việc thay đổi biểu tình cùng phản ứng của Kẻ Được Chọn thiếu niên khiến giáo sư độc dược đối với trò " Hù dọa Potter " này chơi không biết mệt.

Bản thân vị Potter bị xem là trò tiêu khiển cũng không biết điều này, cậu theo thói quen mà đoán rằng Snape thực sự tức giận nên Harry vẫn chạy đến cửa phòng sinh hoạt chung của Slytherin mới dừng lại.

Hiện tại đã tới giờ dùng bữa sáng, nhóm Slytherin đang lục tục đi ra từ phòng sinh hoạt chung.

Vì thế, vào thời tiết đẹp trời của buổi sáng thứ bảy, đám rắn nhỏ nhà Slytherin vừa mới rời giường liền kinh ngạc nhìn hoàng kim sư tử nhà Gryffindor đỏ mặt chạy ra từ văn phòng của Xà Vương điện hạ.

Đám rắn nhỏ sẽ không giống Ron lớn giọng hỏi ' Harry, sao mặt cậu đỏ vậy?!' vấn đề linh tinh, bọn họ chỉ sẽ tự mình phỏng đoán.

Đương nhiên, có người nghĩ đến việc đỏ mặt là do di chứng của việc chạy nhanh hay không rất khó nói.

Đối với quan hệ bí mật chẳng ra gì của Kẻ Được Chọn cùng với Xà Vương điện hạ của bọn họ, những người khác chỉ xem là lời đồn nghe qua liền quên, không có bao nhiêu người xem đó là thật.

Vốn dĩ, với phẩm vị của Xà Vương điện hạ tôn quý của bọn họ làm sao có thể coi trọng tên Gryffindor ngoài tứ chi phát triển thì chẳng tìm được bất kỳ ưu điểm nào được? Huống hồ, cho dù có gì đó, bên có hại tuyệt đối không có khả năng là Viện trưởng đại nhân của bọn họ. Cho nên đa số Slytherin đều thực bình tĩnh liếc mắt nhìn sư tử mắt xanh chạy vào hang rắn xoay người rời đi.

Nhưng Draco · Malfoy lại làm không được, kia là cha đỡ đầu của cậu a! Hơn nữa, toàn bộ Slytherin đều không ai so hắn càng thêm hiểu rõ sau khai giảng năm thứ ba, đối thủ một mất một còn hoàng kim sư tử Gryffindor kia đã xảy ra biến hóa đáng sợ thế nào. Nhớ lại lần giao lưu nho nhỏ trước lớp chăm sóc sinh vật huyền bí, Draco không thể không lo lắng cho cha đỡ đầu —— ai biết được con sư tử thần kinh không bình thường này sẽ làm gì cha đỡ đầu của cậu a!

Xuất phát việc suy xét đến mặt mũi, tiểu quý tộc bạch kim đuổi Crabbe và Goyle, bản thân một mình đối mặt với sư tử Gryffindor nguy hiểm.

"Chào buổi sáng, Draco!" Nhìn đến bạn tốt dự bị Draco Malfoy, Harry - may mắn chạy thoát khỏi của Xà Vương - Potter thật vui vẻ mà chào hỏi. Phải biết rằng, so với tiểu quý tộc bạch kim khiến người khác cảm thấy phiền toái kia, lần năm ba này Harry khó được giao lưu với Malfoy.

Cậu biết mà! Lại là loại ngữ khí giống như bọn họ rất thân nhau! Thật giống như quan hệ kẻ thù giữa hai người mấy năm qua là bản thân cậu tưởng tượng ra. Draco vẫn luôn cố gắng tránh xa Harry trong lòng hung hăng khinh bỉ hành vi ra vẻ quen thân của Kẻ Được Chọn thiếu niên, một bên lại lãnh đạm gật đầu xin như chào hỏi.

" Mày làm gì ở đây? Potter!" Draco bày ra bộ dáng phải có của một Malfoy, trực tiếp hỏi ra vấn đề mình quan tâm.

"Ách..." Harry chần chờ một chút, " Tao...tao đi phòng bếp tìm đồ ăn."

Harry đã ăn mệt một lần nên cho dù như thế nào cũng không thể nói ra chuyện cậu đi ra từ chỗ giáo sư Snape, ai biết được sẽ lại tạo ra loại hiểu lầm nào nữa a!

"......" Draco cúi đầu nhìn áo chùng của Harry.

Harry theo tầm mắt Draco nhìn xuống, phát hiện một góc áo chùng của mình bị độc dược làm ướt.

"......" Kẻ Được Chọn thiếu niên bị lời nói dối vụng về của mình biến thành một quả cà chua.

Hai thiếu niên xấu hổ trầm mặc.

"Như vậy..." Bạch kim thiếu niên khoanh tay dựa vào phía sau bắt đầu thẩm vấn sư tử Kẻ Được Chọn không biết nói dối, " Mày đến chỗ cha đỡ đầu làm gì?"

"Đi... Cấm túc." Harry sống hơn hai mươi năm vẫn không quen nói dối mặt đỏ tai hồng, quyết tâm không đem chuyện cậu đến chỗ Snape ăn bữa sáng nói ra.

"Potter!" Tiểu Quý tộc bạch kim phẫn nộ rồi, cậu đứng thẳng người gầm nhẹ với Potter " Mày nghĩ tao là...a!"

Do Draco quá chú ý đến hình tượng mà làm ra tư thế dựa tường mà bỏ qua việc nghiên cứu địa hình, vì thế người thừa kế nhà Malfoy bị cửa đá dày nặng được mở từ bên trong đẩy ngã.

Harry nhanh chóng bước lên vài bước đỡ lấy Draco đáng thương.

Mà người khởi xướng lại đứng bên cạnh không chút áy náy mà ồn ào: " Merlin a! Các cậu đang làm gì vậy?"

"?" Harry hoang mang mà nhìn cô gái có vẻ sắp hỏng mất kia, cậu nhớ rõ cô ấy là vợ tương lai của Draco. A, đúng rồi, cô ấy chắc chắn đang rất ngạc nhiên vì kẻ thù một mất một còn của Draco lại chạy đến đỡ cậu ta lúc cậu ta sắp ngã xuống. Harry tự cho là mình đã tìm được lý do mà nở nụ cười thân thiện với cô gái đang hoảng sợ.

"Astoria, cậu không thể để ý một chút trước khi mở của sao?" Draco giãy giụa bò dậy từ trong ngực của Kẻ Được Chọn đang ngẩn người cau mày khiển trách vị hôn thê đáng thương, cậu lớn như vậy rồi vẫn chưa bao giờ mất mặt như vậy.

Astoria lại hoàn toàn không để ý đến lời khiển trách của Draco. Trêи thực tế, tinh thần của cô đã bị thứ gì đó phía sau hai cậu bé hấp dẫn, cô sợ hãi trừng lớn đôi mắt, giống như có thể chạy trốn bất cứ lúc nào.

Harry cùng Draco hoang mang xoay người, nhìn thấy một vị giáo sư độc dược đang đen mặt giống như vừa bước ra từ địa ngục.