Tần Vân cùng Tần Hồng chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ liền lên đường vào vương đô. Trong vương đô, Tần Vân đứng trước một tòa kiến trúc nguy nga trên đấy có ghi " Công hội dược sư " . Hắn không suy nghĩ quá nhiều liền dẫn theo Tần Hồng đi vào , bên trong công hội tấp nập các tu sĩ thu mua đan dược .
Tần Vân không ngờ đến ở đây không ngờ còn có bán các loại đan dược nhị giai như dưỡng nhan đan , ích phế đan , luyện thể đan , Nhân thiên đan , Địa thiên đan , Thiên hoàng đan , Trúc cơ đan . Ngay khi Tần Vân cùng Tần Hồng bước vào thì ngay lập tức một người quản sự trung niên tiến tới hỏi thăm hắn :
- Các vị khách quan không biết hai vị đến đây để mua loại đan dược nào .
- Ta đến đây không mua đan mà muốn gặp chủ sự của các ngài.
- Xin lỗi quý khách chỗ chúng tôi chỉ bán đan dược, còn ngài muốn gặp chủ sự của hội dược sư thì phải có hẹn trước hoặc có sự cho phép của chủ sự mới được gặp xin thứ cho ta không đáp ứng.
- Vị tiền bối đây ta không làm khó ông nhưng ta muốn ông giúp ta đưa cho chủ sự các ông món đồ này.
Tần Vân lấy trong nhẫn trữ vật ra một hộp gỗ bí ẩn bên trong tỏa ra dược liệu thơm ngát đưa cho vị trung niên kia . Người trung niên nhận hộp gỗ tỏa dược hương thơm ngát kia rất muốn mở ra chiêm ngưỡng nhưng vật này được chỉ định gửi cho chủ sự của hắn nên bản thân cũng không dám vọng động chỉ cúi đầu :
- Được ta sẽ thay hai vị đưa nó cho chủ sự còn việc ngài ấy có gặp hai vị hay không thì ta không chắc chắn.
- Đa tạ tiền bối vậy ta cùng vị bằng hữu đi cùng tạm thời tá túc ở khách điếm đối diện nếu được thì ngài cứ cho người qua đó thông báo với ta một tiếng.
- Khách quan yên tâm việc này ta sẽ cho ngài một câu trả lời sớm nhất .
Tần Vân lúc này an tâm hơn nên cùng Tần Hồng sang khách điếm bên cạnh thuê 2 phòng. Lúc này, Tần Hồng bước vào phòng Tần Vân cả hai cùng lột mặt nạ cùng tháo bỏ tấm áo khoác đen. Tần Hồng nhìn vẻ mặt không âu lo của Tần Vân liền khó hiểu :
- Thiếu gia tại sao người chắc chắn rằng tên quản sự đó sẽ đưa hộp gỗ cho chủ nhân của hắn.
- Không phải chắc chắn mà là đương nhiên hắn phải đưa bởi ta tin hắn sẽ không dám đùa với mạng sống của mình đâu và một phần hắn cũng biết nó quan trọng như thế nào.
- Vậy lỡ như chủ sự của hắn không chấp nhận món đồ chúng ta đưa đến rồi không muốn gặp chúng ta thì sao .
- Vậy chỉ có thể nói chủ nhân của hắn chính là một kẻ phế vật không hơn không kém thì mới không nhìn ra điểm huyền diệu của vật đó mà thôi.
Tần Vân giải thích vấn đề thắc mắc của Tần Hồng một lúc rồi phất tay ra hiệu cho hắn lui đi. Trong phòng lúc này chỉ còn mỗi Tần Vân, hắn tự tay rót một ly trà cầm lên nhấm nháp rồi suy tư :
- Ta mong các ngươi đừng làm ta thất vọng, kế hoạch thành thì Tần gia càng an toàn gấp bội, " Bách lợi đoạn trùng nguy " ta mong chờ vào ngày mai đây.
Đúng theo những toan tính của Tần Vân, tối đó tên quản sự gặp mặt chủ sự của mình. Người chủ sự là một vị nữ tử tầm tam tuần, đã trắng như tuyết đi sau cô là một cô nhóc ước chừng 15 . Trước mặt 2 vị chủ sự tên quản sự ánh mắt láo liên rồi nuốt nước bọt từ từ :
- Chủ sự, ta biết giờ này là giờ 2 vị thanh tu cũng như nghỉ ngơi sau một chặn đường mệt mỏi nhưng kẻ hèn này có việc hệ trọng cần bẩm báo xin 2 vị chủ sự lượng thứ.
- Ngươi cứ việc nói nếu việc không hệ trọng như ngươi nói cứ để lại một cánh tay là được
- Dì Tâm người đừng quá cứng nhắc như vậy đằng nào Điền thúc cũng có ý tốt người đừng hù dọa thúc ấy
- Đa tạ Hồng tiểu thư khai ân , sáng nay có hai vị khách thần bí có nói muốn gặp mặt chủ sự nhưng bởi người không có mặt nên ta không dám quyết định nhưng hai người thần bí kia chỉ để lại hộp gỗ này nói ta phải giao tận tay ngài nên ta không dám chậm trễ.
Điền quản sự nhanh chóng đưa hộp gỗ cho vị chủ sự lớn hơn - Dương Vấn Tâm đang ngồi bên cảnh tiểu cô nương - Dương Ngọc Hồng. Dương Vấn Tâm vừa mở hộp gỗ ra thì ngày lập tức mùi thơm bay ra khắp phòng, nét mặt của nàng trở nên đỏ ứng lên ngay lập tức phóng đến trước mặt Điền quản sự túm lấy áo hắn khiến Dương Ngọc Hồng bên cạnh cũng giật mình. Vấn Tâm giọng như xoáy vào tâm can Điền quản sự :
- Hai tên khách nhân thần bí bạn sáng ngươi gặp hiện ở đâu, họ có để lại phương thức liên lạc hay không
- Chủ sự phương thức liên lạc thì không có nhưng họ có nói nếu được sáng mai có thể sang khách điếm đối diện gặp bọn họ.
- Được mai đích thân ta sẽ sang đó yết kiến hai vị thần bí đó.
- Dì Tâm việc gì mà phải đích thân dì phải sang đó , việc này cứ để Điền thúc làm là được rồi
- Có những thứ con còn bé chưa hiểu đâu nếu có được thông tin về người luyện viên đan dược này hay chiêu mộ được hắn thì Dương gia ta không phải sợ ai ở Thánh vực nữa.
Nói đùa, một viên đan dược Địa thiên đan thập phẩm lại còn là thập phẩm tuyệt mỹ cho dù có để kẻ đó làm trưởng lão tâm phúc của công hội dược sư cũng xứng đáng mà.
Sáng sớm, khi Tần Vân vừa dậy vệ sinh cá nhân xong thì ngoài cửa vọng vào giọng của Tần Hồng :
- Thiếu gia, chủ sự của công hội dược sư muốn gặp ngài.
- Cho họ vào.
Tần Vân lúc này đã sớm đeo mặt nạ lên cùng mặc lấy áo khóac đen , Tần Hồng cũng khoác lên một mình một lớp mặt nạ cùng áo khoác đen đang mời Dương Vấn Tâm vào . Dương Vấn Tâm quan sát hai người thần bí, một kẻ trung niên lão giả chắc chắn là dược sư luyện đan kia còn tên nhóc con kia chắc là dược đồng của hắn nên nàng liền đặt câu hỏi chú tâm đến Tần Hồng :
- Cho tiểu nữ mạn phép hỏi có phải đan dược thập phẩm tuyệt Mỹ là do ngài luyện chế không.
- Chủ sự ngươi nhầm người rồi người luyện dược là người bên cạnh ta là thiếu chủ nhà ta
- Là hắn tên nhóc như hắn, phải chăng các ngươi xem ta là tên hề
- Vậy để ta chứng minh cho ngài thấy.
Sau đó, Tần Vân dưới sự hỗ trợ của Dương Vấn Tâm đến dược phòng chọn ra các dược liệu cần thiết cho việc luyện " Địa thiên đan " . Tần Vân chỉ mất 3 canh giờ liền dùng hết tỉnh hoa luyện đan để luyện ra " Địa thiên đan " . Hắn mỉm cười trở ra sảnh lớn trong tay là một hộp gỗ đưa cho Dương Vấn Tâm. Nàng ngày lập tức mở hộp gỗ ra thì mắt trợn tròn mồm chữ O lắp bắp :
- Địa Thiên đan mà còn lại là đan vân là đan vân.