Sau khi trò chuyện với Ngọc Nhi xong, hắn quay sang Tần Hồng ở phía không xa lên tiếng :
- Hồng quản gia, chốc lát khi các tu sĩ trở về người nói với họ buổi chiều chúng ta sẽ tiếp tục luyện tập đối kháng nếu họ có ý kiến cứ nói là bài huấn luyện bạn sáng đã thất bại nên đây là bài huấn luyện bổ sung, còn việc ta kêu ngươi viết thư về gia tộc xin cung cấp dược liệu ra sao rồi! .
- Thưa thiếu gia, việc ngài căn dặn ta sẽ chuyển lời cho họ còn việc ngài căn dặn ta đã chuyền thư về cho gia chủ rồi ngài ấy nói phải một tuần nữa dược liệu mới tới nơi ạ .
Tần Vân cau mày xem ra quá trình giúp đám tu sĩ đó nâng cao tu vi có lẽ nên hoãn lại ít lâu rồi, dặn dò kĩ lưỡng các công việc hắn liền đi tới phòng tắm để gột rửa các thứ nhơ nháp trên người. Ngâm mình trong bồn nước nóng được Ngọc Nhi pha khiến tâm thần của hắn được dịu nhẹ thư thái đi bớt , bây giờ điều đau đầu đối với hắn đó là việc dạy cho những tu sĩ kia công pháp như thế nào để phù hợp với họ nên cũng vì thế mà hắn mới kêu Tần Hồng tổ chức một buổi huấn luyện đối kháng khi đó hắn trực tiếp quan sát có thể tìm ra điểm mạnh yếu của mỗi người. Tắm rửa sạch sẽ hắn đi ra sân thì lúc này các tu sĩ mới lũ lượt kéo nhau về, nhìn bộ dạng nhếch nhác của họ, có kẻ còn chịu không nổi mà nôn thốc nôn tháo tại chỗ khiến hắn thầm lắc đầu bất lực. Gật đầu ra hiệu cho Tần Hồng, hắn cũng hiểu ý Tần Vân bước ra trước mặt các tu sĩ lớn giọng :
- Tất cả chú ý sau buổi huấn luyện này các vị hãy đi tắm rửa , ăn trưa và sau đó chỉ có 3 canh giờ để nghỉ ngơi trước khi bước vào buổi huấn luyện đối kháng chiều nay.
- Hồng quản gia, chúng tôi vừa mới hoàn thành buổi huấn luyện buổi sáng xong vậy mà buổi chiều còn phải tiếp tục tập luyện thì làm sao chúng tôi chịu nổi.
- Đúng vậy cơ thể chúng tôi như bị xé toạc ra nếu cứ cái đà này chúng tôi chưa cống hiến gì được cho thiếu gia thì đã mất mạng rồi.
- Đúng vậy chúng tôi quá mệt rồi hay để ngày mai chúng ta sẽ tập bài đối kháng này được chứ Hồng quản gia.
- Các người biết tại sao ta lại sắp xếp thêm buổi tập đối kháng này không, bài tập huấn ban nãy của các người đều không đạt yêu cầu được đưa ra.
- Cái gì không đạt yêu cầu sao không phải là chạy 100 vòng với thời gian ngắn nhất thôi sao.
- Đúng vậy tất cả chỉ có một người chạy cuối là không đạt thôi mà sao bây giờ là tất cả mọi người đều không đạt ?
- Thiếu gia có nói " Kẻ tu hành ngay cả vấn đề thất bại của bản thân mình còn không thể lý giải vậy thì hãy về quê mà sống tạm qua ngày đừng có ở đây mà mưu việc lớn để tránh mất mạng oan " .
Nghe vậy Thiết Sơn đang định mở miệng định nói gì đó thì chợt ngẩn người ra sau đó quay sang hét lớn với những khác :
- Thiếu gia nói không sai còn đường tu hành không hề bằng phẳng nếu giữ tâm địa yếu đuối thì ngay cả lính quèn còn không bằng há chi nuôi mộng Quân Vương.
Tới lúc này hắn mới hiểu những gì mà tiểu thiếu gia muốn truyền đạt cho họ, còn con đường Quân Vương mà họ chọn còn gian nan và hung hiểm hơn vậy gấp ngàn lần. Các tu sĩ khác nghe vậy thì trong lòng nhiệt huyết dâng trào , ai mà không muốn sức mạnh ai mà không muốn vinh hoa phú quý, ai mà không muốn xưng hầu xưng vương nên lục tục kéo nhau về phòng lấy đồ đi tắm rồi ăn cơm để chuẩn bị buổi tập luyện chiều. Tần Hồng mỉm cười trong lòng thầm nghĩ :
- Hóa ra ngay từ ngày lễ thức tỉnh thần hồn đó đã là kế họach của tiểu thiếu gia rồi nhưng lão nô vẫn không hiểu tại sao Thần hồn của tiểu thiếu gia chỉ là phàm giai.
Ôm một bụng suy tư, Tần Hồng đi vào phòng Tần Vân thì thấy hắn đang khép chân tu luyện, lão quản gia gật gù xong âm thầm đứng bên cạnh trông chừng bởi khi tu sĩ đang nhập thần tu luyện mà bị kẻ khác quấy nhiễu thì rất dễ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma nên thường các tu sĩ sẽ chọn mật thất để tu luyện, lúc này Ngọc Nhi cũng từ ngoài đi vào thì chợt thấy ánh mắt đề phòng của Tần Hồng liền không kìm chế bật cười khúc khích :
- Lão quản gia, ta không có ý đồ xấu gì với tiểu thiếu gia đâu với lại thiếu gia có nói sau khi ngài đến thì bảo ngài đến phòng dược liệu còn sót lại trong phòng dược lấy ra nấu nước cho các tu sĩ đó tắm đi .
- Được bây giờ ta lập tức đi chuẩn bị ngay đây, ta mong cô nhóc có thể trông chừng tên tiểu tử này giúp ta , đây " Châu thiên phù " này lúc có nguy hiểm cô nhóc cứ bóp nát nó ta sẽ lập tức tới hỗ trợ ngay.
Qua hai canh giờ, Tần Vân dần dần thở ra ngụm trọc khí tu vi bây giờ của hắn đã tăng lên Nhân thiên cảnh lục tầng, một tên nhóc 5 tuổi đã có tu vi nhân thiên cảnh lục tầng hắn rất muốn để cha mẹ hắn biết hắn không phải thần hồn phàm giai , không phải tên công tử bột liễu yếu đào tơ nhưng hắn của hiện tại không thể không che giấu bởi một khi bị lộ ra ngoài người đầu tiên muốn hắn chết chính là Hoàng Kỵ hoàng đế . Gạt bỏ những suy nghĩ trong đầu, hắn quay qua cô nhóc Ngọc Nhi xoa đầu cô :
- Em đã nói việc cho đám tu sĩ kia ngâm nước thuốc với Tần Hồng rồi chứ !
- Thiếu gia yên tâm, ta đã nói với lão quản gia rồi ông ấy đã đi chuẩn bị có lẽ giờ bọn họ đã vào tắm rồi.
Vừa dứt lời thì từ phía phòng tắm chung truyền đến tiếng hét thất thanh của đám tu sĩ
- Trong nước có thứ gì vậy tại sao ngâm mình vào liền đau đớn như vậy .
- Chết tiệt trong đây có thứ gì vậy đau quá , cảm giác như cơ thể bị xé toạc ra.
- Đau quá chắc chắn trong nước tắm của chúng ta có vấn đề mọi người mau chóng chạy ra ngoài đi .
Bên ngoài, Tần Hồng đứng dựa tường cười lớn trên nỗi đau của đám tu sĩ :
- Này các người đừng lãng phí dược liệu mà ta cùng tiểu thiếu gia chuẩn bị , đây là Cửu Dương thảo pha lẫn vào nước được phối với các dược liệu khác có thể giúp các ngươi tôi thể tẩy tủy tuy tuổi tác các ngươi đã quá thời kì tốt nhất để luyện thể nhưng vẫn có tác dụng rất lớn đối với các ngươi nên cố gắng mà chịu đựng đi ha ha.
Tất cả tu sĩ nghe đến việc đây là nước thuốc do tiểu thiếu gia giành ra tâm huyết chuẩn bị cho họ nên ai cũng cảm phục hắn nên ai nấy đều cắn răng chịu đựng nhảy vào bồn thuốc để ngâm mình. Sau khi tắm xong, mọi người đi vào nhà bếp cùng nhau ăn trưa rồi nghỉ ngơi chuẩn bị cho buổi đối kháng.
Chiều đến, Tần Vân ngồi trên một chiếc bàn lớn quan sát toàn bộ quá trình buổi đối kháng thông qua các chiêu thức, tốc độ ra đòn hắn đã có thể biết cụ thể họ phù hợp với công pháp nào . Cuối buổi , hắn vỗ tay cho tất cả mọi người dừng lại :
- Theo những gì mà ta quan sát được các vị ta đã chuẩn bị cho mọi người bộ kiếm pháp " Tam thiên kiếm pháp " , từ mai mỗi chiều mọi người hãy luyện tập nó cho tốt và cứ cách một tháng ta sẽ tổ chức kiểm tra một lần còn Thiết Trụ với Tuấn Kiệt tới phòng gặp ta còn mọi người giải tán đi.
Mọi người hò hét vui vẻ ai cũng kiên định sẽ cố gắng tập luyện kiếm pháp thật tốt để không phụ lòng tiểu thiếu gia tin tưởng họ nên nhanh chóng nhận bộ kiếm pháp rồi ai nấy đều trở về phòng mình. Chỉ riêng Thiết Trụ cùng Tuấn Kiệt thì cùng Tần Vân về phòng hắn, bước vào phòng hắn kéo ghế ra ngồi xuống :
- Tuấn Kiệt trong buổi đối kháng ta thấy ngươi thân pháp nhanh nhẹn chiêu thức âm hiểm nên ta cho ngươi hai bộ Công pháp " Vân Thiên bộ " cùng " Thiết ma chưởng " nhớ tập luyện nó cho tốt.
- Cảm ơn thiếu gia ban ơn ta xin thề với trời đất ta còn một hơi thở quyết bảo hộ thiếu gia bảo hộ Tần gia.
- Tốt có lời này của ngươi ta không còn gì phải nói nữa rồi.
- Thiết Trụ , ngươi là người giỏi nhất trong tất cả bọn họ thân pháp mặc dù không nhanh nhưng thân thể cứng rắn như bàn thạch, chùy pháp dũng mãnh như rồng nên ta cho ngươi " Bá Thiên quyết " cùng " Địa nghịch tam chùy " , ta rất trông chờ vào ngươi đấy .