Từ Hi Nhiễm từng đọc qua một câu, mỗi một người phụ nữ trong tình yêu đều là Sherlock Holmes, ý nói trong chuyện tình cảm con gái thường bỏ ra nhiều hơn và rất nhạy cảm đối với những thay đổi dù chỉ nhỏ nhặt trong mối quan hệ, chỉ cần phát hiện ra một điểm không đúng là họ đã có thể điều tra ra được manh mối bị ẩn giấu.
Ví dụ như vừa rồi khi Từ Hi Nhiễm và Trình Vân Khải cùng nhau ăn cơm, cô đã phát hiện ra anh ta đang mất tập trung, cô cảm thấy có vấn đề.
Nói thế nào nhỉ, tuy rằng lúc bình thường Trình Vân Khải là người lưu manh, vô lại, trong bụng luôn suy nghĩ xấu xa. Nhưng gia giáo của nhà anh ta nghiêm ngặt, ăn uống cũng phải có dáng vẻ, không nói chuyện, không mất tập trung lúc ăn cơm. Từ trước đến nay anh ta chưa từng vừa ăn vừa nhìn điện thoại, lần này không chỉ cả quá trình đều nhìn chằm chằm vào điện thoại mà thỉnh thoảng còn nhìn vào màn hình mà cười khẽ một cái. Từ Hi Nhiễm nói chuyện với anh ta thì anh ta chỉ đáp cho có lệ.
Thực ra loại tình huống này đã không phải lần đầu tiên xuất hiện. Từ Hi Nhiễm nhớ lần trước lúc cô và Trình Vân Khải cùng nhau tra tài liệu trong thư viện, lúc đó anh ta vừa xem sách vừa trả lời tin nhắn, chỉ cần điện thoại vừa rung lên một cái là đã trả lời luôn rồi. Người nào mà lại có bản lĩnh khiến cho anh Khải kiêu ngạo phải trả lời luôn tức khắc, đến cả người bạn gái cô đây cũng không có cái bản lĩnh đó.
Từ Hi Nhiễm cảm thấy Trình Vân Khải đang giấu cô chuyện gì đó, thế nên sau khi ăn cơm xong, lúc Trình Vân Khải đưa cô về dưới ký túc xá, cô không tạm biệt anh ta ngay mà lúc anh ta đang chuẩn bị rời đi thì cô gọi lại.
Trình Vân Khải dừng bước chân, hai tay đút túi nhìn về phía cô, mái tóc bù xù nhìn rất phóng đãng. Anh ta mặc áo cầu thủ, đầu gối đeo miếng bảo vệ, là do vừa rồi đá bóng xong thì đến tìm cô. Dáng người cao hơn 1m85 của anh ta, đứng ở chỗ đó vô cùng bắt mắt. Anh ta rất thích vận động, thường xuyên đá bóng ở ngoài trời nên làn da phơi nắng thành màu lúa mạch. Trong một mùa hè làn da của anh ta đã sạm đi mấy tông nhưng lại không hề làm mất đi sự đẹp trai của anh ta mà ngược lại khiến cho cả người anh ta toả ra hormone khoẻ khoắn đầy sức sống.
“Đại tiểu thư còn có gì dặn dò?”
“Đại tiểu thư” là biệt danh anh ta đặt cho cô, từ nhỏ anh ta đã thích gọi cô như vậy.
Đột nhiên anh ta đi về hướng cô, dáng người anh ta cao hơn cô rất nhiều. Anh ta hơi khom người đối mặt với cô, khoé miệng nhếch lên nở nụ cười xấu xa, đôi mắt hoa đào toát lên một loại dụ dỗ mê người.
“Sao thế? Không nỡ xa anh?”
Giọng nói trong trẻo, hơi thở ấm áp phả vào mặt cô, trong mũi tràn ngập mùi hương bạc hà nhàn nhạt sau khi phơi nắng. Từ Hi Nhiễm chỉ cảm thấy trái tim giống có một bàn tay đang bóp nghẹt.
Từ nhỏ đến lớn anh ta luôn thích trêu chọc cô, đây là một thú vui của anh ta. Từ Hi Nhiễm không muốn bị anh ta trêu chọc, vì vậy cô giả vờ lùi sau một bước, giận dữ nói: “Anh đừng đến đây.”
Anh ta chậm rãi đứng thẳng lên rồi nói: “Thế em gọi anh lại làm gì?”
“Có phải anh có chuyện gì giấu em không?”
Anh ta đột nhiên mỉm cười lười biếng, nhưng cặp mày nhướng lên đó lại rất thu hút người khác, anh ta nói: “Mười tám đời tổ tông nhà anh, em đều nắm rõ như lòng bàn tay, anh còn có thể có chuyện gì giấu em được?”
Sau khi hai người tách ra, lúc Từ Hi Nhiễm quay về nhà vẫn cảm thấy là lạ. Cô nhớ ra khi nãy lúc đang ăn, cô vô tình nhìn thấy trên màn hình điện thoại của anh ta là một trang Weibo, tên trang cá nhân có hai chữ là “Hoa Tương”, ảnh đại diện là một con thỏ đeo kính râm.
Từ Hi Nhiễm lấy điện thoại ra đăng nhập vào Weibo, nhập từ “Hoa Tương” vào thanh tìm kiếm, có rất nhiều người dùng hai chữ “Hoa Tương” này làm tên Weibo, nhưng Từ Hi Nhiễm đã nhanh chóng tìm thấy ảnh đại diện con thỏ quen thuộc.
Cô ấn vào ảnh đại diện, nhìn thấy chủ tài khoản giới tính nữ, không hiểu sao trong lòng cô lại hồi hộp, vào khoảnh khắc đó cơ thế cô như căng cứng lại.
Cô kéo xuống bên dưới xem và nhanh chóng phát hiện một bài đăng Weibo có định vị, đại học giao thông Bắc Đằng, chủ tài khoản là bạn học cùng trường với Trình Vân Khải.
Từ Hi Nhiễm tiếp tục lướt xuống dưới, một tấm ảnh người thật trên Weibo đã hấp dẫn ánh mắt của cô. Cô gái trên ảnh có vẻ ngoài rất đáng yêu, khi cười lên còn có hai má lúm đồng tiền không sâu, tóc đuôi ngựa buộc cao. Cô gái mặc áo phông trắng và chiếc váy ngắn xếp ly, trên tay đang ôm một con thỏ nhồi bông, trên ảnh là dòng trạng thái “Hy vọng tôi của hôm nay cũng có thể đáng iu như chú thỏ nhỏ.”
Bên dưới bài đăng có mười mấy bình luận để lại. Từ Hi Nhiễm nhanh chóng phát hiện ra một địa chỉ ID quen thuộc, cô ấn vào ID đó, không sai, là của Trình Vân Khải.
Người Đàn Ông Đích Thực Đội Mũ Bảo Hiểm: Đáng iu?
Một Đoá Hoa Hoa Tương: Có nghĩa là đáng yêu, đàn anh không biết ạ?
Người Đàn Ông Đích Thực Đội Mũ Bảo Hiểm: Em đáng yêu giống thỏ nhỏ?
Một Đoá Hoa Hoa Tương: Đàn anh cảm thấy em không đáng yêu như thỏ nhỏ? (Tủi thân cắn tay)
Người Đàn Ông Đích Thực Đội Mũ Bảo Hiểm: Sao thỏ có thể đáng yêu bằng em được.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Một đoá Hoa Hoa Tương: Xấu hổ.
Phía sau còn có một nhãn dán gấu trúc xấu hổ nữa.
Từ Hi Nhiễm vô cùng kinh ngạc khi đọc mấy bình luận này, thậm chí cô còn không dám tin đây là của Trình Vân Khải viết. Cô và Trình Vân Khải quen biết nhau từ nhỏ, tính cách của Trình Vân Khải ra sao cô là người hiểu rõ hơn ai hết. Từ bé anh ta đã có rất nhiều bé gái theo đuổi, nhưng hình như anh ta không có hứng thú với chuyện tình yêu cho lắm, ngoại trừ những cô gái mà anh ta quen biết thì anh ta gần như không nói chuyện với bất kỳ nữ sinh nào, từ lúc học trung học cơ sở anh đã có biệt danh là “Chảnh”.
Trình Vân Khải sẽ bình luận dưới bài đăng Weibo của con gái, Trình Vân Khải còn trực tiếp khen nữ sinh đáng yêu, đây quả thực là vượt qua sự hiểu biết của cô về Trình Vân Khải. Trực giác của cô nói cho cô biết, quan hệ của Trình Vân Khải và nữ sinh này chắc chắn không đơn giản chỉ là bạn bè cùng trường bình thường.
Từ Hi Nhiễm tắt điện thoại trên tay, cô rất muốn hỏi Trình Vân Khải về chuyện của cái người Hoa Hoa Tương đó, nhưng cô cũng sợ mình chuyện bé xé ra to ngược lại khiến cho Trình Vân Khải chê cười.
Tuy rằng quan hệ hiện tại của hai người là bạn trai bạn gái, chắc là thời gian xác định quan hệ yêu đương không dài, còn chưa thể chuyển từ mối quan hệ bạn bè thân thiết sang ngay được. Họ vẫn tranh cãi nhau như bình thường, chuyện thân mật và gần gũi giữa các cặp đôi là họ hoàn toàn chưa có. Thậm chí đến cả nắm tay mà bọn họ cũng chưa từng, động tác thân mật nhất giữa họ chính là Trình Vân Khải khoác tay lên vai cô, nhưng anh ta cũng làm như vậy với những người anh em tốt nên điều này cũng chẳng có gì đặc biệt cả.
Nếu như cô cố tình đi hỏi Trình Vân Khải, làm không tốt anh ta sẽ cảm thấy cô đang ghen, tuy rằng với tư cách là bạn gái, cô có quyền ghen thật, nhưng cô đã có thể tưởng tượng ra khuôn mặt của Trình Vân Khải khi đó.
Chắc chắn anh ta sẽ cười một cách sâu xa, thậm chí còn hỏi ngược lại cô: “Đại tiểu thư có dục vọng chiếm hữu anh như vậy à? Anh nói chuyện một câu với nữ sinh khác cũng không cho phép?”
Hoặc sẽ hỏi một câu: “Bởi vì chuyện này mà tức giận, không phải chứ, chẳng lẽ em thật sự thích anh?”
Trước giờ cô chưa từng nói thích anh ta, thậm chí còn thường xuyên đen mặt với anh ta vì bị anh ta trêu chọc. Thường ngày cô khá gay gắt với anh ta, người mở miệng muốn bắt đầu mối quan hệ cũng là Trình Vân Khải.
Trong buổi họp lớp hôm đó, hai người đều uống rất nhiều. Từ Hi Nhiễm đi ra ngoài ban công hóng gió, lúc sau Trình Vân Khải tìm đến, không biết nói chuyện gì, nói mãi Trình Vân Khải đột nhiên nói một câu: “Nhìn các cậu ấy ai cũng có người yêu, hay là hai chúng ta thử đi?”
Cô không quên cơn gió thổi nhẹ trên ban công, cảm giác rung động ngày hôm đó. Cô cũng không quên khoảnh khắc lúc nghe câu nói này cô căng thẳng đến mức ngón tay căng cứng lại.
Hoặc có thể anh ta chỉ trêu thôi, có thể anh ta lại đang chọc cô, cô nên đá anh ta một cái và mắng anh ta là súc sinh, con thỏ không ăn cỏ gần hang, anh ta lại dám nhớ nhung đến cô.
Nhưng cơn gió thổi làm rối loạn trái tim của cô, rượu vào khiến đầu óc hỗn loạn, cô nghe rõ tiếng trái tim tăng tốc đập, gần như là không thể khống chế được mà nghe theo trái tim mình, gật đầu với anh ta.
“Được thôi, chúng ta cùng thử.”
Nhưng thật ra, cô rất chột dạ, cô sợ Trình Vân Khải nhìn ra được là cô vô cùng muốn. Bọn họ chỉ thử thôi, chỉ là một trò đùa, không phải thật sự có ý gì với người kia, nếu như Trình Vân Khải nhìn ra được suy nghĩ không thể cho người khác biết được của cô, anh ta sẽ có một cảm giác vui sướng vì vượt lên trên cô, sẽ càng trêu chọc cô trắng trợn hơn.
Hơn nữa, cô cũng sợ quan hệ giữa cô và anh ta sẽ trở nên xấu hổ hơn.
Thế nên, đến cuối cùng cô không hỏi gì cả.
Cuối tuần sau đó Trình Vân Khải không đến tìm cô, anh gửi tin nhắn Weibo cho cô: “Tuần này có việc không thể đến gặp em được.”
Thỉnh thoảng anh ta có việc sẽ không đến, nhưng mỗi lần cô đều không hỏi nhiều, lần này cô không nhịn được mà trả lời một tin: “Có chuyện gì thế?”
Lúc lâu sau anh ta mới đáp lại: “Nhiều việc lắm, bận không dứt ra được, tuần sau tìm em.”
Trong lòng Từ Hi Nhiễm bỗng cảm thấy bất an, rất muốn gọi điện thoại hỏi xem anh ta có chuyện gì, nhưng nếu cô tỏ vẻ sốt sắng như thế thì giống như cô rất mong ngóng anh ta đến tìm cô vậy.
Đương nhiên cô vẫn có sự tin tưởng đối với Trình Vân Khải. Hai người bên nhau từ nhỏ đến lớn, cô tin anh ta sẽ không làm ra chuyện gì có lỗi với cô.
Lại một tuần nữa trôi qua, gần trưa Từ Hi Nhiễm nhận được tin nhắn Wechat “Nửa tiếng sau đến.”
Từ Hi Nhiễm đang ôn thi cuối kỳ, sau khi nhận được tin nhắn thì lập tức bỏ sách xuống, trang điểm nhẹ, lại tìm chiếc váy màu xanh da trời mặc lên. Bình thường Từ Hi Nhiễm ăn mặc khá bảo thủ, rất hiếm khi cô mặc váy, chiếc váy duy nhất này tuy rằng cũng tay dài và khá là bảo thủ nhưng so với áo bò tay lỡ lúc bình thường cô mặc thì chiếc váy này khá là “điệu đà” rồi.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net