Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn

Chương 245




Buổi chiều Tịch Mộ Như và Trịnh Nhất Phàm, vì hôm nay là đêm giao thừa, theo phong tục Trung Quốc làm há cảo vào đêm Tết. Trịnh Nhất Phàm nóit anh thích ăn há cảo và hỏi Mộ Như có biết làm không.

Tất nhiên là biết vì Mộ Như đã lớn lên bên cạnh má Vương và cô thường phụ giúp mọi việc trong nhà bếp khi mới 5 tuổi, vì vậy cô có thể làm bếp.

Trịnh Nhất Phàm lái xe, hai người đến một siêu thị lớn cách căn hộ 3km, đương nhiên là mua đồ Tết và nguyên liệu làm há cảo.

Trịnh Nhất Phàm ban đầu dự định về Hong Kong vào đêm giao thừa để đón năm mới với chị gái, nhưng vì chuyện của Mộ Như, nên anh đã từ bỏ việc sang Hong Kong để đoàn tụ với chị gái và thay vào đó là đón năm mới với Mộ Như ở Tân Hải.

Bởi vì mục đích rõ ràng, nên tối nay bọn họ đến đây mua nguyên liệu cho bữa ăn Tết Nguyên Đán, sau khi vào siêu thị liền đi thẳng đến khu rau củ, Trịnh Nhất Phàm đẩy xe mua hàng, Mộ Như đi theo sau, anh nhìn cô chọn rau mà nở một nụ cười.

Mộ Như nhìn mớ rau trêи kệ, lấy cái này, rồi nhìn cái kia, nhìn rồi lain đặt xuống, trong lòng luôn cảm thấy vô cùng không hài lòng, qua hành động của cô cũng có thể thấy cô thực sự rất kén chọn nguyên liệu.

"Tại sao em lại bỏ bông cải xanh xuống? Bông cải xanh rất bổ dưỡng mà?" Trịnh Nhất Phàm không khỏi hỏi khi thấy cô đặt bông cải xanh xuống.

“Bông cải xanh thì tốt, nhưng có quá nhiều côn trùng ẩn trong đó”, Mộ Như nhanh nhảu giải thích “Bông cải xanh thường phải ngâm nước hai ba tiếng rồi mới đem xào. Giờ muộn thế rồi, về nhà ngâm bông cải xanh cũng không được lâu."

"Ồ, hóa ra là thế", Trịnh Nhất Phàm vò đầu bứt tóc hơi ngượng ngùng: "Tôi nấu ăn không thành thạo lắm, thỉnh thoảng tôi chỉ nấu mì hoặc chiên bít tết hay những món đơn giản là cùng."

Mộ Như gật đầu, cô biết Trịnh Nhất Phàm lớn lên ở Hong Kong, cũng từng đi du học ở Mỹ, nên anh không phải là không có tài nấu ăn, nhưng tài nấu nướng của anh chủ yếu là đồ ăn phương Tây.

"Ồ, ở đây có cà chua," Trịnh Nhất Phàm đi đến một dãy kệ khác, không thể không gọi to: "Mộ Như, lại đây, những quả cà chua này rất tươi."

Mộ Như lập tức đi tới, liếc nhìn cà chua, cau mày nói: "Cà chua cũng được, nhưng tối nay chúng ta làm há cảo, cà chua lại nhiều nước, nên nhồi nhân không ngon lắm, sợ là nhồi xong sẽ bị nát."

"Có thể làm cà chua mà không cần dùng làm nhân, làm súp trứng cà chua hoặc trứng xào với cà chua cũng rất ngon", Trịnh Nhất Phàm vừa nói vừa bỏ cà chua vào giỏ hàng: "Mua đi, mua đi, cà chua còn có thể làm đẹp da, con gái ăn cà chua sẽ rất tốt cho da."

Nghe anh nói, Mộ Như lại không biết nói gì, anh lấy một ít cà chua, liền đi về phía trước.

Chiều giao thừa, rau xanh cũng tươi, nên Mộ Như lấy hành tây, ngò gai nói làm nhân há cảo, mua thêm ít rau nữa để tủ lạnh.

Cũng may là bọn họ không mua nhiều, vì có mục tiêu rõ ràng nên mua rất nhanh, sau khi chọn xong, Trịnh Nhất Phàm đẩy xe hàng đến quầy thu ngân xếp hàng chờ thanh toán.

Lúc này có rất nhiều người đang thanh toán hóa đơn, Trịnh Nhất Phàm lặng lẽ đứng phía sau những người khác cùng Mộ Như, thỉnh thoảng có người nhìn nghiêng, nhìn về phía người phụ nữ bên cạnh, cô rất bình tĩnh, ôn hòa, trêи mặt nở một nụ cười nhẹ, một tay đẩy xe mua sắm, cùng anh chậm rãi đi về phía trước, không giống như những phụ nữ bình thường hay nóng nảy, cáu gắt khi phải xếp hàng.

-----------------------------------------------------------------------------

Vì tuần này phải ôn thi học kì rồi tuần sau lại thi học kì nên nhóm Jen xin ngừng đăng trong tuần này và tuần sau, qua thi Jen sẽ cố găng edit ngày đêm để đăng thường xuyên cho mn.

Cảm ơn các bạn đọc giả đã ủng hộ chuyện và Jen mong là sau khi thi xong sẽ có thêm một lượng lớn đọc giả vào xem truyện.