Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn

Chương 444




Đạo Kỳ Huyền sa sầm mặt sau khi nghe những lời bướng bỉnh của cô, vì vậy anh vội vàng nói: "Chẳng lẽ cô và anh ta có hiểu lầm chuyện gì sao? Hôm qua khi còn ở Hàn Quốc tôi đã hỏi cô có muốn bỏ cái thai hay không, tôi đã suy nghĩ rất lâu thấy không yên tâm nên đi theo cô, vậy tại sao chỉ sau một ngày sau khi cô gặp tôi ở Hoa Kỳ thì lại thay đổi?

“Không phải, ở đâu ra nhiều hiểu lầm như vậy?” Nhan Như nhìn Đạo Kỳ Huyền một cái, tức giận nói: “Anh không phải đến Mỹ làm ăn sao? Sao trong nháy mắt anh lại trở thành kẻ theo dõi tôi khi tôi đi tìm Trịnh Nhất Phàm rồi? Được rồi, kết thúc vấn đền này ở đây đi, tôi sẽ không bao giờ đến timg anh ấy nữa, tôi cũng sẽ không bao giờ nhớ anh ấy nữa."

Đạo Kỳ Huyền làm động tác lấy tay lau mồ hôi, sau đó gật đầu nói: "Chà, cô làm tôi có cái nhìn khác về tình yêu rồi, tôi luôn nghĩ phụ nữ sẽ rất si mê, đặc biệt là những người phụ nữ xấu xí, nhưng bây giờ hình như nhận thức của tôi đã sai rồi, người phụ nữ xấu sẽ còn tàn nhẫn hơn là người phụ nữ đẹp."

Nhan Như quá lười để ý đến anh nên chỉ chìm đắm vào bữa ăn, mặc dù chỉ là bánh mì kẹp thịt gà, tuy không ngon lắm nhưng đối với cô lúc này, no bụng mới là yếu tố đầu tiên, còn ngon hay không là yếu tố thứ 2, nếu cô chăm chút vào yếu tố thứ nhất thì sẽ không quan tâm đến thứ hai.

Đạo Kỳ Huyền đợi cô ăn xong, thanh toán hóa đơn rồi cùng cô bước ra khỏi nhà hàng, sau đó hỏi: "Bây giờ cô muốn đi đâu?"

“Tôi không biết.” Nhan Như nhìn Đạo Kỳ Huyền rồi lại nhìn những con đường xa lạ, sau đó lắc đầu nói thật: “Tôi còn chưa tìm được khách sạn, anh có chỗ ở không, tôi sẽ đi cùng anh, dù sao thì phòng ở khách sạn rất lớn, anh ngủ trên giường, tôi có thể ngủ trên sô pha."

“Mẹ kiếp, cô đang bày mưu với tôi?” Đạo Kỳ Huyền không khỏi trừng mắt nhìn cô nói: “Cô là phụ nữ có thai, tôi sẽ cho cô ngủ trên sô pha sao? Nói vậy thì tôi sẽ cho cô lên giường rồi"

Nhan Như lập tức ngừng nói, may mà Đạo Kỳ Huyền không nói gì, đưa cô trở về phòng trong khách sạn, quả thực rất to và sang trọng, một người giàu có sống xa hoa không gì sánh được, cô nghĩ Đạo Kỳ Huyền chưa bao giờ gặp khó khăn từ khi còn là một đứa trẻ.

“Cô định làm gì?” Đạo Kỳ Huyền đợi Nhan Như tắm rửa sạch sẽ rồi mới ngồi xuống ghế sô pha với cô, sau đó bắt đầu bàn bạc chuyện của cô một cách nghiêm túc.

"Tôi không biết," Nhan Như vẫn lắc đầu, sau đó nhìn lên trần nhà nói: "Nếu tôi ở một mình, tôi nghĩ tôi sẽ đến Pháp, bởi vì tôi đã có một giáo viên dạy hội họa ở Pháp, tôi có số điện thoại của thầy ấy ở Pháp, nhưng... "

Nhan Như nói đến đây, ánh mắt lại rơi xuống bụng dưới của cô, cô khẽ thở dài: "Không biết mang con đi theo, mấy tháng nữa sẽ rất khó tìm công việc, tôi nghĩ sẽ có rất ít công ty thuê phụ nữ mang thai, phải không?"

Đạo Kỳ Huyền ở một bên gật đầu, sau đó nhìn cô một cái rồi nói: "Cô đã tính đến chuyện đem con của mình cùng kết hôn chưa?"

“Mang con theo kết hôn với người khác?” Nhan Như theo bản năng kinh ngạc, thấy Đạo Kỳ Huyền trịnh trọng gật đầu, không khỏi lại nở nụ cười nói: “Ai lại muốn lấy tôi?

"Bây giờ có hai người đàn ông sẵn sàng kết hôn với cô," Đạo Kỳ Huyền cười trước những gì cô nói, sau đó nói đùa: "Cô nói cô rất xấu, nhưng tôi lại thấy cô rất hấp dẫn nên tất cả những người đẹp trai mới đều thích cô."

Nghe anh nói xong, Nhan Như ngây ra một lúc, cũng không có tâm tình nói giỡn với anh, bèn hỏi: "Hai người đàn ông nào sẽ đồng ý kết hôn với tôi? Họ là hai đại ca xã hội đen sao?"