Hôn Nhân Hợp Đồng - Yêu Em Thật Lòng

Chương 101






Tịch Kỳ Phong nghe vậy liền nhìn cô lễ tân bằng ánh mắt sắc lạnh rồi lên tiếng hỏi “Mắt cô bị mù rồi có đúng không hả?”

Cô nhân viên kia vẫn không hiểu đầu cua tai heo gì hết nên lúng túng ngẩng đầu lên nhìn Tịch Kỳ Phong “Dạ Vin tổng hỏi vậy là có ý gì hả?”

Tịch Kỳ Phong nhìn qua Kiều Tâm Vũ rồi lên tiếng “Cô gái này là đại thiếu phu nhân của Tịch gia cũng tức là chị dâu của Tịch Thiếu Kiệt, vậy cô ấy đã đủ tư cách tham dự hôn lễ của em chồng chưa hả? Hôm nay cô ấy hạ mình đến đây đã là cho Tịch Thiếu Kiệt và Đàm Duệ Linh kia mặt mũi lắm rồi, vậy mà lại bị một kẻ ất ơ như cô dùng những lời lẽ nhạo báng sỉ nhục, xem ra cô ấy không nên đến những nơi như thế này gặp lại người không có học thức hiểu biết và thấp hèn từ tâm hồn lẫn thể xác như cô mới đúng đó.”

Hai cô lễ tân nghe vậy thì trợn mắt lên không dám tin đây là sự thật, người bên Đoàn gia cũng kinh hãi không thôi khi nghe Tịch Kỳ Phong giới thiệu về Kiều Tâm Vũ, bên Kiều gia cũng không ngờ là sẽ gặp Cao Đàn Hương ở đây.

Cô nhân viên lễ tân thất lễ với Kiều Tâm Vũ nghe vậy thì khẽ lắc đầu “Không thể nào…rõ ràng Tịch đại thiếu gia là kẻ tàn phế mà anh ta kết hôn lúc nào chứ?”

Cao Đàn Hương lúc này mới nghiêm giọng lên tiếng “Cháu trai tôi kết hôn lúc nào còn phải cần loại người như cô cho phép hay sao hả?”

Cô nhân viên kia nhìn thấy Cao Đàn Hương lên tiếng thì sợ hãi quỳ xuống dưới đất luôn “Dạ thưa Tịch lão phu nhân con không dám ạ.”

Cao Đàn Hương bước qua nắm lấy tay của Kiều Tâm Vũ thể hiện rõ sự yêu thương trong đáy mắt “Vừa nãy cô dám buông lời xúc phạm đến cháu dâu của tôi như thế cô đúng là rất tài giỏi đó.”

Cô lễ tân kia nghe vậy thì liền dập đầu trước Cao Đàn Hương “Dạ thưa Tịch lão phu nhân con xin bà tha cho con lần này, là con mắt mù không thấy thái sơn, xin bà tha cho một lần.”

Cao Đàn Hương không thèm nhìn cô lễ tân đó một lần nào mà quay sang ba người của Đoàn gia rồi lên tiếng “Chẳng qua chỉ là hạng tép rêu ở cái đất Nam Giang này mà dám dùng những lời xúc phạm đến đại thiếu phu nhân của Tịch gia đúng là không biết tự lượng sức mình mà.”

Tịch Kỳ Phong liền nhếch môi cười nhạt tiếp lời của Cao Đàn Hương “Tịch lão phu nhân đây nói vậy là thật sự coi trọng bọn họ quá rồi, vì bản chất của bọn họ thấp hèn chưa từng gặp qua những đại nhân vậy của Nam Giang sao biết được Tâm Vũ tiểu thư đây là người của Tịch gia được chứ, người nên thông cảm cho sự thiếu hiểu biết của bọn họ.”

Cao Đàn Hương hừ nhẹ một tiếng rồi lên giọng cảnh cáo bọn người của Đoàn gia “Bản thân thì thấp hèn quê mùa dốt nát vậy mà còn lên mặt tưởng rằng mình cao quý lắm, đúng là kẻ tổn thương lại muốn làm tổn thương người khác mà, tốt nhất lo giữ cái mồm cái miệng chứ còn xúc phạm cháu dâu tôi thì đừng có trách sao biển xanh lại mặn đấy.”

Mặt của Đoàn Hoàng Minh và Đòan Nam Khánh bí xị ra trông thấy, bọn họ lớn lối bắt nạt Kiều Tâm Vũ được chứ làm gì dám dùng giọng điệu đó mà phản bác lại Cao Đàn Hương được.

Cô lễ tân kia giờ này đã khóc không ra nước mắt đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình vong được nhìn cao sang danh tiếng chưa chắc đã là đại nhân vật của giới thượng lưu.

Bạch Long hả hê lên tiếng “Trên đời này đúng là không có cái ngu nào như cái ngu nào nhưng mà đụng đến người của Tịch gia là cái ngu nhất khi sống ở Nam Giang này, anh đây đã cảnh báo hết lời rồi vậy mà các người vẫn mù quáng thì giờ biết trách ai được chứ.”

Sự việc ồn ào nên có nhân viên báo lại với Tịch Minh và Dung Ngọc Nhi biết bọn họ liền nhanh chóng đi ra cửa khách sạn xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Tịch Minh nhìn thấy cô lễ tân tiếp khách liên tục dập đầu trước Cao Đàn Hương thì liền vội vàng lên tiếng hỏi “Mẹ, đã xảy ra chuyện gì vậy hả?”

Cao Đàn Hương giận dữ cau chặt tâm mi “Hôm nay mẹ dẫn theo vợ của Kỳ Phong hạ mình đến tham dự hôn lễ hôn của Thiếu Kiệt vậy mà người bên con dám buông lời xúc phạm cháu dâu của mẹ, còn dám nói con bé thấp hèn nữa, nói vậy người đi chung như mẹ cũng là dạng thấp hèn không xứng bước vào dự buổi tiệc này đúng không hả?”

Tịch Minh liền lên tiếng giải thích “Mẹ à không phải như vậy đâu chắc chỉ là sự hiểu lầm mà thôi, hơn nữa hôn lễ của Kỳ Phong không tổ chức rầm rộ nên nhiều người vẫn chưa biết mặt vợ của thằng bé thôi.”

Cô nhân viên ban nãy liền bò tới chân của Kiều Tâm Vũ rồi lạy lục van xin “Thiếu phu nhân tôi sai rồi, là tôi có mắt như mù nên dùng những lời lẽ không hay xúc phạm cô, tôi xin dập đầu tạ lỗi với cô.”

Kiều Tâm Vũ vẫn chưa kịp lên tiếng thì Tịch Kỳ Phong đã lên tiếng trước nói với Hắc Long “Khách sạn Phương Đông này vốn trực thuộc tập đoàn Kình Long, cậu báo với bên quản lý sa thải hai cô nhân viên không có đạo đức này ngay cho tôi, tôi không chấp nhận nhân viên của mình có thái độ coi thường sỉ nhục người khác như thế, còn nữa đem lý lịch của họ chuyển đến các khách sạn các cùng ngành nói là không được phép nhận những người nhân cách rẻ rách như thế này vào làm việc nếu không trong vòng 1 ngày nhất định tôi cho bay màu hết.”

Hắc Long gật đầu “Dạ em biết rồi, em sẽ làm ngay ạ.”

Hai cô nhân viên kia vậy liền khóc lóc thảm thiết vừa quỳ gối vừa dập đầu cầu xin “Xin Vin tổng và Tịch lão phu nhân tha cho một lần hu hu.”

Tịch Kỳ Phong nhìn họ bằng ánh mắt sắc lạnh “Lúc các người hùa với mấy kẻ thấp hèn kia sỉ vả lăng nhục Tâm Vũ tiểu thư thì rất mạnh miệng mà đâu có từng nghĩ đến hậu quả, hơn nữa các người ngu ngốc tự chuốc lấy không nên van xin cản trở người khác nữa.”

Cao Đàn Hương nhìn qua đám người Kiều gia và Đoàn gia đang đứng rồi mỉm cười đầy thâm thúy lên tiếng “Đây là hậu quả của những kẻ đám coi thường cháu dâu yêu quý của tôi hôm nay xem như cũng là cảnh cáo những kẻ còn ngu ngốc chưa biết thức thời.”

Kiều Nguyệt Dung nhìn thấy Cao Đàn Hương và Tịch Kỳ Phong ra mặt lấy lại danh dự cho Kiều Tâm Vũ thì tức anh ách trong lòng cô ta nhìn ánh mắt của Tịch Kỳ Phong nhìn Kiều Tâm Vũ vô cùng bảo vệ che chờ nên không cầm lòng được mà tò mò về mối quan hệ giữa hai người họ.

Kiều Nguyệt Dung thầm nghĩ [Kiều Tâm Vũ đúng là may mắn thật lúc nào cũng có quý nhân phù trợ cho nó nhưng mà cái ánh mắt của Vincent nhìn nó rất tình cảm, nếu nó có tư tình mập mờ với anh ta thì không biết Cao Đàn Hương sẽ xử lý thế nào về cái tội ngoại tình đây.]

Kiều Nguyệt Dung nhếch môi cười thâm độc rồi lên tiếng “Xin hỏi Vin tổng đây và chị của tôi có quan hệ gì mà anh lại đứng ra bảo vệ cho chị ấy như thế hả?”

Tịch Kỳ Phong đánh mắt nhìn qua Kiều Tâm Dung bằng ánh mắt chán ghét rồi lên tiếng “Chúng tôi là bạn.”

Uhm là bạn nhưng mà có rất nhiều loại bạn, mối quan hệ giữa Tịch Kỳ Phong và Kiều Tâm Vũ là bạn đời nha!

Kiều Nguyệt Dung làm sao mà tin được, cô ta nhìn thấy có Cao Đàn Hương đứng ở đó nên cố tình đem cháu trai bà ra nói để bà có cái nhìn không tốt về Kiều Tâm Vũ “Chỉ là bạn thôi mà Vin tổng tốt với chị của tôi quá, vừa nãy tôi còn tưởng anh đang bảo vệ người yêu của mình nữa đó chứ.”

Tịch Kỳ Phong liền lên tiếng đáp “Tôi và Tịch gia có chút quan hệ mà người ngoài như cô không thể hiểu được, tôi là người sống quang minh lỗi lạc tuyệt đối không chiếm đoạt câu dẫn vợ của người khác, tôi không giống cái thể loại dám quyến rũ bày kế lên giường với bạn trai của chị gái đâu.”

Kiều Nguyệt Dung nghe vậy thì cảm giác như bị nguyên gáo nước lạnh vào mặt mình, Đoàn Nam Khánh nghe vậy cũng tự biết nhột mà không dám ngẩng đầu lên nhìn người khác luôn.

Tịch Minh thấy tình hình căng thẳng mà khách mời lại đang lái xe vào khuôn viên của khách sạn của Phương Đông rất đông rồi sợ sự việc rầm rộ khiến nhiều người bàn tán không hay nên lên tiếng nói Cao Đàn Hương “Mẹ à, Vin tổng cũng đã ra mặt xử lý xong nhân viên đắc tội với Tâm Vũ rồi hay là chúng ta bỏ qua chuyện này được không?”

Cao Đàn Hương vẫn giữ thái độ khó chịu “Nếu bước trước vậy mẹ sẽ không đến đây đâu, cháu dâu của mẹ chịu thiệt thòi như thế mẹ cảm thấy không vui chút nào hết.”

Đây cũng là lần đầu tiên Tịch Minh gặp Kiều Tâm Vũ cũng hơi ngượng nghịu nhưng chắc bây giờ chỉ có cô mới có thể khuyên can Cao Đàn Hương thôi nên ông đành làm quen với cô trước.

“Tâm Vũ à, việc này cũng là do sơ suất của ba không căn dặn kỹ bên khâu đón tiếp khách mới gây ra hiểu lầm tai hại như thế, Vin tổng cũng đã cho sa thải hai cô nhân viên này rồi con có thể nào bỏ qua được không, chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không, dù sao hôm nay cũng là ngày vui của Thiếu Kiệt chúng ta làm lớn chuyện thì không may mắn đâu con.”

Kiều Tâm Vũ cúi đầu lễ phép với Tịch Minh “Dạ thưa ba, cũng tại con không đến cùng với bà nội mới gây ra hiểu lầm không đáng có ạ.”

Kiều Tâm Vũ nắm lấy của Cao Đàn Hương rồi lên tiếng nói với bà “Nội à nội đừng giận nữa, dù sao chúng ta cũng đến để chúc mừng Thiếu Kiệt mà, chúng ta bỏ qua chuyện này nha nôi.”

“Vì con lên tiếng nên bà mới bỏ qua thôi đó nhé, nếu không bà cho cả đám người dám lăng mạ con biết thế nào là lễ độ hết.”

Tịch Minh nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm “Mẹ nói vậy thì tốt quá, con mời mẹ và Tâm Vũ vào trong ạ.”