Trương tẩu nghe thấy lời này của Cố Khuynh Thành, đáy mắt loé lên một tầng kinh ngạc: “Cố tiểu thư, quan hệ cô và Thời thiếu gia nhiều nămnhư vậy, cô sẽ không ngay cả cái này cũng chưa nhìn ra đi?”
Cố Khuynh Thành bị Trương tẩu hỏi những lời này không biết trả lờinhư thế nào, mặt cô hiện lên một tầng hồng, mím môi nhìn Trương tẩukhông có lên tiếng.
Đáy mắt Trương tẩu kinh ngạc càng sâu: “Cố tiểu thư, chẳng lẽ côkhông có nhận ra Thời thiếu gia vừa rồi có chút không thích hợp sao?”
Mi tâm Cố Khuynh Thành nhăn nhăn, nghiêng đầu suy nghĩ một lần quátrình vừa nãy mình xuống lầu nói chuyện với Đường Thời, sau đó nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
Trương tẩu nhìn thấy Cố Khuynh Thành phản ứng như vậy, đáy lòng cũngnóng nảy: “ Cô không có phát hiện một chút không thích hợp?”
Có cái gì không thích hợp sao? Đường Thời vẫn duy trì vẻ mặt nhạtnhẽo đắm chìm ở bảng báo cáo và ti vi, cũng không dấu hiệu tức giận phát hỏa.... Nghĩ tới nghĩ lui Cố Khuynh Thành vẫn nhìn không ra Đường Thờikhác thường chỗ nào như cũ, cô nhìn chằm chằm Trương tẩu, cắn cắn môidưới, tiếp tục lắc đầu hai lần.
Trương tẩu hỏi Cố Khuynh Thành ba lần liên tục, phát hiện bộ dáng côkhông hiểu gì, đáy lòng khó tránh khỏi có chút gấp, nhưng vẫn dằn lạitính tình nói trắng ra với Cố Khuynh Thành một chút: “
Cố tiểu thư,Thời thiếu gia rõ ràng êm đẹp xem ti vi và bảng báo cáo, kết quả thờiđiểm cô nói với cậu ấy cô phải về nhà, đột nhiên cậu ấy tắt ti vi, némbảng báo cáo xoay người rời khỏi, cô không thấy kỳ quái?”
” Anh ấy không phải là xem bảng báo cáo nên mệt mỏi, nghỉ ngơi mộtchút sao?” Cố Khuynh Thành chần chờ một chút, sau đó nói ra đáy lòngmình, phản ứng vừa rồi của anh rõ ràng là coi như không có cô, làm saoliền nhấc lên quan hệ với việc với việc không muốn để cho cô đi?
Trương tẩu bị Cố Khuynh Thành triệt để biến thành có chút sụp đổ:“Bình thường nhìn cô là cô gái rất thông minh lanh lợi, tại sao đến trên việc này liền giống như một cái đầu gỗ ngu dốt gõ như thế nào cũngkhông thông suốt a?”
Cố Khuynh Thành lập tức mở to hai mắt nhìn Trương tẩu có chút khótin, từ nhỏ đến lớn cho tới bây giờ không có người nào nói cô ngu dốt.
Trương tẩu hít sâu một hơi cố gắng bình ổn tâm tính của bản thân, cóchút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép tiếp tục mở miệng nói với CốKhuynh Thành: “Phản ứng kia của Thời thiếu gia rõ ràng cho thấy khôngmuốn cô đi, cô mở miệng muốn rời đi, Thời thiếu gia sĩ diện như thế làmsao lên tiếng giữ cô lại?”
Cố Khuynh Thành quay đầu đi, xuyên qua cửa sổ kính nhìn phía Đường Thời đứng ở cạnh bể bơi.
Ánh mắt người đàn ông thẳng tắp nhìn phương xa, ánh mặt trời chói lọi chiếu vào trên người anh, giảm bớt hàn khí người lạ chớ lại gần bẩmsinh của anh.