Hôn Sai 55 Lần

Chương 314




Ánh mắt của Trình, hơi trở nên có chút lạnh lẽo, chỉ là khi Cố Khuynh Thành đi vào phòng cà phê, cô ta nhẹ nhàng chớp mắt, ý lạnh đáy mắt đều tiêu tán hết, thay vào đó là một tầng thần thái dịu dàng.

Trình Tả Ý đứng lên, quay ra gọi Cố Khuynh Thành đang nhìn xung quanh một tiếng: “Khuynh Thành.”

Sau đó Cố Khuynh Thành nhìn tới, mặt Trình Tả Ý mỉm cười, đầy nhiệt tình vẫy vẫy tay với cô.

Cố Khuynh Thành ưu nhã hào phóng đi tới trước mặt Trình Tả Ý, ngồi xuốngđối diện với cô ta, Cố Khuynh Thành chờ Trình Tả Ý ngồi xuống theo, mớimím môi cười nói: “ Chờ tôi lâu chứ?”

Trình Tả Ý mỉm cười đẩy thực đơn về trước mặt Cố Khuynh Thành, lắc đầu: “Không có, tôi vừa tới không có lâu lắm.”

Dừng lại một chút, Trình Tả Ý còn nói: “Khuynh Thành, cô xem một chút mình muốn ăn gì.”

Cố Khuynh Thành cũng không có mở thực đơn ra, ngược lại một lần nữa đẩythực đơn trở lại trước mặt Trình Tả Ý: “Tả Ý, cô chọn thứ mình thích,nay tôi mời cô ăn.”

”Là tôi hẹn cô ra ngoài, làm gì có chuyện côlại mời khách...” Trình Tả Ý còn chưa nói hết lời từ chối, Cố KhuynhThành đã cười một tiếng, chặn lại lời của cô ta, giọng nói mang vẻ vàiphần chân thật đáng tin: “Lần trước ở sơn trang nghỉ phép Hồng Viên, tôi vẫn luôn muốn cám ơn cô, nhưng vẫn không kịp, nay cô lại không cho tôiđoạt! Huống chi, cái này cũng không bao nhiêu tiền, người nào trả màkhông giống nhau?”

Trình Tả Ý cũng không cóbởi vì chuyện ai trả tiền, cùng Cố Khuynh Thành dây dưa, gọn gàng cầm thực đơn lên.

Cố Khuynh Thành tự nhiên hào phóng vươn tay, nhấn chuông cho phục vụ.

Người phục vụ mỉm cười đi tới: “Hai vị tiểu thư, xin hỏi cần gì không?”

Trình Tả Ý nhìn trong thực đơn một hồi, sau đó chỉ vào Menu, quay sang chimột ly cà phê Cappuccino với phục vụ, một chiếc bánh ga-tô hương thảo,sau đó ngẩng đầu, mỉm cười với Cố Khuynh Thành: “Khuynh Thành, cô muốnăn gì?”

Cố Khuynh Thành tiếp nhận thực đơn, liếc những đồ ở bêntrên một cái, ở quán cà phê cthif chỉ có mấy loại, Cố Khuynh Thành cảmthấy vô vị khép thực đơn lại, nói với nhân viên bán hàng một bên: “Tôigiống như cô đi...”

Cố Khuynh Thành nói xong, vừa mới chuẩn bị đưa thực đơn cho phục vụ, bất chợt liếc tên quáng cà phê một cái, ngẩnngười một chút, sau đó đổi giọng, nói: “Đổi cho tôi phần món mùa hè.”

Người bán hàng giật mình một cái: “Xin lỗi tiểu thư, phần món ăn kia củachúng tôi không bán cho khách, đó là món ăn riêng của bà chủ tôi, chỉ có khách vip Bạch Kim mới có thể hưởng dụng.”

Cố Khuynh Thành thấy vậy mới đột nhiên nhớ tới gì đó, lấy ví từ trong túi của mình ra, rút ra một tấm thẻ: “Là tấm thẻ này sao?”

Người bán hàng liếc mắt nhìn, sau đó gật đầu, thái độ bất ngờ kính cẩn rất nhiều: “Đúng, Tiểu Thư.”

Người bán hàng tiếp nhận thẻ vịp của Cố Khuynh Thành, ở quét qua đăng ký củamáy tính bảng, xác nhận rồi hỏi Cố Khuynh Thành một câu: “Tiểu Thư,có thể báo tên chủ thẻ này không?”

”Đường Thời.”

Cố Khuynh Thành ngồi đối diện Trình Tả Ý, vẻ mặt hơi ngẩn ra.

Sâu đó Cố Khuynh Thành lại cười một cách tự nhiên, nghiêng đầu nhìn TrìnhTả Ý nói: “Tả Ý, cô có muốn cùng đổi thành phần món ăn kia hay không,đây là đồ dành riêng do mẹ ông chủ, rất nhiều người đều không nếm được.”