Hôn Sai 55 Lần

Chương 391




Đường Thời vẫn duy trì vẻ mặt bình thản như nước, cho đến khi TrìnhTả Ý đem cửa phòng làm việc dùng sức đóng lại, ánh mắt anh mới khẽ lóelóe, trong nháy mắt trên mặt xuất hiện một lớp mỏng lạnh như băng....?

Không có ai biết, khi anh nghe được Trình Tả Ý dùng giọng nói quantâm lo lắng, hướng về phía anh nói, thời điểm Cố Khuynh Thành mua vàihộp thuốc giảm đau, đáy lòng anh có tư vị như thế nào.

Anh cũng không biết Trình Tả Ý ôm tâm tính gì tới nói chuyện này vớianh, anh chẳng qua là đem tâm tình của mình cố gắng ngụy trang thật tốt, không để cho mình thất thố ở trước mặt một kẻ râu ria.

Đường Thời ngó chừng màn hình máy tính hồi lâu, chẳng qua là cảm thấy tâm phiền ý loạn, cuối cùng đứng lên, trực tiếp đi tới trước cửa sổ sát đất, mở cửa sổ ra, để cho gió lạnh đầu mùa đông từ từ thổi vào trong,anh lúc này mới cảm giác cả người thư thái rất nhiều.

Đứng không biết bao lâu, điện thoại riêng của Đường Thời vang lên,anh khẽ nghiêng người, nhìn thoáng qua chiếc điện thoại, sau đó đạp bước chân, đi từ từ đến trước bàn làm việc, đón nghe, bên trong truyền đếngiọng Trương Tiểu Tả: “Đường tổng, sáu giờ rưỡi, ngài hẹn Trương tổngcùng Lâm tổng ở khách sạn lớn Bắc Kinh ăn cơm tối, ghế lô đã đặt xongcho ngài, vẫn để chỗ ngồi cũ, hiện tại cần chuẩn bị xe sao?”

Đường Thời giơ cổ tay lên, nhìn lướt qua thời gian, thấy đã năm giờrưỡi, từ Thịnh Đường đến khách sạn lớn Bắc Kinh ước chừng nửa giờ, hiệntại chính là giờ cao điểm tan việc, đích xác là nên lên đường.

Đường Thời hướng “Ừ “ một tiếng, coi là đồng ý.

Cúp điện thoại, Đường Thời đứng ở trước bàn làm việc dừng lại nửaphút, xoay người đi tới trước giá áo, cầm lên áo khoác của mình mặcchỉnh tề, sau đó cầm lấy chìa khóa xe, đi ra khỏi phòng làm việc.

Khi Cố Khuynh Thành thấy Trình Tả Ý ôm một phần giấy tờ đi vào phòng làm việc Đường Thời, cô mới bất chợt ngẫm ra.

Đường Thời không gọi cô đi phòng làm việc của anh, nhưng mà cô có thể cầm giấy tờ tới phòng làm việc của anh a...

Cố Khuynh Thành liền tranh thủ tìm kiếm giấy tờ trên bàn mình một lần, sau đó tìm ra một phần giấy tờ cần chữ ký Đường Thời.

Giấy tờ Kia hơi có nhiều hạn chế, Cố Khuynh Thành giằng co đại kháiba giờ mới hoàn thành, cô nhìn thoáng qua thời gian, còn kém nửa tiếnglà đến sáu giờ lúc tan việc, cho nên cô vội vội vàng vàng chạy đi đóngdấu, cầm giấy tờ, trực tiếp hướng về phía phòng làm việc Đường Thời đitới.

Cố Khuynh Thành còn chưa đi đến cửa phòng làm việc Đường Thời, ĐườngThời đã kéo ra cửa phòng làm việc, từ bên trong đi ra, thấy cô ôm giấytờ tới thì dừng cước bộ lại.

Tim của cô đập thình thịch, không khống chế nổi, cô không giải thích được tại sao tim mình lại đạp nhanh như thế nữa.

Cố Khuynh Thành thoáng có chút khẩn trương ôm giấy tờ, ngó chừng Đường Thời, mở miệng: “Đường tổng.”

Đường Thời nhìn lướt qua giấy tờ trong tay cô, hỏi: “Có việc?”

”Giấy tờ cần chữ ký của anh.”

Đường Thời không nói gì, chẳng qua là nện bước đi về phía Cố Khuynh Thành.

Cố Khuynh Thành vội vàng mở ra giấy tờ, đem bút của mình đưa cho Đường Thời.

Đường Thời theo thói quen cẩn thận quét giấy tờ Cố Khuynh Thành đưatới một lần, anh cách cô có chút gần, khí tức trên thân không ngừng màbay vào hơi thở Cố Khuynh Thành.

Nghe mùi thơm ngát quen thuộc trên người anh, Cố Khuynh Thành khôngnói ra tâm tình phiền não, như kỳ tích bình định xuống, cô thỉnh thoảnggiương mắt, nhìn về phía dung nhan của anh.