Đường Thời đứng trong phòng khách vài giây đồng hồ, ngẩng đầu, liếc mắt thư phòng một cái, sau đó cất bước, cũng theo sát đi khỏi.
Lục Nhiên và Lâm Cảnh Thần vừa mới tiến vào thang máy, nhìn thấy Đường Thời đi ra, Lâm Cảnh Thần giơ tay lên, chặn cửa thang máy, chờ sau khi Đường Thời đi vào, mới thu hồi tay.
Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, dọc đường rời đi, đến bãi đậu xe dưới đất.
Ban đêm Đường Thời và Lâm Cảnh Thần đều uống có chút nhiều, tài xế bị bọn họ cho về nhà, cho nên sau khi bữa tiệc giải tán, vốn là Lục Nhiên muốn đi khách sạn cách đó không xa nghỉ ngơi, thế nhưng Đường Thời lại nhất định muốn về nhà trọ, sau cùng đành phải để cho Lục Nhiên uỗng rượu ít nhất, tỉnh táo nhất lái xe đưa Đường Thời về.
Đến bãi đậu xe dưới đất, Lục Nhiên mở khóa xe, đang chuẩn bị cùng Lâm Cảnh Thần lên xe, liếc mắt Đường Thời một cái: "Anh, anh đi với chúng tôi sao?"
Đường Thời vô ý thức lắc đầu, sau đó vươn tay sờ túi, phát hiện chỉ có mang theo chìa khóa của chiếc Audi A8 màu trắng, chìa khóa xe khác anh ở căn hộ, Đường Thời có chút không muốn trở về, ngay lúc Lục Nhiên đang chuẩn bị lái đi, vẫy vẫy tay.
Lục Nhiên vội vàng dừng xe, Đường Thời tiện tay mở cửa phía sau, ngồi vào, sau đó liền dựa vào ghế, nhắm mắt lại.
Vốn cúi đang cúi người, loay hoay mở âm nhạc, Lâm Cảnh Thần nhìn thấy Đường Thời nhắm mắt dưỡng thần, vội vàng đóng máy nghe nhạc lại.
Trong xe rất yên tĩnh, ba người không có nói chuyện với nhau, Lục Nhiên lái xe chạy tới đường Thượng Hoàn, mới mở miệng, nói: "Ca, anh muốn đi đâu?"
Đường Thời vẫn không rên một tiếng, Lục Nhiên cũng không quyết định chắc chắc, chỉ giảm tốc độ xe chậm một chút, dọc theo đường đi quanh thành phố, ngay lúc Lục Nhiên sắp đi hết một vòng quanh đường phố, Đường Thời mở mắt, âm điệu có chút lạnh nhạt nói: "Đưa tôi tới khách sạn lớn Bắc Kinh."
Lục Nhiên dừng một chút nói: "Muộn như vậy, anh, vẫn là đưa anh vào khách sạn nghỉ ngơi đi? Sáng mai cho tài xế lái xe tới đón."
Đường Thời không có lên tiếng.
Lâm Cảnh Thần hắng giọng, quay đầu, nói theo Lục Nhiên: "Đúng vậy anh, nay sắp ba giờ sáng, ban đêm uống rượu nhiều như vậy, vẫn là tìm một chỗ nghỉ ngơi đi, sáng cũng là buổi lễ đính hôn của anh và Khuynh Thành, nên dưỡng tốt tinh thần..."
Lời Lâm Cảnh Thần còn chưa nói hết, Lục Nhiên và Lâm Cảnh Thần trông thấy Đường Thời hơi nhíu mày, dọa đến Lâm Cảnh Thần vội vàng im miệng, Lục Nhiên thì nhìn thẳng phía trước, chuyên chú lái xe.
Bầu không khí trong xe, so vừa vừa rồi còn ngưng trệ hơn.
Lục Nhiên lái xe tới bãi đậu xe khách sạn lớn Bắc Kinh, Đường Thời liền mở mắt, một câu cũng không nói, trực tiếp đẩy cửa xuống xe, đi đến bên cạnh xe của mình, lấy chìa khóa xe, mở cửa xe, ngồi vào.
Đường Thời không có khởi động xe, chỉ là ngồi ở trên ghế lái.
Lục Nhiên và Lâm Cảnh Thần nhìn anh như vậy, hai mắt nhìn nhau, sau đó Lâm Cảnh Thần hạ cửa sổ xe, nói một câu với Đường Thời: "Anh."
Cách cửa kính, Đường Thời cũng không có nghe Lâm Cảnh Thần nói gì, chỉ là vẫy tay với bọn họ, ra hiệu bọn họ rời đi.
Lâm Cảnh Thần nhún nhún vai với Lục Nhiên, Lục Nhiên có chút bất đắc dĩ khởi động xe, chậm rãi rời đi.