Đường Thời hôn rất kịch liệt, dường như muốn đem Cố Khuynh Thành hút vào trong bụng, cánh môi Cố Khuynh Thành không nhịn được khẽ mở ra, Đường Thời liền khẩn cấp đem đầu lưỡi nóng hổi chui vào trong miệng của cô.
Anh hôn không sử dụng bất kỳ kỹ xảo nào, chẳng qua là đemđầu lưỡi của mình tùy ý lướt qua môi của cô, tựa hồ là đang cắn nuốt món ăn có hương vị ngon nhất trong cuộc sống.
Cố Khuynh Thành bị anh hôn khiến đại não có chút rối loạn, cả người giống như xụi lơ rồi, tựa trong ngực của anh.
Đường Thời không nhịn được hôn sâu sắc hơn, khi anh hôn đến thời khắc kịch liệt nhất, trong lúc bất chợt truyền đến tiếng chuông cửa.
Động tác hôn Cố Khuynh Thành của Đường Thời khẽ cứng lại một chút, nhưng ngay sau đó liền đem đầu lưỡi hướng cổ họng của cô thăm dò vào sâu hơn một chút.
Không biết có phải là hồi lâu cũng không có thân mật da thịt như vậy hay không, Cố Khuynh Thành hơi có chút chân tay luống cuống, cô cảm giác được tay người đàn ông, chui vào trong chiếc áo ngày mùa hè thoáng có chút đơn, ở trên người cô dao động.
Tiếng chuông cửa biến mất, càng thêm vang lên, không dứt, dẫn tới Cố Khuynh Thành không nhịn được tránh thoát môi Đường Thời, hô hấp có chút rối loạn lên tiếng: "Ai đó? Một mực gõ cửa?"
"Bỏ qua... Người giúp việc biết mở. " hơi thở Đường Thời hơi có vẻ không yên, cúi đầu trầm trầm trả lời Cố Khuynh Thành, lại một lần nữa cường thế ngăn chặn môi của cô.
Nhưng là, người giúp việc không biết đi nơi nào, chậm chạp không có đi mở cửa, mà người nhấn chuông cửa, lộ ra vẻ có chút kiên trì, Cố Khuynh Thành không nhịn được lại một lần nữa đẩy Đường Thời ra: "Xem một chút là ai?"
Đường Thời thở hổn hển, nhìn Cố Khuynh Thành, vẫn không nhúc nhích, Cố Khuynh Thành nghe tiếng chuông cửa, lại dùng lực đẩy bả vai Đường Thời, Đường Thời lúc này mới hơi căm tức đứng lên, hướng về phía cửa đi tới.
Bị quấy rầy, động tác mở cửa của Đường Thời thoạt nhìn có chút hung, anh thẳng tắp đứng ở cửa, ngay cả người đứng cửa là người nào, cũng không thấy rõ, ngữ điệu liền có chút không vui lạnh lùng lên tiếng: "Chuyện gì?"
"Ngại quá tiên sinh, nơi này có một món phát chuyển nhanh, cần ngài ký nhận. " là nhân viên bưu điện, cầm trong tay một phong văn kiện.
Đường Thời nhăn lông mày một chút, không có đưa tay ra đón: "Không phải là có hộp thư sao?"
"Tiên sinh, thật sự thật xin lỗi, khi tôi tới, quên mất mang chìa khóa hộp thư của các ngài, hơn nữa đây cũng là một phong văn kiện khẩn cấp, cho nên tôi chỉ có thể quấy rầy. " nhân viên bưu điện vẻ mặt mỉm cười giải thích.
Đường Thời sắc mặt như cũ có chút không xinh đẹp, trực tiếp vươn tay, cầm lấy, liền muốn đóng cửa, nhân viên bưu điện lại cười ra tiếng: "Ngại quá, tiên sinh, còn muốn phiền toái chữ ký của ngài."
Đường Thời sắc mặt trở nên càng thêm âm trầm mấy phần, anh nhàn nhạt nhìn lướt qua nhân viên bưu điện trước mặt mình, nhân viên bưu điện bị làm cho sợ đến khẽ lui về sau một bước, hướng về phía Đường Thời vừa cười nhiệt tình mấy phần, Đường Thời hơi có mấy phần không nhịn được mà vươn tay, nhận lấy bút trong tay nhân viên bưu điện, chẳng qua là, khi anh ký, lại thấy được một cái tên xa lạ: "Đường Tâm. ".
Đường gia cũng không có người gọi Đường Tâm a, Đường Thời nhìn lướt qua địa chỉ, phát hiện thật đúng là viết chính là địa chỉ nhà chính Đường Gia, động tác Đường Thời nắm bút khẽ dừng lại một chút, sau đó liền trực tiếp ở trên phong thư ký xuống tên của mình.
Đường Thời đợi đến nhân viên bưu điện rời đi, cầm lấy đồ chuyển phát nhanh kia trong chốc lát, phong bưu kiện này rốt cuộc là gửi cho ai, nếu là chuyển phát nhanh khẩn cấp, nhất định là có viết tên người Đường gia, hơn nữa địa chỉ phát đi là bệnh viện...