Editor: Quỳnh Nguyễn
Sau đó Tô Niên Hoa liền nghe được tiếng cửa phòng khách bị đóng.
Tô Niên Hoa đứng tại chỗ như cũ, ánh mắt nhìn chằm chằm chỗ Tứ Nguyệt vừa mới đứng, không có một chút phản ứng.
Hai cô gái bị anh ta đẩy ngã trên giường giọng nói quyến rũ nói: "Tô thiếu, anh cũng thật hư hỏng, vậy mà đuổi vợ anh đi như vậy?"
Người kia nhìn người đã mở miệng, cười tít mắt vươn tay kéo áo Tô Niên Hoa, cũng mở miệng nói: "Tô thiếu, vậy có phải anh cũng nên lên đây hay không?"
Cô gái kia còn chưa nói xong Tô Niên Hoa đã liền hung hăng vươn tay kéo tay cô ta cầm áo anh ta ra, chỉ vào cửa tức giận nói: "Hai người cũng cút cho tôi!"
" Tô thiếu..."
" Cút! Không có nghe à, cút cút cút!"
Hai cô gái bị Tô Niên Hoa rống liên tục vài tiếng "Cút" sợ tới mức lập tức từ trên giường lăn xuống, sau đó nghiêng ngả lảo đảo chạy ra ngoài, một người trong đó còn nhỏ tiếng nói với người kia: "Trước kia tôi còn không tin, hiện tại rốt cục tôi phát hiện, Tô tổng thật đúng là thay đổi thành người khác, mỗi lần đều đi Kim Bích Huy Hoàng tìm chị em chúng ta, nhưng mà từ đầu đến cuối liền không đụng chạm chị em chúng ta, đều đã duy trì sáu bảy tháng rồi...."
---
Đường Thời không lưu tình chút nào áp đặt công tác cho Lục Nhiên, Tô Niên Hoa, Tứ Nguyệt và Lâm Cảnh Thần, rốt cục ở ngày thứ bảy này, bởi vì công ty tạm thời cần tiếp đãi một cái khách hàng đặc biệt cần anh phải tham dự nên ra cửa.
Bác sĩ dặn qua, Cố Khuynh Thành mổ bụng sinh, trong vòng hai tháng là không thể cùng phòng, đương nhiên cái gọi là cùng phòng trong miệng bác sĩ cũng không phải không thể ngủ cùng một cái phòng, cho nên hôm qua Đường Thời và Cố Khuynh Thành trực tiếp ngủ ở trong phòng ngủ của anh ở Đường gia.
Ngày hôm sau bởi vì chín giờ Đường Thời cần đi tiếp đãi khách hàng cho nên dậy có chút sớm, không thể làm chuyện kia, nhưng lại có thể làm chút thân mật tiếp xúc khác, tối hôm qua Cố Khuynh Thành bị Đường Thời vừa hôn vừa sờ gần hai giờ rạng sáng mới buông tha, cho nên buổi sáng Cố Khuynh Thành vô cùng buồn ngủ, đang ngủ bù thì cảm giác được Đường Thời hôn môi.
Cố Khuynh Thành vốn tưởng rằng Đường Thời hôn chào buổi sáng, sẽ sớm rời khỏi, ai biết vậy mà anh ma ma tức tức hôn môi nhiều lần, thế cho nên cuối cùng Cố Khuynh Thành bị quấy rầy giấc ngủ, nhịn không được hung hăng đẩy Đường Thời xuống giường, còn cầm gối đầu của anh hung hăng nện ở trên người anh, mắng một tiếng: "Cút!"
Đường Thời bị mắng cười khẽ hai tiếng, rạng rỡ sửa sang quần áo một chút, sau đó liền rời khỏi.
Không người quấy rầy Cố Khuynh Thành, cô ngủ thẳng đến mười một giờ giữa trưa mới tỉnh lại.
Thời điểm cô đi phòng tắm của Đường Thời rửa mặt đột nhiên nhớ tới ngày hôm qua Đường Thời nhận cái chuyển phát kia, Đường Thời nói đó là văn kiện khẩn cấp của công ty, nhưng mà buổi sáng thời điểm Đường Thời rời đi cô có liếc mắt một cái, rõ ràng anh không có cầm chuyển phát kia đi...
Cố Khuynh Thành trầm tư một chút, rửa mặt xong, liền đi ra phòng tắm, bắt đầu tìm kiếm trong phòng ngủ Đường Thời.
Cố Khuynh Thành gần như lật chuyển phòng Đường Thời ngược đáy lên trời, cuối cùng ở dưới giường nệm phát hiện chuyển phát kia.
Cố Khuynh Thành ngồi dưới đất, trực tiếp rút một chồng trang giấy từ bên trong ra, kết quả cô nhìn thấy mấy chữ chữ "Giám định DNA" này, mi tâm cô nhịn không được nhăn nhăn, sau đó nhìn xuống bốn tên Đường Thời, Đường Thủy, Đường Quả, Đường Đường, sắc mặt của cô nháy mắt trắng bệch.