Hợp Đồng Hôn Nhân

Chương 38: Cố tình trêu đùa em (h)




Cố tình trêu đùa em (h)

Đàm Gia Lạc không dám làm quá, cho dù đã kích động đến mức khó khống chế được. Bàn tay hắn vuốt ve hai bả vai cô, xuống cánh tay, và cả vòng eo cô.

Thấy mặt cô đỏ bừng, hắn biết, cô cũng có cảm giác, cô cũng muốn hắn. Ngậm lấy vành tai cô, khàn giọng hỏi:

- cảm thấy thế nào? Có phải rất dễ chịu không?

- dễ chịu cái đầu anh! Anh biến khuất mắt lão nương thì tốt hơn!

Đàm Gia Lạc không lên tiếng, cũng không tức giận, lập tức bạo dạn đưa ngón tay vào giữa hai chân cô, khẽ vân vê điểm yếu của cô, trêu chọc lúc mạnh lúc nhẹ.

Khiến Hầu Mễ Vi liên tục thở gấp, trong lòng hắn có phần đắc ý, cho dù không được ngày ngày thao luyện, nhưng kĩ thuật cơ bản thì vẫn phải có, muốn cô động tình cũng chẳng khó khăn gì.

Thấy Hầu Mễ Vi miệng nói không, nhưng mà cả cơ thể đều đi ngược lại lợi nói.

Đàm Gia Lạc đè bả vai cô xuống, động tác cơ thể điên cuồng như báo săn, cơ lưng, vùng tam giác phình lên như võ sĩ ra trận, mồ hôi trong suốt chảy tí tách tí tách từ trán xuống bầu ngực trắng noãn của cô. gậy th*t lớn lần lượt phá vỡ cửa huyệt bé nhỏ, kịch liệt khuếch trương huyệt hoa nhỏ non mềm, khi quy đầu chạm vào tâm hoa, cơ thể dưới người liền run rẩy lợi hại, đùi căng cứng thẳng tắp, cửa huyệt mấp máy như môi trẻ con, lúc đóng lúc mở cắn gậy th*t!

Thoải mái đến nhường nào!

Linh hồn của Đàm Gia Lạc nhanh chóng bị khe huyệt câu đi mất, trong lòng chỉ còn ham muốn hắc ám. Cảm giác đau xót lúc trước dường như chỉ là ảo giác thoáng qua, có huyệt nhỏ này đều mặc anh thao túng, đau đớn cái khỉ gì cũng gặp quỷ đi! Cô muốn đánh cứ đánh, anh chịu một lúc là được, dù sao cũng là đàn ông thân cao vóc lớn, da dày thịt béo, chịu mấy cái tay của vợ thì đã sao?

- đừng... đừng mà... thật sự không cần đâu...

Kháng nghị của cô đã ít đi nhiều, giọng nói kiên cường sau một lúc đã mềm hóa, tay nhỏ bé mềm oặt đặt trong ngực anh, trong đôi mắt đẹp đang khép hờ là ánh lửa bập bùng chất chứa sự mê ly.

Tay Đàm Gia Lạc vòng ra sau cởi móc áo lót, gỡ bỏ nội y lỏng lỏng lẻo lẻo, bàn tay lớn bắt lấy hai bầu trắng mềm xoa nắn thưởng thức, động tác dưới thắt lưng ngày một nhanh hơn, kẻ tung hô người hùa theo, huyệt thịt mất hồn, độ căng, độ ẩm hay lực hút đều phối hợp với gậy th*t, thịt mềm non mịn gắt gao bao trùm cán gậy, bên trong huyệt hoa nhỏ run rẩy co rút cắn uống, khiến hắn như chạm vào điện, sảng khoái đến nỗi không kìm được sự run rẩy, mỗi tế bào trên người đều ngập tràn sung sướng và khuây khỏa.

Có trời mới biết lúc này Đàm Gia Lạc hắn muốn cô như thế nào!

- á...đau...

- nhanh lên, anh muốn...

Nơi nào đó của Đàm Gia Lạc đã cương cứng cả lên. Mạnh tay mà xé rách chiếc váy của Hầu Mễ Vi không thương tiếc, đến cả chiếc quần lót nhỏ phía dưới cũng vì thế mà bị xé. Không cho Hầu Mễ Vi một giây nào để tức giận, Đàm Gia Lạc đưa cái vật căng cứng đó vào nơi ẩm ướt của Hầu Mễ Vi.

- ưm...em thật ướt...

- á...á...hưm. Sâu quá...đừng...dừng lại...xin...anh...

Hắn như bỏ ngoài tai lời khẩn cầu của cô mà cứ mạnh bạo đâm sâu vào, những cú thúc như muốn xé da thịt của Hầu Mễ Vi

- đừng...dừng lại, xin... anh...

- được nghe theo em, không dừng lại

Không, đây không phải ý của cô. Hắn đây là cố tình hiểu sai để ức hiếp cô, quả thật rất bỉ ổi. Với tốc độ của hắn bây giờ có thể đâm thủng tử cung cô mất. Nước mặt lại tuôn ra, nhục nhã có, đau lòng có. Đối xử với cô như thế hắn vui lắm sao...

- xin anh...tha cho tôi, thực sự đau lắm ưmm...

Thấy tiếng khóc của cô hắn đột nhiên nhẹ đi vài phần, giọng khàn khàn vang lên

- đừng ly hôn...

Đàm Gia Lạc hắn đây là cầu xin Hầu Mễ Vi hay sao? Sao có thể?

Cắn chặt môi, không... cô không muốn đáp lại. Cô thật sự ghê tởm hắn, hay cô sợ khi nói ra rồi thì sẽ khiến cô hối hận, sẽ nhớ lại những thứ không nên nhớ.

Đôi tay nắm chặt lấy ga giường, môi mím chặt nhìn như cô đang rất ấm ức, tại sao ư?

- tôi chỉ muốn em rút lại lời nói, khó vậy sao?

Nhìn cô cố gắng nhịn, cô ghét hắn đến vậy sao, đúng vậy... hắn còn kinh bản thân mình cơ mà. Nhếch nhẹ dù sao hắn cũng quá yêu cô thôi, mặc kệ cho cô hận hắn.

Lấy tay bóp mạnh đôi gò bông của cô rồi nói:

- nói, lỡ tôi sẽ tha cho em

Hầu Mễ Vi cố gắng mấp máy miệng

- không...tôi sẽ...không ly...ly hôn...xin anh...

Giọng nói âm ấm như liều thuốc kích thích lọt vào tai hắn, hắn như không tự chủ được bản thân mà càng đong đưa mạnh hơn, hắn lại lừa cô nhưng lần này không mạnh bạo giống khi nãy mà có vài phần ôn nhu chiếm hữu, nâng niu nhẹ nhàng.

Cơn đau của cô dần dần biến mất thay vào đó là trận tê dại. Cô không thích điều này, nhưng cô lại muốn có được. Đang chuẩn bị đạt đến khoái cảm thì hắn đột nhiên dừng lại làm cho cô có cảm giác trống rỗng khó chịu. Đưa đôi mắt đã đục ngầu lên nhìn hắn, hơi thở gấp gáp.

Tại sao dừng lại, từ đầu đến giờ hắn luôn ở bên trong làm cho cô mất đi lí trí cuối cùng, đánh thức con quái thú trong cơ thể cô giờ hắn lại dừng lại. Hầu Mễ Vi cảm thấy mất mát vô cùng, cô muốn hắn, muốn tiếp tục với hắn, đôi mắt ướt át nhìn lên người đàn ông phía trên mình như đang khẩn cầu điều gì đấy. Thấy biểu hiện của cô gái nhỏ phía dưới, Đàm Gia Lạc cười nhếch

- muốn sao?

Nếu thừa nhận là bây giờ cô đang khao khát hắn thì thật xấu hổ, Hầu Mễ Vi lắc đầu, hắn đột nhiên vuốt nhẹ bầu ngực làm cô hơi giật mình như có luồn điện đánh vào dây thần kinh

- thật sự không muốn sao? Vậy thôi nhé!

Bỗng một bàn tay mềm mềm níu lại eo của hắn, bây giờ cô thật sự không chịu được nữa rồi, cô muốn hắn

- m...u...ố...n!

- em muốn gì?

Hắn đây là muốn trêu đùa cô sao

- tôi...ưm...muốn anh...

Hết chap 38

* thịt này thế nào?