Một đêm triền miên (h)
Hầu Mễ Vi rướn người, khó khăn cùng Đàm Gia Lạc xâm nhập. Vật vừa to vừa cứng kia như muốn xé toạc hạ thể của cô.
Tay nắm chặp grab giường, cảm giác đau đớn từ hạ thân lập tức lan tỏa.
- anh xin lỗi...
Đôi mắt dục vọng lóe lên một tia lo lắng, Đàm Gia Lạc nâng cằm của Hầu Mễ Vi nhẹ nhàng hôn, giọt nước mắt vừa xuất hiện liền bị Đàm Gia Lạc nuốt lấy.
Hầu Mễ Vi thở dốc, cảm nhận vật ấy ngày càng trướng lên bên trong, nơi ấy nóng bừng như lửa đốt.
Hầu Mễ Vi chợt nghĩ hóa ra trong muôn vàn đau đớn cũng có một loại đau đớn làm cô hạnh phúc.
Đàm Gia Lạc thở dài, kìm nén dục vọng ở bản thân. Từng chút một tiến sâu vào trong. Nó càng to cô lại càng bóp chặt, chặt đến nỗi suýt chút nữa liền thể hiện thú tính.
Mật dịch mỗi lúc một nhiều, liếc nhìn hạ thân của cả hai đã dính chặt vào nhau cô lập tức đỏ bừng như máu, toan với tay tắt đèn nơi đầu giường thì bị cản lại.
- anh muốn nhìn rõ thân thể của em...
Đắn đo hồi lâu Đàm Gia Lạc thì thầm nói
- xem ra anh đã đánh giá cao khả năng chịu đựng của bản thân.
Dứt lời hạ thân hắn liền động, rút ra rồi đâm thẳng vào trong, tách rời rồi lại nhanh chóng dính chặt.
- Ưm... em chưa...a...
Hầu Mễ Vi giật mình, cong người tiếp nhận, những lúc Đàm Gia Lạc đi vào nơi đó đều nong ra đón nhận. Vốn dĩ định nói nhiều hơn nhưng lời thốt ra đều thay bằng âm thanh rên rĩ.
Cô không nghĩ mình cũng có những lúc phóng đãng như vậy. Tiếng rên rỉ nỉ non bên tai, Đàm Gia Lạc xoa bóp vòng một của cô.
- anh...a...chậm một chút...
Hầu Mễ Vi ngửa đầu thở dốc, thân thể bị tác động không ngừng nghĩ. Thường ngày Đàm Gia Lạc hay mặt lạnh, quản chuyện này chuyện nọ, đến cả bạn bè của cô cũng quản khiến cô rất khó chịu.
Chỉ trong việc chăn gối, đổi ngược lại cô là người luôn miệng năn nỉ... tuyệt nhiên Đàm Gia Lạc lại im lặng chăm chỉ tạo em bé. Đàm Gia Lạc đột nhiên xoay người cô lại, nắm lấy hông cô cùng bản thân va chạm.. cô mệt nhoài nửa thân trên nằm soài xuống nệm, Đàm Gia Lạc vẫn chưa ngừng thậm chí còn to hơn lúc trước.
- anh...em... nhẹ lại...ưm đừng...sâu quá...
Hầu Mễ Vi bấu chặt, khoái cảm đến cực hạn, rướn người đón nhận mật dịch nơi Đàm Gia Lạc.
~ Sáng hôm sau
- anh Lạc, tôi nghĩ sắp tới sẽ có chuyện lớn xảy ra. Lúc trước anh không có nhược điểm để Đình Phong công kích, nhưng bây giờ thì khác. Đình Phong sẽ nhắm vào chị dâu.
Đàm Gia Lạc tay cầm ly thủy tin lắc lắc, chất lỏng màu đỏ xoay vòng vòng trong chiếc ly. Nâng ly rượu lên uống một ngụm hai mắt nhắm lại.
- tới một người giết một người, tôi không cho phép ai động đến một sợ tóc của cô ấy. Hiểu chưa?
Hai chữ cuối cùng Đàm Gia Lạc dùng giọng rất lạnh và nguy hiểm để nói ra.
Đàm Gia Lạc rất muốn không cho Hầu Mễ Vi ra khỏi Đàm gia viên, nhưng hắn biết với tính cách ương ngạnh của cô, cô sẽ không chịu, cho nên chỉ cần là cô ra ngoài đều sai người theo bảo vệ cô.
Trong lòng của Đàm Gia Lạc chưa lúc nào lo lắng như lúc này, tuy biết khả năng của Hầu Mễ Vi nhưng dù gì cô cũng là nữ nhân sức giỏi đến mấy, thông minh ra sao thì cũng sẽ có điểm yếu. Không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn.
Hầu Mễ Vi từ trên phòng đi xuống không để ý rằng có sự tồn tại của Đoan Mộc Khải ở dưới đại cho nên đã mặc chiếc váy ngủ mỏng manh lại gợi cảm đi xuống.
Đàm Gia Lạc ngồi quay lưng về phía cầu thang nên làm sao mà nhìn thấy được bộ dáng hấp dẫn dễ câu dẫn này của Hầu Mễ Vi. Còn Đoan Mộc Khải thì lại hay rồi, ngồi đối diện nhìn thấy rất rõ.
Chỉ là lần này thông minh hơn vừa nhìn thì đã khom đầu xuống giả vờ nhìn tài liệu. Đoan Mộc Khải không phải không biết Đàm Gia Lạc là người có tính chiếm hữu cao, cho nên là một người đàn ông cực kì dễ ghen. Ghen bất cứ lúc nào, ghen với cả nữ nhân. Bởi vì Đàm Gia Lạc thời niên thiếu từng nói với Đoan Mộc Khải
" đàn ông và phụ nữ yêu nhau là chuyện bình thường, nhưng cậu có biết thứ đáng sợ nhất là gì không? Là phụ nữ yêu phụ nữ đấy! "
Câu nói này cả đời Đoan Mộc Khải cũng chẳng thể quên nổi, bởi vì biểu tình trên khuôn mặt của Đàm Gia Lạc lúc ấy thật sự là doạ chết người.
- anh Lạc sau này nhớ cẩn thận! Đoan Mộc Khải không phải lúc nào cũng xuất hiện giúp được anh!
Đoan Mộc Khải nói nhanh rút nhanh, chưa kịp để Đàm Gia Lạc trả lời thì đã chuồn trước. Cũng đúng mà, không chuồn trước chẳng lẽ đợi dao đến cổ thì khỏi chạy luôn.
Đoan Mộc Khải rời đi, Đàm Gia Lạc định đứng dậy quay lại phòng xem Hầu Mễ Vi thì cô đã đứng phía sau Đàm Gia Lạc còn ôm lấy hắn từ phía sau.
- good morning!
Đàm Gia Lạc cũng không có biểu tìng gì đặc biệt, quay người lại ôm lấy Hầu Mễ Vi nhẹ nhàng hôn lên trán cô.
- thay quần áo đi! Chúng ta đến Lạc Gia bang!
Hầu Mễ Vi gật đầu, hôn đáp trả Đàm Gia Lạc rồi chạy nhanh lên phòng. Cô biết nếu cô còn ở đây lại khơi gợi thú tính trong người của Đàm Gia Lạc mất.
Hết chap 48