“Tôi được tuyển rồi?”Hách Linh Nhi không thể tin hỏi.
“Đúng vậy, tối hôm qua được báo cho biết, Y đại tỷ nói cô rất hợp ý ông chủ.”Sáng sớm bị mời đến văn phòng tổng giám đốc, Lý Tuyết Lôi liền nói tin tức tốtnày cho cô.
Hách Linh Nhi vỗ về hai gò má vì hưng phấn mà phiếm hồng, thật không dám tin làbản thân có thể trúng tuyển!
Mắt lạnh nhìn bản thân Hách Linh Nhi cao hứng, bộ dáng khờ dại ở đáy mắt côchẳng qua là đáng thương, kế tiếp là lúc nên nói cho cô ta sự thật rồi.
“Cô nên chuẩn bị từ chức làm việc ở đây, đêm nay bắt đầu đi làm.”
“Nhanh như vậy? Đêm nay? Không phải bắt đầu là từ ngày mai sao?”
Lý Tuyết Lôi cười mà không đáp, đem một tờ chi phiếu để trước mặt cô.”Hôm naycô không cần đi làm, bắt đầu chuyển đến chỗ ở mới, ông chủ sẽ cung cấp cho côchi phí ngủ nghỉ tất cả trong cuộc sống, chi phiếu hai trăm vạn này là cho côgiải quyết nợ nần và phí giải phẫu.”
“Hai trăm vạn!” hai tay cô cầm chi phiếu, lần đầu tiên trong đời cầm một sốtiền có 7 đơn vị, cả người run run.
“Cám ơn... Cám ơn tổng giám đốc.” Nước mắt cảm kích dâng lên trong mắt.
“Cô không cần cảm ơn tôi, có thể hay không lấy được trương chi phiếu này cònphải xem cô có nguyện ý hay không.”
“Tôi? Nguyện ý gì?”
Lý Tuyết Lôi đứng lên, thân hình yểu điệu chuyển qua trước mặt cô, ý cười châmbiếm và gian xảo, nhẹ giọng nói:
“Một người phụ nữ vì saocó thể trong một đêm kiếm được hai trăm vạn thì phải xem giá trị thân mình cô.”
“Giá trị?” Cô không hiểu.
“Ngẫm lại xem, ở trên người phụ nữ có cái gì đáng giá nhất?” Hách Linh Nhi đốivới lời nói của cô ta lúc đầu còn hơi mù mịt không hiểu, rồi sau đó đột nhiêntỉnh ngộ, kinh ngạc lui bước. “Tôi không phải đi làm thư ký riêng sao?”
“Cô có từng nghe ai nói qua là đi làm thư ký có quyền lợi như thế không?”
“Nhưng cô rõ ràng nói đó là –”
“Ở hình thức, xác thực có thể nói là ‘thư ký’ riêng, bí mật giải quyết nhu cầucủa đàn ông.”
“Tôi không làm!” Mặt cô trở nên trắng bệch, thân thể bởi vì lắc đầu mà lunglay, đây không phải sự thật! Nguyên bản trong lòng tràn đầy chờ mong thoángchốc bị phá tan thành từng mảnh. Lý Tuyết Lôi châm điếu thuốc, hít một ngụm,chậm rãi phun ra một luồng khói trắng, khuôn mặt lạnh lùng. Đây là một thế giớicạnh tranh vô tình, chỉ có hy sinh mới có thể hưởng thụ thành công, nên hảo hảogiáo dục cô ấy một phen.
“Muốn thành công phải trả giá rất nhiều, chẳng qua hiến dâng thân thể của côliền có được hai trăm vạn, sao lại không chịu làm? Huống chi đây chỉ mới là bắtđầu, giàu sang tốt đẹp của giới thượng lưu đang đón đợi cô!”
“Không! Tôi không bán mình, cơ thể của tôi chỉ có chồng tương lai mới có thểchạm vào tôi!”
“Bán?” Cô ta cười mỉa nói: “Đừng nói khó nghe như vậy, không phải kêu cô đi làmgái điếm, mà là đi làm tình nhân, chức nghiệp này cao quý hơn gái điếm rấtnhiều.”
“Còn không phải giống nhau sao! Tôi... Tôi tuyệt không ngủ với đàn ông!” Xoayngười muốn thoát khỏi văn phòng, cô cho dù chết cũng không bán đứng linh hồncủa chính mình!
“Cô mặc kệ tay đứa em trai họ của cô bị tàn phế sao?” (ơ, nhớ làxương đùi mà @.@)
Hách Linh Nhi chấn động mạnh một cái, một câu của Lý Tuyết Lôi đem cô kéo trởlại sự thật tàn khốc.
“Bỏ qua hai trăm vạn này, cô tính hy sinh hạnh phúc cả đời mình gả cho lão giàsắp chết kia? Hoặc là bồi thường trên giường quản lý Trần để gán nợ? Nếu đều làcùng ngủ với đàn ông, sao không chọn một phương thức tôn nghiêm, huống chi làmtình nhân hở chút là có trên trăm vạn, ít nhất cũng có hơn mười mấy vạn lợiích, người khác muốn kiếm vẫn không có số tiền đó đâu! Cô nên cảm thấy maymắn.”
“Tôi không cần – làm chuyện như vậy thật rất nhục nhã...” Cô không có cách nàochấp nhận, nhưng lại cần hai trăm vạn cấp bách như vậy, phẩm hạnh cảm thấy nhụcnhã và sự thật tàn khốc kịch liệt đánh nhau giằng co trong lòng cô.
“Cảm thấy nhục nhã? Có thể trị giá bao nhiêu tiền?”
Cô ta lạnh lùng cười giễu nói: “lấy chồng cùng không lấy chồng chỉ cách nhaumột cái hợp đồng, gả cho lão già, cô bán là cả đời, thảm hại hơn là có phápluật và trách nhiệm đạo nghĩa, đời này cô đừng nghĩ thoát thân. Nếu làm tìnhnhân thôi... nhiều lắm chống đỡ mấy tháng, huống hồ đối phương là một kẻ cótiền tuổi trẻ anh tuấn, tất nhiên so với lão già thì hơn rồi! Vẫn là... Cô tìnhnguyện cả đời ngủ với lão gia, để cho cặp mắt nhoà nhoà và gương mặt nhăn nheocủa ông ta gối lên trên cánh tay non mịn trắng trẻo của cô sao?” (viễn cảnh đángsợ ta cũng ko dám tưởng tượng)
Lời này thốt ra, đánh thẳng vào lòng cô. “Đừng nói nữa!” Vừa nghĩ tới cùng vớikia lão già đi chu công chi lễ (làm chuyện vợ chồng), cô cảm thấy toàn thân một trận run run.
Lý Tuyết Lôi thấy lời nói này trúng đến nhược điểm của Hách Linh Nhi, cô kéo côấy quay về trên sô pha để khuyên bảo một phen cho tốt.
“Đem chi phiếu này nhận lấy, trở về chuẩn bị, trước tôi sẽ giúp cô trở nên xinhđẹp, cũng dạy cô như thế nào làm xứng chức tình nhân, đêm đầu tiên liên quantiền đồ của cô, đừng làm hỏng.”
Hách Linh Nhi nhìn chi phiếu trong tay, biết rõ làm như vậy vi phạm đạo đứclương tâm của chính mình, lại vẫn bị hai trăm vạn làm cho gật đầu, không hềkháng cự gì. Sự tình đến nước này, cô đã muốn không còn đường sống. Vì cẩnthận, Lý Tuyết Lôi phái người đưa cô trở về, đợi Hách Linh Nhi đi rồi, trên mặtcô ta tràn đầy tươi cười vì đạt được ý muốn, cô gái đáng thương a, gặp phảingười phụ nữ xấu là cô đây, nhưng cô cũng là hảo tâm, dù sao cô gái ngốc ấycũng cần tiền, tất cả chính là biết thời biết thế mà thôi.
Một đêm đã qua, cuộc sống Hách Linh Nhi hoàn toàn thay đổi quá xa. Nhìn cănphòng lộng lẫy xa lạ, bốn phòng hai sảnh nhà cao cửa rộng lộng lẫy này là nhàmới của cô, bốn người giúp việc quản lý hành lý của cô. Việc cô phải làm chỉ cótắm rửa thay quần áo, nằm ở trên giường chờ đợi ông chủ của cô trở về. PhươngNghị, cô đem phong bì ra xem, người đàn ông đầu tiên của cô sẽ là một người nhưthế nào đây?
Nữ hầu chuẩn bị áo ngủ tơ lụa màu tím cho cô, áo trong suốt căn bản che khôngđược cảnh xuân bên trong, đơn giản là vì lấy lòng đàn ông mà thiết kế. Trời đãvào đêm, cô trốn vào chăn bông lui ở góc giường, ôn tập bí quyết duy nhất LýTuyết Lôi dạy cô để làm tốt vai trò tình nhân. Chính là cố gắng lấy lòng ngườiđàn ông. Không thể giãy dụa, chỉ có thể đón ý nói hùa theo. Không thể rơi lệ,chỉ có thể cười. Cảm thụ nỗi sợ hãi bất an xâm nhập toàn thân cô, toàn thân sợhãi cứng ngắc, nhưng cả ngày căng thẳng dần dần cạn kiệt thể lực của cô, thẳng đếnđã qua 1 giờ sáng, Hách Linh Nhi rốt cục nặng nề không thể chống đỡ nổi mà đivào giấc ngủ.
Phương Nghị đi công tác ở Nhật Bản một chuyến, trở lại khu nhà ở thì đã là rạngsáng hôm sau. Thành công ngày hôm nay cùng công ty Nhật Bản ký hợp đồng hợp tác,nên hảo hảo thưởng bản thân một phen. Anh có thể lực kinh người, hơn nữa có mộtthời gian không chạm vào đàn bà, có người thông báo tình nhân mới đã chuyểnvào, đang ở trong phòng chờ hầu hạ anh. Cởi caravat, anh nhanh tắm rửa, sau đóhảo hảo hưởng thụ lạc thú ban đêm.(sáng rồi còn đêm đâu ra @.@)
Như thế nào lại như vậy? Anh buồn bựcnghĩ. Hẳn là tình nhân phải ngồi ở trêngiường kiều mỵ nghênh đón anh trở về, giờ phút này lại chiếm lấy giường ngủ anổn. Ý thức được cô vẫn là người mới, thôi được! Anh vẫn có thể biểu đạt tinhlực dồi dào. Xốc lên chăn, cảnh đẹp hiện ra thân thể lả lướt. Mi tâm chợt nhíu,cô tại sao mặc áo ngủ bên trong còn mặc quần áo lót? Cố ý trêu lòng ham muốncủa anh sao?
Phương Nghị cởi áo choàng tắm ngồi ở bên giường, cẩn thận chu đáo nhìn dángngười Hách Linh Nhi, từ hai chân trắng nõn nhìn lên phía trên, thắt lưng mảnhkhảnh, bộ ngực rất tròn, lấy mười tám năm cô tính phát dục rất khá, không khótưởng tượng vài năm tiếp theo, thân mình này trở nên thành thục yêu mị như thếnào! Cởi bỏ áo ngủ trước ngực của cô, cặp vú làm mê người lập tức châm lên anhdục hỏa, anh lập tức tháo xuống aó ngực gây trở ngại kia. Hai nụ hoa phấn nộnliền lộ ra dưới ánh đèn màu, toát ra hương thơm độc đáo của xử nữ, khắp nơikích thích dục vọng tiềm ẩn nam tính.
Trong lúc mông lung, Hách Linh Nhi cảm thấy một tia tê dạikhẽ ngứa, cô tưởngđang trầm trong mộng cảnh đẹp, nhưng lại có một cỗ run rẩy kích thích quấynhiễu cô, dần dần kéo thần trí của cô quay về. Như thế nào có con sâu đang diđộng trên ngực? (chếtcười) Cô trấn tĩnh hoảng hốt nhìn, mộtđôi mắt buồn ngủ lim dim dần dần chuyển sang kinh ngạc.
“A –”Cô sợ hãi lùi ra sau, thẳng tắp trừng mắt nhìn sắc lang quen mắt này.
“Tỉnh?” Anh không ngờ cô gái nhỏ này sẽ hoảng hốt như vậy.
“Anh, anh, anh... Là lần trước kia...”
“A? Còn nhớ rõ? Không sai, tôi chính là ông chủ của cô.” Phương Nghị xấu xanhìn biểu tình kinh ngạc của cô, phát hiện đây cũng là một loại hưởng thụ, nóivậy đêm nay sẽ là một đêm phấn khích nha.
Sự tình phát triển rất giống diễn kịch, đầu cô hỗn độn nhất thời để ý không rõràng. Cô không thể tin được người đàn ông ở trước mắt cư nhiên sẽ là ngườithiếu chút nữa đụng phải cô, còn nghĩ cô trở thành kẻ lừa đảo, lúc ấy vì giữgìn tự tôn cô cao ngạo đem chi phiếu quăng trả lại cho anh! Mà hiện tại, cô rõràng vì tiền bán đứng thân thể, này... Quả thực là dọa người, cô xử lý thế nàođây!
Phương Nghị đem vẻ mặt cô chợt thanh chợt hồng xem ở đáy mắt, cảm tưởng thật làthú vị!
Trong mắt anh ta hiện lên cười nhạo tổn thương tự tôn của cô, Hách Linh Nhilòng đang rỉ máu, mọi người đàn ông đều được, vì sao cố tình là anh! Anh nhấtđịnh đem mình nhận định thành cô gái giả nhân giả nghĩa thanh cao, cười nhạo côkết quả còn không phải là vì tiền bán đứng thân thể, nha! Cô hảo ngượng ngùng!
Thưởng thức vẻ mặt cô thay đổi, Phương Nghị thân thủ nhanh nhẹn kéo chăn trênngười cô ra.
Hách Linh Nhi phản xạ bắt lấy tấm chăn, toàn thân cứng ngắc bất động, tuy rằngsớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng chuyện tới trước mắt vẫn là lùi bước kháng cự. Sựxuất hiện của anh sớm dọa chạy dũng khí của cô. Liền như vậy lôi kéo đưa đẩy,tốn rất nhiều thời gian, cũng đánh rớt kiên nhẫn của anh, Phương Nghị không hờngiận khiến sắc mặt của cô sợ hãi trắng bệch.
“Cô không phải tự nguyện?”
Cô vẫn ngồi cứng ngắc.
Phương Nghị không kiên nhẫn vẫy tay: “Nếu cô không muốn, tôi không miễn cưỡngcô, mọi thứ thu lại, tôi phái người đưa cô trở về.” Anh cũng không thừa hơi đểđi trấn an một cô gái nhỏ, anh muốn một người phụ nữ thành thục tự động hầu hạanh, đổi thành tiểu nữ sinh quả nhiên vẫn là tự tìm phiền toái.
“Đợi chút!” Hách Linh Nhi nhanh giữ chặt cánh tay anh, chăn rơi xuống, bộ ngựckhéo léo rất tròn lõa lồ trước mắt anh.
Cô không thể mất đi tiền viện trợ, dù cô ngượng ngùng hít thở không thông,nhưng sự thật hoàn cảnh sẽ bức tử thân nhân của cô. Cô mạnh mẽ nặn ra nụ cườiquyến rũ, kiên định kéo tay anh đặt ở bộ ngực chính mình. Cảm nhận được nhịptim của cô run run, Phương Nghị để mặc cô lôi kéo. Nên hay không nên chạm vàocô ấy? Ý tnghĩ này làm phức tạp suy nghĩ của anh, chỉ là xúc giác mềm mại kialàm cho anh hạ xuống quyết tâm muốn cô, cũng lại lần nữa châm ngòi cực nóngtrong cơ thể anh.
Không đợi cô hầu hạ, Phương Nghị dùng sức kéo cô vào lòng, bắt đầu hôn môi cùngcổ tuyết trắng kia, thói quen hai tay dao động toàn thân cô. Khi tay anh chạmtới hạ thân, bắt đầu thoát đi thứ che thân cuối cùng của cô thì Hách Linh Nhikinh hoảng, không khỏi thoát ra khỏi lồng ngực của anh, nhưng lập tức phát hiệnchính mình lại lần nữa phạm sai lầm, vội vàng đặt lên thân anh, cố gắng hôn môiquyến rũ. Động tác ngốc nghếch bù lại này làm cho Phương Nghị cảm thấy buồncười, chỉ cảm thấy có một con gấu koala leo lên trên người mình, nắm chặt nhưvậy anh làm sao tiếp tục đây?
“Nằm xuống.” Anh mệnh lệnh.
Hách Linh Nhi thuận theo chậm rãi nằm trên giường, Phương Nghị thay đổi từ hônmôi của cô đến hai nụ hoa phấn hồng, một chút một chút đi xuống, thẳng hôn chạmđến cấm địa xử nữ.
“Không!” Cô kinh hô, bị hành động này dọa đến, trong ấn tượng chuyện nam nữcũng không có hiểu, cô phản xạ tính muốn khép lại hai chân.
Phương Nghị lần này cũng không cho cô cơ hội, chế trụ cô hai chân, từ ngữ nhiệttình có ý định chinh phục, mút khiêu khíchchỗ bí mật của cô.
Cảm thụ có bối rối cùng sợ hãi, nam nữ làm tình là như vậy sao? Cô khó hiểu,không muốn, nhưng cũng không dám cự tuyệt, cô chỉ cảm thấy – thật bẩn.
Vừa lòng chỗ cô dần dần ướt át mềm mại, anh lấy ngón tay ôn nhu đưa vào xoanắn, đợi anh cho rằng có thể, lợi dụng tư thế cuồng nhiệt cùng cô thân thể giaotriền, ở mỗi một tấc da thịt cọ xát cuồng dã cực nóng. Trực giác phụ nữ nói chocô sắp tiếp nhận chuyện đau đớn, trong lòng dâng lên một sợ hãi khác, nhận mệnhmặc anh xâm chiếm nơ cuối cùng, ở khoảnh khắc đau đớn, cô nuốt xuống tiếng kêuẩn nhẫn, ôm chặt lấy này người đàn ông vì cô mở “hầu bao”, không cho anh thấynước mắt lặng lẽ rơi xuống. Thân hình cô gái trong lòng cứng ngắc run rẩy khônglừa được anh, Phương Nghị hiểu được chính mình xâm nhập làm cô đau đớn! Loạinày cực lực nhẫn nại lại cố gắng tỏ thái độ đón ý nói hùa, làm cho anh phá lệ dânglên lòng yêu mến. Mặc dù là giao dịch tiền tài, lại làm cho anh cảm thấy tộilỗi không hiểu được, không tự giác mà ôn nhu ôm lấy cô, muốn cô im lặng bìnhphục nội tâm kích động.
Từ cô gái không rành sự đời lột xác thành phụ nữ, sinh lý cùng tâm lý dù saocũng thống khổ giãy dụa...
Khi đồng hồ điểm mười haigiờ, đã giữa trưa? Sờ nửa giường bên cạnh, Phương Nghị tựa hồ rời đi đã lâu? Cômới nhẹ nhàng thở ra, anh ta không ở ít nhất sẽ không khiến cô cảm thấy khó xử,bởi vì cô vẫn chưa mặc gì. Cô nằm trên giường hồi tưởng lại mọi việc tối hômqua, coi như là một giấc mộng. Đáng tiếc lạc hồng trên ga trải giường phũ phàngchứng minh cho cô đây không phải một giấc mộng, cô đã không còn thân trongsạch. Ổn định lại suy nghĩ của mình, cô đã có thể bình tâm kích động tronglòng. Cô hiểu được tất cả đã không thể quay đầu, nhưng ít ra cô giải quyết đượctình cảnh khốn khổ, từ chỗ không có đường lui, ngược lại cô thấy rõ phươnghướng mình nên đi. Từ nay về sau, cô sẽ bắt đầu cuộc sống mới.
Mặc xong quần áo, bụng cũng phát ra tiếng kêu cô lỗ cô lỗ, cô đi ra cửa phòng,muốn tìm chút gì ăn no bụng. Phòng khách không có một bóng người, chỉ nghetrong phòng bếp truyền đến tiếng nói chuyện, cô nhẹ nhàng đến gần, nghe đượchai người giúp việc đang đàm luận về cô.
“Lần này nữ chủ nhân thoạt nhìn nhỏ tuổi.”
“Đúng vậy, cùng những chủ nhân trước kia thành thục yêu mị không giống lắm,thoạt nhìn giống như mới mười bảy, mười tám tuổi.”
“Ông chủ đại khái ngấy, cho nên đổi khẩu vị mới chơi đùa.”
“Nhưng thoạt nhìn rất ngây thơ, làm sao có thể nguyện ý làm tình nhân?”
“Chưa từng nghe qua có tiền có thể sai khiến ma quỷ sao? Hiện tại các cô gáitrẻ tuổi chỉ biết có tiền, có tiền kêu các cô làm gì đều nguyện ý, huống chilàm tình nhân là công việc nhẹ nhàng như vậy.”
“Chỉ cần mở chân ra là có thể kiếm tiền.”
“Đúng nha!”
Hai người che miệng lại cười dâm tà. Hách Linh Nhi yên lặng xoay người trở vềphòng, còn chưa đi ra nửa bước liền bị nữ phó vừa trở về gặp được.
“Tiểu thư, cô tỉnh rồi!” Nữ phó tên gọi Lily mang theo đồ dùng hằng ngày vừamua, tinh thần hoạt bát chào hỏi nữ chủ nhân mới.
Một câu kêu to này cũng đánh gãy hai người hầu nói chuyện trong phòng bếp kia,nhìn đến Hách Linh Nhi đứng ở cạnh cửa, các cô không khỏi sắc mặt đại biến, lậptức xoay mặt một trăm tám mươi độ cười.
“Tôi... đã đói bụng.” Cô vẻ mặt xấu hổ.
“Chúng tôi lập tức vì người chuẩn bị đồ ăn sáng.” Hai người liên tục động tayđộng chân thu xếp, không dám nói thêm gì nữa.
Hách Linh Nhi yên lặng trở về phòng, rửa mặt chải đầu tắm rửa xong, ngồi vàobàn ăn một chút. Đầu bếp vì cô đã chuẩn bị cơm Tây, nhưng cô chỉ uống chútcanh, cảm thấy không thể ăn nổi.
“Cám ơn.” Buông chiếc đũa, cô lễ phép nói lời cảm ơn, định đứng dậy trở vềphòng.
“Tiểu thư không ăn sao?” Lily quan tâm hỏi.
“Tôi ăn no.”
Trở lại phòng, cô ngồi yên trước bàn trang điểm, im lặng, hai người ở phòng bếpnói rất đúng khiến cô nghe xong cảm thấy rất đau khổ. Nguyên lai cô trong mắtngười khác là loại con gái không biết thẹn, hám làm giàu như vậy. Cô nhịn khôngđược, hốc mắt đã đỏ, những giọt nước mắt khổ sở rơi xuống.
“Tiểu thư?” Lily cầm quần áo đi tới đặt ở trên giường. “Cô khóc?”
“Không có gì.” Cô ngượng ngùng lau đi nước mắt.
Lily tuổi xấp xỉ cô, là một cô gái có lòng tốt, đối với nữ chủ nhân mới ấntượng rất tốt, vì thế tiến lên quan tâm hỏi: “Sao lại khóc? Không thoải máisao? Hay là ai đắc tội cô?”
“Không có gì. Tôi chỉ cảm thấy hành vi bán đứng thân thể của chính mình thậtđáng hổ thẹn.”
Lily tò mò hỏi: “Tiểu thư không thích làm tình nhân?”
“Không thích.” Cô lắc đầu.
Đáp án này làm cho Lily sau khi nghe được vẻ mặt kinh ngạc.” Lần đầu nghe đượccó người nói không thích, tôi còn nghĩ người hẳn là rất vui vẻ mới đúng.”
“Vui vẻ? Làm sao có thể?” Cô kinh ngạc hỏi lại.
“Tôi hầu hạ mỗi vị nữ chủ nhân, các cô đều rất vui vẻ có thể làm tình nhân củaPhương tiên sinh, thậm chí cảm thấy chính mình được Phương tiên sinh tuyểntrúng là chuyện may mắn nhất. Hơn nữa các cô đều tự nguyện.”
“Tôi là bất đắc dĩ, tôi cần rất nhiều tiền, trừ bỏ làm tình nhân tôi không cóbiện pháp khác. Tôi... tôi chán ghét làm tình nhân! Đây là hành vi trái đạođức.”
“Cô không thích Phương tiên sinh?”
“Tôi chỉ gặp qua anh ta hai lần, căn bản chưa thể nói tới thích.”
“Cô không biết ngài ấy thực anh tuấn! Mỗi một tân tình nhân đều say mê tướngmạo ông chủ tuấn dật.”
“Không cảm thấy a.” Cô vô lực ghé vào bàn trang điểm, tối hôm qua đều bị hùchết, nào có tâm trí nhìn anh ta có đẹp trai hay không.
Hắc! Lily giống như đã phát hiện đại lục mới, cảm thấy cực kỳ thú vị, lần nàynữ chủ nhân không giống trước a! Có ý mới mẻ, cô thích!
“Tiểu thư, đừng khổ sở, mặc kệ cô có thích hay không, dù sao đã thành sự thật,khổ sở cũng là chuyện vô bổ, tốt nhất là nên sống cho tốt, đền đáp ít nhất làgiải quyết khó khăn của cô, không phải sao?”
“Nhưng là tôi bán đứng tôn nghiêm chính mình, dùng thân thể kiếm tiền, cùng gáiđiếm có gì khác nhau đâu?” Nghĩ lới nói của hai người hầu kia, cô càng thêmthương tâm.
“Đừng nói như vậy! Ít nhất tôi sẽ không xem nhẹ cô, tôi thực thích cô, về sautiểu thư có chuyện gì tận lực phân phó tôi, tài cán của tôi vì cô nhất định làmhết sức.” Hầu hạ hơn mười tình nhân, đều đối với ông chủ điên cuồng mê luyếnkhông nên, chính là yêu chết đi sống lại. Lần đầu gặp được người phụ nữ đối ôngchủ không có cảm giác, thật sự rất bất khả tư nghị. Lily lo lắng hảo nói khuyênbảo một phen, như vậy động vật hi hữu không sớm tuyệt chủng, hảo hảo coi chừngmới tốt.
“Cám ơn...” một phen an ủi của cô ấy làm cho Hách Linh Nhi tươi cười, lau đinước mắt trên mặt, hỏi: “Phương tiên sinh đâu?”
“Không biết, ông chủ bề bộn nhiều việc, ông ấy có rất nhiều sự nghiệp, luôn đếnkhông thấy hình, đi không thấy bóng (không rõ tung tích), sáng nay vừa đi, không biết khi nào lại đến.”
Ý tứ là anh ta đêm nay sẽ không trở về lâu? Chuyển đến chỗ ở xa lạ, may mắn cóLily hiền lành hảo tâm tiếp nhận cùng làm bạn. Cô an tâm mà cũng bất lực. Lilyđối với cô là có hỏi tất đáp, không chỉ có hoạt bát mà lại có sở trường nóichuyện, theo cô ấy cho biết Phương Nghị từng có vô số tình nhân, các cô đều làcô gái tuyệt mỹ vô song, bất luận dáng người, tướng mạo, đều có thể nói là hạngnhất. Kỳ quái là, mỗi vị nhiệm kỳ ít khi vượt qua ba tháng liền ngưng hẳn hợpđồng quan hệ.
“Vì sao vậy? Nghe cô nói như vậy, các cô ấy vĩ đại như thế, vì sao Phương tiênsinh nhanh như vậy sẽ không muốn các cô ấy?” Hách Linh Nhi nghe được trợn mắthá hốc mồm, không thể tưởng được Phương Nghị kén cá chọn canh như thế!
Lily nhún vai nói, “Tôi cũng không hiểu được, mỗi người đều đẹp, không biết saomà chết non, có lẽ là ông chủ quá mức có mới nới cũ, cô cũng hiểu được, ngườiđàn ông chỉ cần có tiền, người phụ nữ xinh đẹp tùy tay đều vơ được, cũng chẳngbiết quý trọng phụ nữgì cả.”
Nghe Lily nói đạo lý rõ ràng, Hách Linh Nhi nghe được ngẩn người. Đừng nói thửsuy đoán tâm tính đàn ông, cô ngay cả kinh nghiệm yêu đương cũng không có. Nếuchiếu theo như lời Lily, có vẻ nhiệm kỳ của cô cũng có thể không vượt qua batháng, nói không chừng một tháng cũng không đến, bởi vì cùng Lily hình dungtình nhân so sánh với, cô là người có điều kiện kém cỏi nhất.
Thông suốt, Linh Nhi không khỏi lộ ra nụ cười vui sướng, Lily quan sát vẻ mặtcủa cô, tò mò hỏi: “Tiểu thư đang cười gì?”
“Không có gì, tôi đoán của nhiệm kỳ tôi đại khái không đến một tháng, là có thểthoát ly khổ ải.”
“Cô vì thế mà cao hứng?” Cô ta kinh ngạc hỏi.
“Đúng vậy.”
“Nếu cô đợi một tháng, tiền lấy từ chỗ ông chủ chỉ có hạn, cô không hy vọngnhiều một chút sao?”
“Không!” Cô mãnh liệt lắc đầu.”Có thể đợi phí phẫu thuật tay biểu đệ và học phíđại học, tôi đã thực thỏa mãn, chỉ hy vọng tất cả nhanh chóng rời khỏi, khôiphục cuộc sống nguyên bản bình lặng của tôi. Đây mới là điều mong muốn lớn nhấtcủa tôi.” Kêu cô làm tình nhân đã vi phạm lương tâm đạo đức chính mình, mỗi mộtngày đều là tra tấn. Nếu không phải Hách Linh Nhi biểu tình thật sự như thế,Lily còn hoài nghi chính mình nghe lầm, trừng mắt nhìn cô ta như nhìn đến độngvật quý hiếm!
“Làm sao vậy? Có gì không đúng sao?” Hách Linh Nhi khó hiểu nhìn biểu tình kinhdị của Lily.
“Không có gì.” Thu lại nụ cười tinh nghịch, Lily phát hiện tân nữ chủ nhân nàythật sự là rất đặc biệt! Bất đồng với các người phụ nữ khác luôn khoe vẻ ngoàicủa mình, các cô đối Phương Nghị trừ bỏ mê luyến tướng mạo bên ngoài của chủnhân, cũng mơ ước tài lực hùng hậu của ngài ấy. Mà cô ấy, Hách Linh Nhi – tânnữ chủ nhân của cô, cư nhiên coi ông chủ như trâu quỷ xà thần, ước gì nhanhthoát khỏi quan hệ này. Điều này không những khiến cô cảm thấy mới mẻ hơn nữacòn đối với Linh Nhi sinh ra hảo cảm. Cô tin tưởng những ngày sau này, nhấtđịnh cùng trước kia khác nhau rất lớn, xác định tăng thêm rất nhiều lạc thú. (ông chủ quái,người hầu cũng quái theo)
Chủ tớ hai người hàn huyên rất nhiều, Lily vì cô xử lý ẩm thực bắt đầu cuộcsống hàng ngày, có Lily tuổi xấp xỉ cô làm bạn, cuộc sống của cô coi như như ý.
Chỉ là, Hách Linh Nhi tính toán nhầm rồi, Phương Nghị chẳng những không giốngLily nói là sẽ biến mất, hai ngày hoặc một tuần mới xuất hiện, đêm hôm đó anhta trở lại kim ốc này, đòi lấy tiền tài mà anh mua đến hưởng thụ.
“Phương... Tiên sinh?” Cô chỉ mặc quần áo trong, cầm khăn tắm che khuất chínhmình.
“Nhìn biểu tình của cô, giống như tôi không nên xuất hiện vào lúc này?” Từ kinhngạc lấy lại tinh thần, cô vội vàng vì an tiếp nhận áo khoác ngoài, treo trêngiá áo. Thực ngốc thu lại kinh ngạc, lộ ra nụ cười đúng kiểu của “tình nhân”.
Nhìn biểu tình thành thật của cô, Phương Nghị cũng không dư so đo, kỳ thật hắndự định đêm nay ở Đức, nhưng tự nhiên quyết định quay về qua đêm ở nơi này. Cólẽ là xác định giá trị tân tình nhân trước mắt này đi! Quét hạ toàn thân cô.
“Cô muốn tắm rửa? Vừa vặn, cùng nhau tắm đi.” Không nhìn biểu tình kinh háchcủa cô, anh thoát quần áo lướt qua cô đi vào phòng tắm.
Hách Linh Nhi giống như xác không hồn cứng ngắc, thuận theo mệnh lệnh của anhmà đi vào phòng tắm. Cho dù có da thịt chung đụng, nhưng cô cũng không có lágan mở mắt xem đàn ông trần truồng.
“Giúp tôi kì lưng.” anh ta ra lệnh. Hách Linh Nhi nuốt nước miếng, đem bọt biểnthấm chút sữa tắm, ngượng ngùng ở sau lưng của anh xoa nắn bọt biển. Chỉ là, côchỉ dám tẩy phần trên. Phương Nghị phát hiện cô ở sau lưng xoa nhẹ cả buổi,cũng chưa chuyển qua nơi khác, liền xoay người lại buộc cô vì anh mà tẩy bộngực.
Hách Linh Nhi hé ra khuôn mặt quả táo đỏ nhất thời biến thành đại dưa hấu, côkhông dám l ngắmoạn, chính là thẳng tắp nhìn bọt biển xoa nắn, bọt khí càng nhucàng nhiều, càng chà xát càng to lên. Phương Nghị hứng thú ngóng nhìn khuôn mặtcúi sát hồng rực, thân mình cứng ngắc như người máy, trải qua đêm qua mây mưa,đến bây giờ nhìn đến hắn trần truồng còn có thể mặt đỏ? Trong mắt hiện lên một chúttà cười, hắn tính làm thí nghiệm. Cố ý từ phía sau làm cho nước trôi đi bọt xàphòng cô vừa tạo, quả nhiên đã gặp cô càng thêm cố gắng chế tạo bọt biển, bởivì bọt biển có thể che khuất tầm mắt, để ngừa cô xem đến trọng điểm không nênxem.
Phương Nghị phát hiện cô hảo ngoạn địa phương, lại nhịn không được muốn trêucô. Lại cố ý làm cho nước đem bọt biển cô vất vả chế tạo toàn bộ tẩy sạch. Côngược lại càng không ngừng cố gắng thấm càng nhiều sữa tắm, hợp lại toàn lựctẩy ra bọt khí, tựa hồ trong mắt trừ bỏ bọt khí cũng chỉ có bọt khí.
Anh phì cười không thể cười ra tiếng, trong đầu hiện lên càng bướng bỉnh quỷkế, đem bọt biển cô nắm trong tay di dời xuống.
“Tẩy nơi này.” Chính là nơi kiêu ngạo nam tính của anh. Chỉ nhìn đến thân mìnhtiểu tình nhân cứng ngắc càng thêm cứng thêm, anh vụng trộm thay đổi tư thế,loan hạ thân xem vẻ mặt của cô. Không như anh đoán, anh nhìn thấy một đôi mắtnhắm chặt, cô ngay cả bản thân xoa nhầm chỗ cũng không biết.
“Tốt lắm, thay tôi dội nước tắm đi.”
Hách Linh Nhi vụng trộm nhẹ nhàng thở ra, cũng không hiểu được động tác này đãthu ở trong mắt Phương Nghị. Nước xối ở trên lồng ngực rắn chắc của anh, cũngbắn tung tóe ướt quần áo trong của cô, kề sát ở trên da thịt non mịn yểu điệu,cặp nhũ phấn hồng thoáng thoáng như ẩn như hiện. Phương Nghị ánh mắt biến dầnthâm sâu...
Anh ôm eo của cô, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve, một tay hướng lên trên chậm rãidao động, cuối cùng ngừng ở trước cặp ngực rất tròn của cô, lấy ngón tay xoanắn đầu vú. Sau khi bị anh khiêu khích, Hách Linh Nhi rất khó chuyên tâm thayanh lau thân mình, hô hấp của cô vì bị anh xoa nắn mà dồn dập, thần kinh căngthẳng không thể tự hỏi gì.
Chợt, anh đem cô đặt tại trên tường, mãnh liệt thân thể bao lấy cô. Cô chưatừng nghĩ tới sẽ cùng anh ấy làm tình ở trong phòng tắm, bảo thủ đối với sựcuồng dã của anh lại kinh hoàng thất thố, ở phòng tắm giao hoan? Nha – này quáđiên cuồng! Cô lúc này không khỏi kháng cự.
Động tác cự tuyệt của cô càng châm lên dục vọng hừng hực của anh. Ở phòng tắm,luôn luôn là tình nhân thỏa mãn anh, hầu hạ anh, nhưng hiện tại, anh lại thànhchủ động, muốn khơi mào trong cơ thể cô nhiệt tình tới đón hợp anh, anh hiểuđược cô còn trong giai đoạn tìm kiếm, như thế nào dụ ra tình dục của cô làthách thức thú vị hạng nhất.
Kéo lên váy lót của cô, anh tính tiến vào cô, nhưng cô lại bị dọa.
“Phương tiên sinh... Không cần như vậy!” Cô đẩy ra, biết rõ làm tình nhân làphải thuận theo, nhưng cô thật sự không thể nhận hành vi dã man như thế. Khílực của cô căn bản đối với anh không có tác dụng gì, ngược lại càng làm cho anhdục hỏa đốt người, rất nhanh giữ lấy cô, Hách Linh Nhi chỉ có thể vô lực mặcanh tiến vào, nhắm chặt hai tròng mắt không hề giãy giụa vô ích nữa, cô cũngkhông muốn làm như vậy.
Qua đi, Phương Nghị phát giác bản thân lúc trực tiếp tiến vào, từ trước đến nayanh sẽ không không dùng bảo hiểm mà làm việc đó, nhưng lần này lại khiến anhphạm vào sai lầm chưa từng phạm phải, nhìn cô gái bên người kiệt sức ngủ say,cô có thể sẽ mang thai đứa nhỏ của anh. Mà anh, xem ra phải làm một ít biệnpháp đền bù. Hôm sau, Hách Linh Nhi tỉnh lại, giống như trước một bên giườngtrống không,anh ta không biết đã đi từ khi nào, mà cô thế nhưng một chút cũngkhông biết.
“Tiểu thư!” Lily ở ngoài cửa hô. Cô mệt mỏi đứng dậy, toàn thân đau nhức vô lựcnhư vừa chạy liên tục năm trăm mét, mặc vào áo khoác bao vây lấy thân mình mởcửa.”Chuyện gì?”
“Y đại tỷ tới chơi?” Y đại tỷ? Không phải là người đàn bà phụ trách phỏng vấntình nhân kia sao? Cô chỉ gặp mặt qua một lần.
“Tôi thay xong quần áo liền ra.” Mặc quần áo ở nhà nhẹ nhàng, Hách Linh Nhi đivào phòng khách, Y đại tỉ vừa thấy cô, bày mặt tươi cười chào đón.
“Linh Nhi, thời gian vừa qua có thoải mái hay không? Vận khí của em thật làtốt, có thể làm cho Phương tiên sinh chọn nha.”
“Nhờ phúc Y đại tỷ, cám ơn sự hỗ trợ của chị.”
“Nào có, cũng muốn xem điều kiện của em có tốt không, tôi mới có thể có đượcbút sinh ý này, là tôi phải cảm ơn em mới đúng.” Cô ấy cười ha ha.
“Không biết hôm nay chị tới đây để...”
“Đúng rồi, chúng ta liền trực tiếp tiến vào chuyện chính, chỗ này có một phầnhợp đồng cần em kí tên.” Từ túi lấy ra một phần văn kiện. “À, đây là hợp đồnggiao dịch cùng Phương Nghị tiên sinh, trong sáu tháng, trả thù lao trừ bỏ haitrăm vạn vừa mới bắt đầu ở ra, còn có gởi ngân hàng ba trăm vạn, hơn nữa lúc emở đây tất cả chi tiêu hàng tháng mười vạn khối tiền tiêu vặt, Phương tiên sinhđều đã phái người đưa tiền của em gửi tiết kiệm.” Như vậy trả thù lao rộng rãilàm cho Hách Linh Nhi trừng lớn mắt; ngốc tại chỗ ở đàng kia.
“Những thứ này đều là của em?”
“Đúng vậy, Phương tiên sinh phi thường giàu có, chỉ cần em làm anh ta vừa lòng,thậm chí lại hướng anh ta yêu cầu gì, anh ấy cũng sẽ không keo kiệt.”
“Không, như vậy em đã muốn thực thỏa mãn.” Cô giống như nằm mơ vậy.
“Chỉ là...” ngữ khí Y đại tỷ vừa chuyển, có chứa cảnh cáo: “Nói trước tiên là ởphía trước, làm chuyện này là có quy củ nhất định. Mặc dù kỳ hạn khế ước là nửanăm, nhưng Phương tiên sinh có quyền ngưng hẳn trước, đến lúc đó em cũng khôngthể làm ra hành vi dây dưa gì, nếu không hoợp với hợp đồng, Y đại tỷ tôi cónghĩa vụ ngăn cản loại sự tình này phát sinh, mặt bị xé rách sẽ không đẹp.”
“Chị yên tâm, em sẽ toàn lực phối hợp.” Cô hận không thể không đến một thángliền giải ước, khôi phục thân tự do, trong lời nói Y đại tỷ khiến cô cảm thấybất khả tư nghị, ai còn mong tiếp tục đi dây dưa với tên biến thái kia? Nghĩđến hành vi dã man ngày hôm qua anh ta cô còn thấy tức giận.
“Em hiểu được là tốt rồi, không có ý kiến khác, ký tên đi.”
Hách Linh Nhi không chút nào lo lắng ký đi xuống, nhưng trong lòng đo kế hoạchtương lai. Có tiền, cô có thể nộp học phí, đem hàng tháng tiền tiêu vặt tồnxuống dưới, đợi cho Phương Nghị đối với cô thấy chán, ngưng hợp đồng, cô có thểtiếp tục làm công kiếm tiền, sau khi tốt nghiệp có thể thực hiện tâm nguyện ranước ngoài du học.
Vì thế, cô nhất định nhẫn nại, nhẫn đến ngày nào đó hợp đồng ngưng hẳn. Tânnhậm tình nhân luôn có vẻ nghe lời, Y đại tỷ thực vừa lòng cô gái này nhỏ nhưngthật ra rất nhu thuận, sẽ không biết tình huống này có thể duy trì bao lâu? Côcũng không quên Phương tiên sinh lúc gần đi đã dặn, rót một ly nước, xuất raviên thuốc một màu trắng đặt ở trên bàn trà.
“Đây là gì?” Y đại tỷ cười cười, sớm nghĩ kỹ thuyết phục cô nuốt vào viên thuốcnày không thể từ chối, cô thể hiện ra quan tâm ôn nhu ngữ khí.” Em cũng biết,hầu hạ đàn ông tuy rằng có thể được rất nhiều ưu việt, nhưng phụ nữ nên hiểuđược bảo vệ chính mình, tránh cho người đàn ông nhất thời hưởng lạc.”
“Đây là thuốc tránh thai?” Không đợi Y đại tỷ nói xong, cô đã nghĩ đến. Ánh mắtcủa Y đại tỷ loé lên tia giảo hoạt khó hiểu, không thể tưởng được phản ứng củacô gái nhỏ này không tệ, nếu dụ dỗ bất thành, cũng đừng trách cô mạnh bạo. Cònkhông có mở miệng, một đôi mắt lợi hại chuyển thành giật mình, bởi vì Hách LinhNhi không chút do dự nuốt vào viên thuốc, uống sạch ly nước một giọt không dưthừa.
“Còn có gì phải chú ý sao?” lòng cảm kích mà không lời nào có thể miêu tả được,may mắn có Y đại tỷ nhắc nhở, nếu không nếu thật mang thai, tương đương đem côđẩy vào vực sâu không đáy.
“Ách... Không có.” Ngay cả cho cô thời gian bão nổi đều không có.
“Cám ơn Y đại tỷ, may mắn có chị nhắc nhở, chị thật sự là người tốt.” Kia hé rakhuôn mặt thiên chân vô tà hoàn toàn nhìn không ra dáng vẻ giả bộ, Y đại tỉỷcười khổ, đứa nhỏ này nếu không phải cô gái lòng dạ cao thâm lợi hại, chính côgái là hồn nhiên không có thuốc chữa ngu ngốc.Theo như ánh mắt cô nhiều nămchuẩn xác xem, 9 phần thuộc loại người sau.
Cô gái như thế, phải đi theo con đường làm tình nhân này, kết cục không phải bịđàn ông lừa tới đường cùng thê thảm, chính là được đàn ông tốt yêu thương cảđời. Chỉ mong đứa nhỏ này phúc khí đủ lớn, tương lai có thể có kết cục tốt... (à, bé này bịcả hai J)