Hợp Hoan - Bán Duyến Phi Điểu Bán Duyên Quân

Chương 31




"Em muốn hôn nơi đó của chị." Sát thủ Bạch tách đùi Tần Hợp Hoan ra, mặt khẽ hôn lên trên.

Nụ hôn của nàng dịu dàng, khi môi tiếp xúc với nơi riêng tư kia, cảm giác điện giật lan truyền khắp cơ thế khiến Tần Hợp Hoan rên lên, giãy giụa, đây đã là cực hạn cô có thể tiếp thu, cô không thích cảm giác bị khẩu giao, vì từng là pháp y, cô hiểu thứ sát thủ Bạch hút ra là gì.

Nhưng cảm giác được sát thủ Bạch hôn vào nơi đó lại mãnh liệt lạ thường, xúc cảm của đầu lưỡi khác hẳn với ngón tay hoặc cự vật, nhưng cảm giác thẹn thùng khiến cô kháng cự.

"Đồ ngốc, đừng liếm ở đó...... Chị không thích em liếm phía dưới của chị." Cô đẩy người sát thủ Bạch ra nhưng đối phương lại không có ý tránh đi, nàng dùng đầu lưỡi đè âm đế, cùng lúc đó cuốn lấy nó, kɦoáı ƈảʍ mãnh liệt làm thân Tần Hợp Hoan bất giác phát run, giọng của cô cũng run rẩy, cảm giác thẹn tràn ngập trong lòng.


"Em cần phải đáp lễ chị..... Không phải chị đã nói người ta làm gì đó cho mình, mình phải trả gấp bội sao." Sát thủ Bạch thừa lúc thở dốc đáp, ngay sau đó dùng ngón tay mở cửa ở nơi đó, nàng ra sức hôn lấy, liếʍ ɭáρ bảo tàng bên trong. Tay nàng chỉ cọ xát âm đế của Tần Hợp Hoan, song trọng kích khiến eo Tần Hợp Hoan không khỏi nâng lên.

Kɦoáı ƈảʍ và thẹn thùng thay nhau nổi lên trong đầu , Tần Hợp Hoan biết mình muốn ngăn cản tư thế ngại ngùng này nhưng thân thể lại đang hưởng thụ niềm i vui sướng không ngừng ấy.

"Ưʍ......a a....a.... đồ ngốc, em mà làm nữa, chị sẽ đánh em!" Rõ ràng lời nói đầy tính hung ác nhưng dưới sự ra sức của sát thủ Bạch lại vô cùng kiều diễm, sát thủ Bạch như bị giọng nói vũ mị của Tần Hợp Hoan kíƈɦ ŧɦíƈɦ, nàng liên tục hút mật dịch chảy bên trong ra tựa như muốn làm Tần Hợp Hoan cảm thấy thẹn hơn, nàng còn tạo ra tiếng nước khi hút.


"Đừng mà..... mất mặt quá...... a.....a....." Vòng eo của cô cong lên tựa như không thể hạ xuống, cô cũng hôn lấy nơi riêng tư của sát thủ Bạch, đầu lưỡi chui vào trong không ngừng khiêu khích.

Cả người Sát thủ Bạch đang trong giai đoạn mẫn cảm, làm sao chịu được kíƈɦ ŧɦíƈɦ như vậy, người nàng run rẩy nhưng vẫn cố chấp ôm lấy Tập Hợp Hoan, dùng chóp mũi cọ âm đế, đầu lưỡi liếm lấy nơi đó của cô. Tần Hợp Hoan cũng không thu kém, ngón tay đùa nghịch cự vật, lưỡi liên tục ra vào nơi riêng tư.

Tiếng nước hòa cùng tiếng thở của hai người, các nàng đều đang tham lam đòi lấy thân thể của đối phương, các nàng như trong cuộc thi nhẫn nại mà không phải đang ân ái, trong cuộc thi này ai ra trước, người đó sẽ thua.

"Người mù, có phải rất thoải mái không, em rất muốn cho chị thấy bên dưới của chị chảy nhiều nước thế nào."


"Đồ ngốc, chị mới không vì em liếm mà hưng phấn! Em liếm bao lâu rồi mà chị còn chưa đến đây này!"

"Vậy sao?" Sát thủ Bạch cười híp mắt, lưỡi nàng duỗi ra, ngậm lấy âm đế, trong chớp mắt, vòng eo của Tần Hợp Hoan vặn vẹo kịch liệt, cô kháng cự kɦoáı ƈảʍ, đôi mắt nhắm chặt như đang nói rằng cô sắp đến.

"Đồ ngốc! Có phải em muốn chết không." Tần Hợp Hoan cũng không chịu thua, cô thở dốc, ngậm lấy cự vật của sát thủ Bạch, hàm răng khẽ cắn nó. Dù âm đế biến thành cự vật nhưng vẫn sẽ mẫn cảm như âm đế, vì thế lưỡi Tần Hợp Hoan liên tục kíƈɦ ŧɦíƈɦ nó.

Hai người tiếp tục chống cự và công kích nhau như đã quên mất mục đích ban đầu của ân ái, mà đang hưởng thụ cảm giác trêu đùa nơi tư mật, khi sắp lên đỉnh, các nàng ôm lấy eo nhau, trong tiếng thở dốc nghênh đón cao trào.
Nhiệt độ trong cơ thể dần hạ xuống, sát thủ Bạch không quen việc không nhìn thấy mặt Tần Hợp Hoan, nàng chuyển thân mình, muốn kéo Tần Hợp Hoan vào lòng nhưng đã bị giành trước một bước. Chờ sát thủ Bạch hoảng lại, nàng đã là chim nhỏ nép vào lòng Tần Hợp Hoan.

Ngón tay Tần Hợp Hoan lưu luyến vuốt ve mặt sát thủ Bạch như đang xác nhận gì đó.

"Người mù, chị đang sờ gì vậy?"

"Chị không nhìn thấy nên muốn sờ mặt em."

"Sờ mặt em làm gì? Mặt em cũng không có thứ gì bên trên." Sát thủ Bạch đáp lại, nàng không biết vì sao gần đây Tần Hợp Hoan rất thích xoa mặt mình.

"Chị muốn xoa xem mặt em ngốc đến thế nào." Tần Hợp Hoan mỉm cười đáp, cô đương nhiên không thể nói cho sát thủ Bạch, khi càng được nhiều, cô càng khát vọng nhiều hơn. Cô ngày càng muốn nhìn thấy lại thế giới này, dù hiện tại nó chỉ là hy vọng xa vời.
"Người mù, có phải chị muốn khôi phục đôi mắt không?" Sát thủ Bạch nghĩ đến một chuyện, dù nàng không chắc nó có đúng không. Tần Hợp Hoan nghe thấy im lặng, mặc dù lúc này đây sát thủ Bạch đang nói đúng tâm tư của cô.

Lần đầu tiên cô muốn kể ra quá khứ của mình cho người khác nên hỏi: "Đồ ngốc, có muốn nghe kể chuyện không?"

Sát thủ Bạch lại không vui, giọng hơi ghen nói: "Em không muốn nghe câu chuyện tình yêu của chị và cô ta đâu."

Tần Hợp Hoan xoa đầu nàng, trấn an cảm xúc của nàng, khóe môi hơi cong: "Không phải, là câu chuyện của riêng chị."

Mà tối nay sát thủ Bạch đã biết câu chuyện của Tần Hợp Hoan.

Nội dung câu chuyện rất đơn giản, nói về việc Tần Hợp Hoan vì muốn giúp một bé gái thân thích mà quyết định làm pháp y, vì trợ giúp mọi người mất đi thân nhân có thể tìm được chân tướng lại vì quyền lực của đối phương quá lớn mà bị mưu sát. Tần Hợp Hoan cố gắng chạy thoát nhưng rồi bị mù.
Biết được Tần Hợp Hoan không thể tiếp tục phá hư thế giới của mình, đại nhân vật kia vẫn không buông tha nàng, thế cho nên đến cuối cùng, Tần Hợp Hoan phải lưu lạc đến mức làm việc trong tiệm mát xa.

"Ngủ rồi? Đồ ngốc, sao nãy giờ em không nói gì vậy." Sau khi nghe kể chuyện, sát thủ Bạch vẫn luôn im lặng, Tần Hợp Hoan nghĩ có lẽ chuyện của mình quá chán nên nàng đã ngủ mất.

"Không có, em vẫn đang nghe, tên của đại nhân vật kia là gì?" Giọng sát thủ Bạch hơi mũi.

"Sao vậy, em không đắp chăn kĩ sao, bị cảm......" Tay Tần Hợp Hoan xoa mặt nàng thì thấy sát thủ Bạch rơi lệ đầy mặt.

"Đồ ngốc, có gì phải khóc, không phải chị vẫn còn sống sao."

"Không, này không công bằng! Dựa vào đây chị phải gặp loại......" Sát thủ Bạch muốn bất bình thay Tần Hợp Hoan nhưng khi nói nàng chợt nhớ mình cũng là loại người này.
Vì suy nghĩ của mình mà nàng đã đi gϊếŧ người.

Hiện tại, nàng cũng dơ bẩn như đại nhân vật kia.

"Không sao mà, hiện tại chị có em, đã hoàn toàn không sao." Nhìn sát thủ Bạch tức giận, Tần Hợp Hoan lại cảm thấy hơi vui. Ít nhất, sát thủ Bạch không cảm thấy nhàm chán đến ngủ quên khi mình kể chuyện.

"Đúng rồi, tên của đại nhân vật kia là gì." Sát thủ Bạch lại hỏi, nàng như tò mò hơn cả người trong câu chuyện là Tần Hợp Hoan.

Tâm trạng Tần Hợp Hoan tốt, chỉ nghĩ nàng tò mò xem mình đã trêu chọc đến nhân vật nào, cô vuốt ve da thịt của sát thủ Bạch, môi dừng trên cổ nàng, khẽ nói: "Ừm, làm thêm lần nữa, chị sẽ nói với em."

Sát thủ Bạch lập tức ghé trên người Tần Hợp Hoan, ra sức thiêu đốt cô.

"Bạch Trì, Bạch Trì....." Cô không gọi đồ ngốc, cô gọi tên mà mình đặt cho sát thủ Bạch, cơ thể cảm nhận sự hòa hợp của hai người.
"Hợp Hoan, Hợp Hoan....... Đại nhân vật đó tên gì." Sát thủ Bạch cố chấp dò hỏi, hành động vừa rồi đã khiến nàng đầm đìa mồ hôi.

"Ông ta tên XXX, là cán bộ của Thiên Đường quốc......a.... đừng dùng nhiều sức...... Bạch Trì, em chậm một chút..... chị sắp chết mất......" Đại não của Tần Hợp Hoan trống rỗng, mất đi thị lực nên cô không biết vẻ mặt lúc này của sát thủ Bạch khủng bố thế nào.

Dù nàng đang ra sức phục vụ Tần Hợp Hoan nhưng sát khí trong lòng không ngừng tràn ra.

"Hợp Hoan, em sẽ bảo vệ chị, dù tiếp theo xảy ra chuyện gì, em cũng sẽ bảo vệ chị." Sát thủ Bạch hứa, nàng phát hiện mình không thỏa mãn chỉ làm cún của Tần Hợp Hoan.

Mặc kệ Tần Hợp Hoan thích ai, nàng sẽ gϊếŧ tất cả, sau đó bá chiếm cô cho riêng mình, nhốt cô trong thế giới của mình.
"Chị không cần em bảo vệ, em chỉ cần....." Hai chân Tần Hợp Hoan vòng lấy bên hông sát thủ Bạch, khi cự vật điên cuồng khuấy đảo trong người cô, cơ thể cô như nóng lên, cảm giác thống khổ lại vui sướng làm cô thở dốc kịch liệt.

"A....... không được, chị muốn.....a....a......." Dù cô khẩu thị tâm phi ra sao, cô vẫn cao trào.

Lần thứ hai cao trào khiến cả người cô xịu lơ trên giường, sát thủ Bạch không muốn dừng, nàng hôn lên da thịt của Tần Hợp Hoan, lưu lại dấu ấn của mình trên người cô.

"Đồ ngốc, đừng tiếc tục nữa, chị sẽ bị em....." Đáng tiếc, Tần Hợp Hoan đã mất toàn bộ sức lực, cô chỉ có thể trông mong nhìn sát thủ Bạch điên cuồng công kích sau đó cao trào lần ba, cuối cùng không nhịn được đã ngủ mất.

Sát thủ Bạch lại không ngủ, nàng vừa làm vừa hôn lên mặt Tần Hợp Hoan tựa như muốn thông qua cách này lấy đi những đau khổ mà cô từng chịu. Nàng lại biến thành sát thủ Bạch điên cuồng, ánh mắt trở nên lạnh lùng, du͙ƈ vọиɠ gϊếŧ chóc bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ hiện lên trong mắt.
"Hợp Hoan, em sẽ khiến XXX trả giá đắt." Khi hôn lên trán Tần Hợp Hoan nàng tuyên bố quyết định cuối cùng của mình.

Nàng là sát thủ Bạch, nàng gϊếŧ chóc để sống........