[HP][TomDra] Chúa Tể Hắc Ám, Xin Hãy Tha Cho

Chương 30: Chương 29








Nghe Draco nói xong, Abraxas không dám tin tưởng mà há hốc miệng: "Làm thêm á? Nhưng Draco, em hiện tại là một Malfoy, em vậy mà còn muốn đi làm thêm? Nhà Malfoy có phải không nuôi nổi em đâu......"

Draco cũng tức lắm chứ, cậu vốn dĩ là lớn lên trong sự cưng chiều của Lucius với Narcissa, sau khi bước tới chỗ này, đã bỏ ra ba năm làm gia tinh thì thôi đi, vất vả lắm mới có thể tận hưởng niềm hạnh phúc ở Trang viên Malfoy, nhưng khi nhớ tới Tom, nhớ tới cái con người sẽ trở thành Chúa tể Hắc Ám trong tương lai, cậu chỉ có thể vùi đi cái ý nghĩ hưởng thụ của mình, tiếp tục đi theo hắn.

Tuyệt đối không được để Tom thoát khỏi tầm mắt của cậu, đây là ước muốn duy nhất vào lúc này của Draco.

"Tôi đã đồng ý với Tom rồi, Abraxas." Vẻ mặt của Draco tối sầm nhìn Tom - tên đầu sỏ khiến cậu không thể nào tự do muốn làm gì thì làm, nhấn mạnh từng chữ một mà nói: "Tôi nghĩ Tom nhất định cũng bằng lòng để tôi đi theo cậu ta làm thêm."

Giọng nói mang theo sự nghiến răng cũng như nghiến lợi, Tom nhướng mày, rõ ràng là Draco cực kì vui lòng ở lì trong Trang viên Malfoy, nhưng cậu vẫn muốn đi theo bên mình.



Nghĩ tới đây, tâm tình của Tom tốt lên một chút, "Tôi cực kì vinh hạnh, Draco.



Vậy thì Abraxas, tôi chỉ sợ là cần giải thích với phu nhân cũng như với ngài Malfoy một chút, Draco sẽ cùng tôi đi đến Hẻm Xéo để làm thêm trong kỳ nghỉ."

"Ôi, cả hai người----" Abraxas hơi dừng lại, anh xoa xoa vùng giữa hai lông mày, vẻ mặt cực kì không được tự nhiên hỏi: "Hai người thật sự sẽ không phải là cái kiểu quan hệ được lan truyền trong nội bộ Slytherin đi? Ừm, vợ chồng?"

Draco đang uống trà lập tức bị sặc và không ngừng ho khan, Tom ở một bên đảo mắt vừa giúp cậu vỗ vào phía sau lưng vừa giải thích: "Abraxas, đừng để bọn tôi nghi ngờ IQ của anh, bọn tôi chỉ là lớn lên cùng nhau từ lúc còn nhỏ nên tương đối thân thiết thôi."

"Được rồi, nếu đã như vậy." Abraxas nhíu mày, mẹ của anh chỉ sợ là đang thu xếp phòng ngủ cho Draco đi, bây giờ mà làm phiền bà thì hiển nhiên là không phải lúc.





"Qua mấy ngày nữa tôi sẽ nói chuyện với mẹ, dù sao cả hai vẫn sẽ ở lại Trang viên Malfoy thêm một thời gian nữa.



Cha thì đi đến nhà Fortescue rồi, e là chỉ có ba người chúng ta cùng mẹ tôi là dùng bữa tối thôi."

Giống như lời Abraxas, khi bữa tối đến, trong phòng ăn không thấy bóng dáng của lão Malfoy, chỉ có phu nhân Malfoy ngồi chờ ba người bọn họ ở trong phòng ăn.



Phu nhân Malfoy quả thực rất thích Draco, bà xếp vị trí ngồi của Draco ở bên cạnh mình, tuy không nói chuyện gì trong suốt bữa ăn, nhưng Draco vẫn cảm nhận được sự quan tâm của phu nhân Malfoy.

Sau khi ăn xong, phu nhân Malfoy còn kéo Draco và Tom đi tản bộ trong vườn hoa, hỏi về việc học của họ ở Hogwarts, khi nghe được Draco và Tom là bạn cùng phòng, phu nhân Malfoy có vẻ rất hài lòng.


Chờ tới khi tạm biệt với phu nhân Malfoy, Draco và Tom mới trở về phòng nghỉ của bọn họ.

Đây là lần đầu tiên sau bốn năm Draco được ngủ ở Trang viên Malfoy, giấc ngủ này cậu ngủ cực kì ngon, thậm chí đến cả nằm mơ cũng không có.



Chờ tới lúc mở mắt vào bữa sáng, cậu thậm chí có hơi không phân biệt được mình đang ở đâu, thẳng tới khi Tom gõ cửa phòng của Draco.

"Draco, hôm nay Walburga và Herbert sẽ đến đấy, tôi cá là cậu sẽ không muốn dính với cái giường luôn đâu."

Draco tỉnh táo lại, sau đó bò dậy từ trên giường, mở cửa phòng ngủ ra, Tom đã đổi sang cái áo choàng khác và đang dựa vào cánh cửa nhìn Draco.

"Sao giờ này cậu mới dậy?" Tom nhướng mày, bình thường giờ này, Draco đã sớm thức dậy, hơn nữa còn ăn mặc chỉnh tề ngồi ở trong phòng nghỉ, đó mới là phong cách thường này của cậu.

"Chào buổi sáng, Tom." Draco sửa lại nếp nhăn trên áo ngủ, sau đó xoay người trở lại phòng ngủ, "Giờ vẫn còn sớm, cậu có cần phải dậy sớm dữ vậy không?" Chẳng lẽ vì được gặp Tử Thần Thực Tử tương lai nên có hơi hưng phấn à? Draco chửi thầm trong lòng.


Khóe miệng của Tom giật giật, đảo mắt nhìn Draco mặc áo ngủ ngồi trên sô pha, "Draco, Abraxas đã sớm dậy rồi, hay là giường của Trang viên Malfoy thoải mái quá nên làm cậu quên luôn cả thói quen của mình hả?"

Không đợi Draco đáp lời, Tom đã nói tiếp: "Tốt nhất là hiện tại cậu đi rửa mặt rồi thay áo choàng luôn đi, nếu không muốn để cho phu nhân Malfoy chờ cậu ở trên bàn ăn."

"......!Mẹ kiếp, bây giờ mới chịu nhắc tôi!" Draco lúc này mới thật sự tỉnh táo lại, gia chủ hiện tại của Trang viên Malfoy không phải là cha Lucius của cậu nên tuyệt đối sẽ không có chuyện nhắm mắt cho qua cái tật ngủ nướng của cậu đâu.

Vội vàng sửa soạn lại cho tốt, Draco rời khỏi phòng tắm.



Còn Tom thì theo thói quen nhét Nagini - đã được cho ăn no - vào trong túi áo choàng, Tom quay đầu lại về phía Draco và nhận ra Draco của ngày hôm nay có chút không giống với người thường.

Nếu nhất định phải chỉ rõ ra là cái gì không giống thì đó chính là cái việc diễn xuất của quý tộc vốn đã gần như mai một của Draco đã quay trở về, Tom cảm giác như được thấy lại Draco vào lần đầu tiên xuất hiện ở trước mặt mình, khi đó cằm của Draco lúc nào cũng nâng cao lên, trong mắt là sự xa cách và chán nản, nhìn tới ai trong cô nhi viện cũng đều là bộ dạng mất kiên nhẫn.

"Xem ra cậu nghỉ ngơi rất tốt." Tom mỉm cười với Draco, đây mới là Draco thật sự, ngạo mạn như một con khổng tước, chứ không phải là đứa trẻ mồ côi đáng thương phải cầm túi bánh quy nhỏ đi ra ngoài để bán hàng từ thiện.

Thấy vẻ mặt của Tom, Draco bất mãn nhíu mày, "Cậu suy nghĩ cái gì đó Tom? Dừng có dùng cái thái độ kỳ cục đó nhìn tôi."



Tom nhún vai, xoay người đi ra ngoài cửa, "Chúng ta cần đi thôi, đừng để cho Abraxas phải chờ quá lâu."

Nhưng chờ hai người họ ở phòng ăn chỉ có mỗi một mình Abraxas.



Ngài Malfoy đã đi đến Bộ Pháp Thuật, còn phu nhân Malfoy đã sang nhà họ hàng.




Về việc này thì Abraxas tỏ vẻ rất vui, anh hy vọng bạn của anh có thể chơi vui vẻ ở Trang viên Malfoy, không có ngài Malfoy ở đây, bọn họ chơi càng vui hơn.

Dùng xong bữa sáng, ba người họ tản bộ trong vườn hoa, tuy đã đến cuối tháng mười hai, nhưng vườn hoa của nhà Malfoy không hề bị ảnh hưởng chút nào bởi thời tiết lạnh giá.



Bọn họ không có chờ lâu lắm khi nhận được thông báo từ gia tinh rằng có khách đến thăm.

Khi ba người đi tới phòng khách thì Walburga và Herbert đã chờ sẵn.

Không thể không thừa nhận, Walburga thời trẻ tuổi là một mỹ nhân, đây là lần đầu tiên Draco tiếp xúc với Walburga.



Ở Hogwarts, Draco với Walburga cũng không phải thân thiết gì, vị trí ngồi của bọn họ trong lễ đường cách nhau quá xa và Walburga thích ngồi cùng với nhóm bạn của mình hơn.

Nhưng thực tế thì Tom và Walburga rất thân nhau.

Walburga thấy ba người bước vào liền rất vui vẻ ôm Tom và Abraxas nhưng chỉ gật đầu với Draco.



"Tôi rất vui khi có thể gặp các cậu trong kì nghỉ đấy, nhưng ngày mai là Giáng Sinh rồi, nên tôi với Herbert cũng chỉ có thể ở đây cỡ nửa ngày là cùng."

"Chào mừng các cậu tới Trang viên Malfoy." Abraxas lấy thân phận chủ nhân của Trang viên Malfoy chào mừng bọn họ đã đến đây, sau khi nói xong còn đẩy Draco về phía trước, "Để tôi giới thiệu với hai người, dù đôi bên hẳn đã biết về nhau rồi."

Abraxas mỉm cười với họ, đặt tay lên vai Draco, "Đây là em trai tôi, Draco Malfoy."

Em trai? Draco hơi ngạc nhiên, không chờ những người khác phản ứng lại đã quay đầu cười nhạt với Abraxas, "Tôi cho là chúng ta đã đạt được nhất trí......"


Nghe thấy lời của Draco, Abraxas đảo mắt, "Không thì em định bảo anh giới thiệu em kiểu gì, Draco?"

Draco câm họng lại luôn, bởi không thể nói mình là cháu của Abraxas, dọa chết người đấy.



Cậu nghiến răng, miễn cưỡng cảm chịu cái kết luận là em trai của ông nội.

Nhưng việc cậu cam chịu làm hai người ngồi bên kia càng ngạc hiên hơn.





Walburga đảo mắt không ngừng giữa Abraxas, Draco và Tom.



"Ôi, Merlin à, Abraxas, cậu có em trai sao không nói với bọn tôi? Còn nữa......!Tom nhất định đã biết từ trước vậy mà còn gạt bọn tôi?"

"Walburga, đây không phải là lỗi của tôi." Tom bưng tách trà mà gia tinh chuẩn bị, thản nhiên nói: "Tôi đoán là hai người đã sớm nghi ngờ mối quan hệ giữa Abraxas và Draco, cho nên có gì đáng ngạc nhiên đâu?"

"Tuy bọn tôi đều cho là Draco có quan hệ với Malfoy, nhưng không ngờ cậu ta lại là em trai của Abraxas." Herbert chậm rãi nói, hắn nhướng mắt lên nhìn chằm chằm vào mặt Draco, "Bọn tôi tại sao lại không nghĩ tới việc Draco với Abraxas lớn lên giống nhau chứ?"

Draco cảm thấy quá sức chịu đựng rồi, đám người này mở miệng là em trai, ngậm miệng cũng là em trai làm Draco rất bối rối.



Cậu không biết liệu mình có còn cơ hội về lại năm 1999 không, nhưng nếu có thể về được, chỉ sợ là việc đầu tiên mà cha mình làm chính là phạt cậu sao chép gia quy của Malfoy một trăm lần, cậu hiện tại bị gán danh em trai của ông nội, thế không phải là chiếm tiện nghi của cha à?

"À, tôi nghĩ tôi phải thứ lỗi vì không thể tiếp khách nữa." Draco đứng lên, chuẩn bị về phòng nghỉ để hoàn thành quà Giáng Sinh mà cậu chuẩn bị đem tặng.



Ngày mai là Giáng Sinh rồi, cậu muốn bảo đảm độc dược làm ra có đủ số lượng.

"Cậu muốn đi đâu hả Draco?" Tom nhướng mày, bộ dạng ngu ngơ muốn chạy trốn của Draco làm Tom vui vẻ.

Draco mím môi, nở nụ cười làm người đau răng, "Tôi đi chuẩn bị quà Giáng Sinh cho cậu đấy, thưa ngài Riddle à." Nói xong, cậu gật đầu với mấy người kia, sau đó rời khỏi phòng khách.

Chờ Draco rời khỏi, bọn họ mới dời đề tài khỏi người của Draco.

"Tom, cậu định đi làm thêm ở Hém Xéo trong kỳ nghỉ?" Herbert cau mày lại, giống như cực kì không hài lòng về tin Tom muốn đi làm thêm.

Walburga ở một bên cũng phàn nàn với Tom, "Lấy dòng máu tôn quý của cậu, ôi, chết tiệt, cha mẹ cậu rốt cuộc là ai thế? Bọn họ sao có thể để cậu sống trong cô nhi viện? Một lũ Muggle, tôi thật sự không tài nào tưởng tượng ra được về việc cậu đã chịu đựng kiểu gì đấy."

Nghe tới chữ "cô nhi viện" này, Tom không khỏi cau mày.



"Đừng nói thế Walburga, tuy tôi cũng ghét lũ Muggle mang dòng máu bẩn thỉu kia, nhưng ở cô nhi viện, tôi đã gặp người bạn quan trọng nhất, vậy là đủ rồi.".