[HP][TomDra] Chúa Tể Hắc Ám, Xin Hãy Tha Cho

Chương 42: Chương 41








Năng lực tiếp thu của lão Malfoy dĩ nhiên tốt ngoài dự đoán, chỉ một lát sau là ông đã khôi phục lại thái độ lúc bình thường, ông bình tĩnh nhìn Draco, nhướng mày hỏi câu kế tiếp, "Con là cháu của ta?"

"......!Không, không phải." Bởi vì câu hỏi của lão Malfoy, sự khẩn trương của Draco vậy mà lại bay đi hơn phân nửa, cậu liếm môi, "Ngài là ông cố của con, ông nội con là Abraxas Malfoy."

Lão Malfoy nhíu mày lại, không ngờ là thời đại của Draco còn vượt xa hơn so với tưởng tượng của mình.



"Tại sao con lại quay về đây? Quay về những năm 1930? Chẳng lẽ có chuyện gì cần con làm sao?"

Gương mặt vốn nhợt nhạt của Draco chẳng mấy chốc đã trắng bệch không còn một chút máu, cậu không biết mình có nên nói thẳng ra hết toàn bộ hay không, nếu thẳng thắn, chẳng lạ gì nếu nhà Malfoy vạch ra ranh giới rõ ràng với Tom, kể cả Tom có là người thừa kế của Slytherin đi nữa, Malfoy coi trọng nhất là người nhà, lão Malfoy tuyệt đối không đứng nhìn người nhà mình rơi vào nguy hiểm.



Tuy nhiên, Draco lo cho Tom, việc hắn có trở thành Chúa tể Hắc Ám hay không không nằm trong phạm vi suy xét của Draco, Draco chỉ cảm thấy nếu mình nói hết toàn bộ ra, tình bạn giữa cậu và Tom cũng đi đến hồi kết.

Nhưng nếu không nói thẳng ra, đồng nghĩa là mọi thứ vẫn sẽ tiếp tục, lịch sử không thay đổi, Abraxas vẫn trở thành bạn thân của Tom, lão Malfoy vẫn thưởng thức Tom, khác ở chỗ là Tom có thêm một người bạn là Draco.

Draco giằng co ở trong lòng, song khi cậu bắt gặp gương mặt cực kì giống với cha mình của lão Malfoy, cậu bỗng thấy việc giằng co đó hết sức nực cười.





Do dự gì cũng đều biến mất, cậu không thể phủ nhận việc mình có tình cảm với Tom, nhưng nói gì đi nữa thì cha mẹ mình càng quan trọng hơn, cậu trở về là để thay đổi vận mệnh của nhà Malfoy.



Cậu cắn răng như để chuẩn bị nói hết toàn bộ những gì mình có.



"Con không biết tại sao con lại về những năm 1930, nhưng con bảo đảm là do cha con sắp xếp."

Cậu lấy ra chiếc nhẫn đeo trên cổ, đưa cho lão Malfoy xem.




"Đây là chiếc nhẫn do cha con để lại trong phòng làm việc, con bị đưa về đây sau khi chạm vào nó."

Draco đã quen với hình dạng của chiếc nhẫn này, tựa như một con rắn cuộn mình, đính trên chiếc nhẫn bằng bạc là hai viên kim cương màu lục đậm.



Lão Malfoy nhận lấy chiếc nhẫn, đầu ngón tay nhợt nhạt lướt trên bề mặt của nó, "Đây là vật phẩm Pháp thuật Hắc Ám." Lão Malfoy thấp giọng nói.

Quả nhiên là vật phẩm Pháp thuật Hắc Ám, mắt của Draco sáng lên một chút, nhìn bộ dạng của lão Malfoy, có vẻ ông biết về lai lịch của chiếc nhẫn này.




"Chú......!Ông cố, chiếc nhẫn này là vật phẩm Pháp thuật Hắc Ám dùng một lần sao? Con còn có thể trở về chứ?"

Lão Malfoy lắc đầu trong ánh mắt mong đợi của Draco, "Draco, ta sợ là con cần tiếp tục ở lại đây, tuy nhẫn này không phải vật phẩm dùng một lần, nhưng lại cần có điều kiện để kích hoạt, nếu con không làm được, e là con còn phải tiếp tục ở lại đây." Ông trả lại chiếc nhẫn cho Draco, tuy lão Malfoy quả thật thích thú với chiếc nhẫn này, nhưng sẽ không khôn ngoan chút nào khi giữ chiếc nhẫn bên mình mà không biết điều kiện kích hoạt của nó, ông không muốn tình huống của Draco rơi lên người mình đâu.

Nói không có thất vọng là nói dối, nhưng Draco cũng không quá khó chịu, trước khi thay đổi được vận mệnh của nhà Malfoy, Draco không định rời khỏi chỗ này, không định quay lại Trang viên Malfoy chỉ có một người sinh sống.



Cậu hi vọng lúc mình trở về có thể thấy ba mình ngồi ở trong phòng làm việc xử lý những chuyện của gia tộc làm người khác đau đầu, thấy mẹ mình phàn nàn về việc cậu càng lớn càng không đáng yêu.

Lão Malfoy vờ như không thấy bộ dạng suy sụp của Draco, ông bình thản nhìn Draco và hỏi tiếp: "Con còn chưa trả lời ta Draco, con trở về là để hoàn thành chuyện gì? Nếu không thì cha của con cũng như cháu của ta tuyệt đối sẽ không để cho con trai của mình đi đến chỗ này, chỉ có một mình con."

"Đó là vì để nhà Malfoy duy trì......"

Giọng của Draco như biến mất đi trong chớp mắt, cậu đột ngột không nói được lời nào, cả một chút âm thanh cũng không phát ra được, giống như có ai đó ếm lên người cậu một cái Bùa Im Lặng.



Không phải là cậu không bằng lòng đâu, cậu đã định nói ra hết mọi thứ cho ông cố mình nghe đấy chứ, nhưng tình huống hiện tại thì phải giải thích kiểu gì đây?

Thấy Draco đột ngột đỏ mặt, mở miệng ra nhưng lại không nói một tiếng nào, lão Malfoy nhướng mày, híp lại đôi mắt xám một lúc lâu rồi mới nói ra: "Được rồi Draco, ta e là có gì đó gây cản trở không cho con nói ra sự việc diễn ra trong tương lai, thế là đủ rồi."

Mẹ kiếp, vất vả lắm mới hạ được quyết tâm, vậy mà giờ không nói được thứ gì cả, đúng là làm cho người ta phải chửi thề.




Khi cậu không định nói ra chuyện ở tương lai, Draco phát hiện mình có thể nói chuyện trở lại.



"Không, có lẽ chúng ta có thể thử----" Bộ dạng bây giờ của Draco như đang nhẫn nhịn thứ gì đó để nó không làm cậu nổi điên lên, cậu giãy giụa không định bỏ lỡ cơ hội lần này, quay qua lão Malfoy và đề nghị: "Chúng ta có thể thử dùng Chiết Tâm Chi Thuật một lần, con biết ông biết dùng thứ này, ông cố."

"Không được!" Lão Malfoy không suy nghĩ liền cự tuyệt, "Đừng hòng ta làm vậy, Draco, con là chắt của ta, làm sao ta có thể dùng Chiết Tâm Chi Thuật lên người nhà của mình? Tuyệt đối không được!"

Nói xong những lời này, lão Malfoy bảo gia tinh đưa tới một tách trà nóng, ông chờ sắc mặt của Draco tốt hơn một chút sau khi uống xong mới nở nụ cười bao dung, "Được rồi, ta thấy con hiện tại cần nghỉ ngơi, nhớ kỹ lời của ta, sự việc ngày hôm nay không được nói cho bất kì ai biết, bao gồm cả Abraxas và bà cố của con."

Draco héo queo không vực nổi tinh thần nhưng vẫn bảo đảm với lão Malfoy là tuyệt đối không để cho người thứ ba biết chuyện, lúc này lão Malfoy mới để cho Draco rời khỏi thư phòng.

Một thời gian sau, Draco phát hiện thái độ của lão Malfoy dành cho mình đã thay đổi, hơn nữa còn cực kì rõ ràng, ông thậm chí còn quan tâm cậu tốt hơn nhiều khi so sánh với Abraxas, ông mua hẳn trọn bộ dụng cụ sửa chổi bay cho Draco.



Điều này làm Abraxas sốc nặng và đã phàn nàn với Draco khá là lâu.

Phu nhân Malfoy rất thích điều này, bà vốn dĩ vừa gặp đã thích Draco, trước kia còn thấy chồng mình lạnh lùng quá mức, bây giờ bà cảm thấy như vậy là tốt, Draco nhỏ hơn Abraxas, khi nhỏ lại chịu khổ nhiều nên hiển nhiên cần có nhiều sự quan tâm hơn.

Còn Draco dạo gần đây đều lên men trong phòng nghỉ của mình để nghiên cứu cuốn sách Pháp thuật Hắc Ám vừa tậu được từ cửa hàng pháp thuật Borgin & Burkes.




Có điều cuốn sách này cũng không đề cập kỹ càng về chiếc nhẫn mà chỉ mơ hồ nhắc tới mẫu pháp thuật cổ đại nào đó có thể thay đổi thời gian và xuyên về quá khứ trong thời gian ngắn.

Thứ này làm Draco nghĩ tới cái Xoay Thời Gian, hiện tại Xoay Thời Gian còn chưa được Bộ Pháp thuật nghiên cứu ra, mẫu pháp thuật cổ đại có trong cuốn sách này rất có thể là mẫu pháp thuật cần thiết để chế tạo cái Xoay Thời Gian trong tương lai.



Nhưng Draco không có hứng thú quá nhiều với Xoay Thời Gian, bởi Xoay Thời Gian không thể đưa cậu về đây.





Việc nghiên cứu thời gian của cậu không có tiến triển gì thêm, còn trên chiếc nhẫn cũng không có khắc bất kì thứ gì liên quan tới pháp thuật cổ xưa.

Quyển sách Pháp thuật Hắc Ám tốn cả đống công sức mới mua được hiện tại đã bị Draco tiện tay nhét xuống dưới gối nằm, bởi vì cuốn sách này không dùng được này, Draco chẳng những bị Tom bắt quả tang mà còn bị ông cố mình thộp cổ, cậu không thể không thừa nhận là khi đó cậu thật sự quá mức ngu ngốc, giống như lời của Tom nói, cậu hoàn toàn có thể dùng Thuốc Đa Dịch thay vì Thuốc Lão Hóa.

Thời gian trôi qua rất nhanh, Draco lại nhận thư của Hogwarts một lần nữa, trên đó liệt kê tên sách giáo khoa sẽ dùng cho năm hai, bao gồm cả sách giáo khoa của Abraxas.

Lão Malfoy chủ động đưa ra yêu cầu dẫn con trai và cháu trai (đối với người ngoài, Draco là cháu trai của lão Malfoy) của mình đến Hẻm Xéo mua sách giáo khoa, hơn nữa quyết định này còn được phu nhân Malfoy ủng hộ, bà muốn tự mình đi đến Hẻm Xéo mua áo chùng mới cho hai đứa nhỏ.

Draco và Abraxas đi theo sau vợ chồng Malfoy, bọn họ đi đến tiệm sách Flourish and Blotts để mua sách giáo khoa của họ trước, ở tầng một của tiệm sách Flourish and Blotts, Draco đã trông thấy Tom Riddle.

So với trước kỳ nghỉ thì Tom đã cao hơn, với một thân hình cao ráo, ăn nói lịch sự và một khuôn mặt điển trai đã thu hút các cô gái có trong tiệm sách Flourish and Blotts.

"Thật vui khi gặp mọi người, ngài Malfoy, phu nhân Malfoy." Tom lễ phép chào hỏi, sau đó dời mắt lên người Draco.



Draco im lặng trừng Tom, lần nữa nhìn thấy Tom, Draco liền nhớ tới cây đũa cũ bị Tom chôm mất, Tom nhất định là khắc tinh với đũa phép của cậu, lần nào gặp Tom là đũa phép của cậu cũng đều đi vào chỗ chết.

Tom cứ như không nhận ra sự khó chịu của Draco, rất nhiệt tình cho Draco và Abraxas một cái ôm, "Rất vui khi có thể gặp cả hai trước khi khai giảng bắt đầu."

Lão Malfoy rất hài lòng đối với thái độ của Tom, việc này đã nằm trong dự đoán của Draco, "Tom, Abraxas và Draco luôn nhắc tới cậu trong kỳ nghỉ, Abraxas bảo cậu từ chối lời mời của thằng bé, không muốn trải qua kỳ nghỉ ở Trang viên Malfoy."

"Tôi thành thật xin lỗi, ngài Malfoy." Tom vẫn giữ nguyên cái nụ cười gạt người kia, trình bày lý do của mình một cách lịch sự, "Tôi cần kiếm đủ galleons trước lễ khai giảng, tuy là bên trường học có hỗ trợ học bổng nhưng tôi muốn mua và mang nhiều sách pháp thuật vào Hogwarts hơn để làm giàu tri thức của mình."

Lão Malfoy rất vừa lòng với câu trả lời cảu Tom, ông vỗ vai Tom, sau đó kéo phu nhân Malfoy vào tiệm sách Flourish and Blotts trước nhằm tìm giúp sách giáo khoa mà Draco và Abraxas cần, để ba đứa nhỏ ở lại trò chuyện.

"Cậu không tới Trang viên Malfoy vào kỳ nghỉ quả thật rất đáng tiếc, Walburga nhắc tới cậu không dưới một lần đâu, cô nàng thậm chí còn định chạy tới Hẻm Xéo tìm cậu, nếu không phải tôi cản lại, việc làm thêm của cậu chỉ sợ là bị cô nàng phá banh rồi." Abraxas híp mắt nhìn Tom, anh và bạn của anh đều thấy với thân phận của Tom thì đáng lí không cần đi làm thêm nếu không phải vì cặp phụ huynh chết tiệt của Tom.

"Không có gì đâu Abraxas, tôi quen sống kiểu này rồi, so với việc trở về cô nhi viện thì thế này làm tôi yên tâm hơn." Nói xong, Tom đảo mắt qua chỗ Draco, "Tuy tôi đi làm thêm nhưng trong kỳ nghỉ lại xảy ra chuyện làm người khác ấn tượng không phai, nếu bỏ lỡ việc làm thêm lần này, tôi có thể cảm thấy tiếc đấy."

Editor có lời muốn nói: Nhớ cuộc hội thoại giữa lão Malfoy và Draco nha..