Hùng Thiên Đại Lục

Chương 128




*Nổi Danh bá chủ gần xa

Khắp nơi kinh sợ có ta Yêu Hoàng.

Cho nên khí phách ngang tàng,

Cho nên mắc bẫy hai hàng máu tuôn.*

...

Một canh giờ sau, tưởng như kế hoạch thất bại thì một tiếng gầm vang lên... Tuyết Sơn Hầu Hoàng thực sự xuất hiện. Toàn thân trắng như tuyết. Cơ bắp tràn trề, trông hết sức mạnh mẽ. Thân hình nó cao lớn gần 800 trăm mét. Đừng tưởng so với con Đại Tượng Hoàng lần trước Lạc Tinh giết lớn tới 7 dặm thì nói nó yếu. Thực tế không phải vậy. Do Loài khỉ bình thường vốn nhỏ hơn loài voi cả trăm lần. Nên khi đạt Hoàng cấp thì độ lớn cơ thể cũng còn chênh lệch khoảng 10 lần là đã rất tốt. Nhưng bù lại tốc độ hai bên cách xa nhau 1 trời một vực. Nhất là trí thông minh và sức mạnh bộc phát của đôi tay Tuyết Sơn Hầu Hoàng là cực kì mạnh mẽ. Đương nhiên xét về mặt phòng ngự thì nó thua xa Đại Tượng Hoàng da dầy thịt béo.

Con Tuyết Sơn Hầu Hoàng sau khi đi nhanh tới. Nó đứng lại có vẻ cảnh giác, sau đó 10 Tuyết sơn Hầu Lục giai khác xuất hiện sau lưng.

"Nó tới rồi, Theo kế hoạch Hành động." - Lê Bích Trân nói.

Sau khi đi vòng tới thấy cả núi Kim Sơn Quả, con Tuyết Sơn Hầu Hoàng ra lệnh:

"Tiểu Ngũ, Tiểu Thất lên xem thử có bẫy gập gì không."

Hai con thú to lớn tràn lên đánh giá xung quanh, đạp đổ luôn mấy chục cây cổ thụ gần đó. Như muốn kiểm tra xem có ai trốn hoặc đặt bẫy gì không. Xong nó hú lên.

"Khẹc! Khẹc!" - Đám Lục giai sau lưng Hầu Hoàng cũng nhao nhao lên..

"Đừng gấp, các ngươi lên lấy ăn đi.

Lần này có lẽ Hầu tộc ta có cơ hội phát dương quang đại." - Hầu Hoàng vỗ ngực cười nói -

"Không biết là cái bẫy ai đặt ra? Hừ dưới sức mạnh tuyệt đối của ta thì mưu mô không tác dụng gì..."

Đám Lục giai Tuyết Sơn Hầu tràn lên. Thực tế loại quả này chủ yếu kích thích sinh dục khiến cho Tuyết Sơn Hầu có thễ dễ dàng sinh ra hậu đại mà thôi. Do bình thường loài Tuyết Sơn hầu khá khó đẻ ra thế hệ sau. Nên lũ chúng mới hay tranh giành khi thấy quả này. Có đầy đủ số trái cây này. Chúng nó đủ ra sinh được vài ngàn hầu tử hầu tôn đi.

"Cơ hội, con Tuyết Sơn Hầu Hoàng riêng lẻ kìa. Phân đội Một lên mở trận kì đi." Bích Trân ra hiệu.

"-Xoẹt..." 8 con yêu cầm bay thấp xuống. Tám Trận kì được mở ra khu vực 3 dặm vuông. Khóa chặt Tuyết Sơn Hầu Hoàng lại.

"Hừ là lũ nhãi nhép..."

Tuy nhất thời cảm giác, thị giác của Tuyết Sơn Hầu Hoàng bị phong tỏa nhưng nó không hề sợ hãi.

"Lạc Tinh!"

"Biết rồi." Lạc Tinh nghe tiếng Lê Bích Trân gọi liền biết lần này phải xuất huyết rồi.

"Ngũ Tinh-Bạo Tinh Tiễn."

Một mũi Tên phá không bắn thẳng đến. Xuyên qua vận tốc âm thanh cấp mười bốn kéo theo cả luồng lửa đỏ rực hơn bảy mươi mét .

Tuyết Sơn Hầu Hoàng không thấy nhưng nó vẫn dùng tay đỡ kịp. Nào ngờ, Ngũ Tinh tiễn nổ tung khiến tay nó lủng một lỗ máu to tướng.

"-Grumh A A." Con Hầu Hoàng ước lượng nhầm sức công phá Ngũ Tinh tiễn, nên tay bị thương.

Nó quay hướng Lạc Tinh hét lớn .

"Grao."

Một dãy băng tuyết trắng xóa bắn thẳng tới, như trăm trụ gai băng bùng ra từ miệng nó. Tiếng hét đi tới đâu là cả khu vực đóng băng tới đó.

Tuy nhiên, Lạc Tinh bắn xong đã di chuyển chỗ khác cách đó vài dặm rồi.

Sau đó gần hai mươi mũi tên Tứ Tinh bắn tới. Tuy không xuyên phá được phòng ngự, nhưng khiến cho tên Hầu Hoàng luống cuống tay chân. Dù sao trong trận pháp Khốn trận thì tốc độ, cảm giác đều bị giảm trên phạm vi rộng.

Nó không biết mũi tên nào là tên mạnh, mũi tên nào là tên yếu.Lộ ra điểm yếu toàn thân.

Nên vất vả hết sức để né tránh.

"Cơ Hội." Lạc Tinh truyền 5 phần Linh Lực cộng thêm một phần Ngũ Diễm Hỏa vào Ngũ Tinh tiễn. Sao đó bắn nhanh.

"Veo"

Mũi tiễn bay vút tiếp cận 15 lần vận tốc âm thanh, kéo theo cả 1 lốc xoáy lửa lớn năm mét, dài cả trăm mét. Không khí xung quanh nổ tung, nhưng do vận tốc siêu nhanh nên âm thanh chưa truyền đến thì

Mũi tên thì đã lao đến kế bên con Yêu Hầu.

Tuyết Sơn Hầu Hoàng không né kịp. bị xuyên trúng một bên mắt phải.

Dù phòng thủ nó đạt Bát Giai. Nhưng kết hợp giữa Ngũ Diễm Hỏa và Ngũ Tinh Tiễn vẫn có thể dễ dàng xuyên phá mắt nó tạo thành một vết thương cực lớn.

"Các ngươi, lũ sâu kiến mà dám ám toán bổn Hoàng? A A A" - Yêu Hầu hét lên. Toàn thân nó bắt đầu biến hóa, lớp lông chuyển từ nàu trắng sang màu hoàng kim rồi trở nên chắc chắn bội phần.

Tuyết Sơn Hầu Hoàng như một cỗ xe tăng lao ra khỏi trận pháp.Tuy Nhiên Khốn trận khá mạnh. Hai bên còn giằng co. Tên Yêu Hầu đấm từng đấm mạnh mẽ lên vầng sáng Khốn trận.

"Lui, Bắn tên..." - Lê Bích Trân hiểu thời điểm bung lực đã đến. Ra lệnh - "Dùng Linh lực Nhất chuyển đi."

"Rõ , Thống Lĩnh!"

Hơn 20 đao khí kiếm khí mọi nơi bay đến.

"Keng! Keng!"

Tuy không gây xác thương nhưng vẫn chặn đứng thế tiến tới của Tuyết Sơn Hầu Hoàng. Khiến nó tạm thời bớt công kích Khốn Trận.

"Thập Phương Sát-Mở"

Trận pháp mở ra, tuy trận pháp không tăng tấn công nhiều nhưng vẫn có thễ tăng sức phòng thủ một chút.

"Nhanh nào nó sắp phá được khốn trận. Lạc Tinh bắn vào mắt còn lại đi."

"Được rồi." - Lạc Tinh lần nữa bung sức.

Ngũ Tinh Bạo tinh tiễn, thêm năm phần Ngũ diễm hỏa.

Mũi tên vẫn lao nhanh như lần trước. Nhưng lần này con Hầu Hoàng kịp đưa tay đỡ, nhưng mũi tên chứa hỏa diễm xuyên vào lòng bàn tay. Hảo Diễm cuồn bạo phá một lỗ thủng ỏ tay. Sau đó mũi tên mới phát nổ trước mắt nó khiến mắt còn lại cũng bị trọng thương.

"Grao" con Hầu Hoàng hai tay đều đau đớn, máu chảy ướt đẫm. Nó bất kể, Hai tay nắm lại đập liên tục vào màng ngăn. Lớp Lông từ nàu hoàng kim lại dần chuyển qua mà huyết hồng.

"Ầm...Ầm...Xoẹt..."

Khốn trận nhất thời tan vỡ. Nó thành công xuyên qua được khốn trận. Sau đó Tuyết Sơn Hầu Hoàng há to miệng...

"GRAOOOO!!!!" Khu vực 1 dặm đóng băng tất cả.Có một thành viên đội chấp pháp đứng ngay vị trí đó. Nên thành 1 tượng băng trong nháy mắt.

"Lui... Nó bắt đầu nhập trạng thái cuồng bạo. Rút nhanh..." Lê Bích Trân hét to.

Tất cả mọi người chật vật lên phi cầm chạy trốn...

Ở dưới Con Hầu Hoàng liên tục Gào hét, 4 phương tám hướng đều biến thành băng điêu. Chỉ chưa đầy một phút mà Một khu vực 20 dặm tan thành bình địa. Băng đóng khắp nơi. 10 phút sau trạng thái cuồng bạo của con Tuyết Sơn Hầu Hoàng mới chấm dứt.

"Này Lạc Tinh bắn vài mũi tên đi."

"Ta hết sức rồi."

"Đi, một mũi thôi." Lê Bích Trân lại giở giọng năn nỉ.

"Hừ... Một mũi Ngũ giai đó."

"Ta trả..."

"Được rồi."

Lạc Tinh truyền tiếp ba phần Linh lực nữa sau đó nhắm ngay giữa ngực con Hầu Hoàng bắn. Lần này Linh thức Yêu Hầu không bị kiềm chế bởi Khốn Trận. Nên tiễn bắn dù nhanh, nó vẫn có thời gian né tránh, chỉ bị sượt bên vai.

"A A Lũ Nhãi nhép!" - Nó phẫn nộ hét lớn. Nhưng chưa kịp làm gì thì một tia sát vụt bay đến sau lưng. Sau đó đầu lìa khỏi cổ.

Thì ra một thanh kiếm bay đến từ lúc nào. Lợi dụng lúc con Hầu Hoàng sơ hở khi tập trung né mũi tên,Thanh kiếm âm thầm lao đến rồi cho một kiếm chí mạng.

"Cái gì thế này..." Lạc Tinh cũng bất ngờ.

"Cửu Minh Kinh Thiên Kiếm" - Lê Bích Trân mỉm cười giải thích - "Thanh kiếm này cấp trên cho ta đem theo, nhưng chỉ dùng 1 lần."

"Ài! Sao không dùng sớm, hại ta nổ mất mấy mũi tên Ngũ Tinh..." - Lạc Tinh than thở.

"Con Hầu Hoàng này nhanh như vậy! nếu không ra tay lúc nó chủ quan nhất, cũng như yếu nhất thì sao giết được?"

Lạc Tinh cũng không phản bác được. Thực tế qua thời gian cuồng bạo thì con Hầu Hoàng đã suy yếu trên diện rộng. Nên Lê Bích Trân kêu Lạc Tinh bắn tên Ngũ Tinh còn mình cũng chớp thời cơ huy động Phi Kiếm. Một chiêu giết địch, nếu thất bại thì cả đám chưa chắc chiến thắng dễ vậy. Ít ra chết vài chục người, thì may ra giết được Tuyết Sơn Hầu Hoàng.

"Mọi người xuống xử lý đám lục giai kia."

"Rõ!"

Lạc tinh chỉ còn hai phần Linh Lực cũng như hai phần Ngũ Diễm Hỏa nên cũng không thèm tham chiến. Mà ở lại hồi phục linh lực.

"Quay về thôi..."

"-Rõ, Thống lĩnh."

Lúc này chiến trường đang ác liệt.

Cổng thành sắp bị công phá.

"Kệ đi! Xem con Gấu thất giai nơi nào."

"Nó ngay đây."

theo hướng Thiên Phong chỉ.

Phía Bắc có một con thú lớn đang tìm cách leo qua tường thành. Nó bị oanh mấy phát Thần cơ pháo nhưng vẫn chỉ là cháy nhẹ lớp lông .

"Nào Trận kì lên. Lạc Tinh còn sức bắn không?"

"Tứ giai tiễn còn được." Lạc Tinh không muốn tốn mũi tên nên nói.

"Được,Yểm hộ Ta!"

Lê Bích Trân cùng Thạch phó thống lĩnh tràn lên.

Lạc Tinh từ xa bắn hai loạt Tứ tinh Bạo Tinh Tiễn.

Con Bạo Hùng Hỏa Nhãn Vương bị đau đớn gầm lên, tìm cách xông lại nhưng bị trận pháp phong tỏa.

Lê Bích Trân nhanh chóng thi triển kiếm pháp Thập Tự trảm của mình. Thạch phó thống lĩnh thì yểm hộ dẹp yên các con Lục giai xung quanh.

Năm phân đội cũng lập xong trận pháp Thập Phương Sát tràn lên.

Hơn 50 ngưòi oanh giết con Thất giai. Thêm 18 người Lạc Tinh bên ngoài trợ trận. Nên dù nó có vào trạng thái cuồng bạo. Hay là dùng Hỏa Nhãn thiêu đốt khắp nơi, thì cuối cùng nó cũng bị Lê Bích Trân giết chết.

"Khỏe rồi. Tiếp ứng cổng thành đi"- Lạc Tinh chỉ chờ có thế. Xông lên thuận tiện dùng Lạc Hoàng kiếm thu gặt các yêu thú Lục Giai. Hầu như một con chỉ cần hai, ba kiếm.

Mục đích Lạc Tinh nhiệt tình chẳng qua là tìm kiếm xác Yêu thú cho Đàn Tử Yến có đồ ăn thôi. Sẵn tiện giảm bớt áp lực ho hệ thống phòng thủ sắp xụp đổ của Băng Vương Thành

Nữa canh giờ sau yêu thú còn hơn năm vạn cũng bắt đầu chạy trốn.

"Mặc kệ nó đi. Thu chiến đội." Lê Bích Trân thấy toàn đội mệt mỏi quá độ nên ra lệnh.

"Hoan hô! Băng Vương Thành sống rồi! Mọi người reo hò..."

Một trận chiến oanh liệt diễn ra với toàn thể Băng Minh Quốc.

Nhóm chấp pháp đội số Chín thì bế quan. Trận đấu này 89 người nhưng cũng chết mất năm người lúc đánh Tuyết Sơn Hầu Hoàng, còn chết chính xác thời điểm nào thì không ai biết Dù sao lúc đó trận địa rối rắm.

Tuy tổn thất năm thành viên, nhưng cũng xem như có thu hoạch. Lần này mọi người về ít nhất được 1500 điểm tích lũy.

"Tất cả Yêu Ngọc chúng ta chia nhau, trừ con Tuyết Sơn Hầu Hoàng phải nộp lên, còn lại chúng ta cũng được chia đều." Lê Bích Trân nói.

"Hoan Hô."

"Ủa sao nói chúng ta chỉ cần nộp Yêu Ngọc bát giai? Sau cả thân thể nó cũng lấy." - Lạc Tinh thắc mắc.

"Thì tại vì phải trả chi phí chiêu Phi Kiếm kia. Ngươi tưởng đồ chùa hả?"

"Ài! Cứ trưởng trúng mánh ai ngờ cũng làm cu li. Mấy mũi Ngũ Tinh Tiễn của ta" - Lạc Tinh hết sức đau lòng.

"Mọi người có ba hôm nghỉ ngơi, sau đó xuất phát..." Lê Trân ra lệnh giải tán rồi chạy đi. Sợ Lạc Tinh đòi nàng trả mấy mũi tên.