Triều Thiên Hải, thật thê lương
Yêu binh hàng vạn, chán trường lòng quân.
Trải qua đau khổ gian truân
Vẫn chưa thấy được, mùa xuân đến tìm.
...
Lạc Tinh lúc này tập trung suy nghĩ quyết sách chiến lược, rồi lấy ra hơn trăm con Tử Yến . Đám Tử Yến này là một trong số các con xin từ Trần Thu Thảo . Số lượng khá nhiều, tính riêng thực lực Hóa Thần cũng hơn ngàn con. Về mặt do thám thì chúng làm khá tốt. Tiếp đó đám Tử Yến bay đi bốn phương tám hướng để do thám.
Một lúc sao, Lạc Tinh đã hoàn nắm được tình hình xung quanh. Nhưng kết quả không quá khả quan.
Tám chiến hạm. Qua hơn hai năm không hề sức mẻ. Giờ khắp nơi đều gặp thú triều. Trong hai ngày đã có ba chiến hạm bị đánh cho lật úp trên biển. Các chiến hạm khác cũng hư hỏng nặng giống Lạc Hoàng Hạm.
"Chà! tình hình này làm sao đi được tới Thanh Châu.?" - Lạc Dương trong lòng cũng không vui vẻ.
Mấy tên Tần Sứ đi đâu rồi." Lạc Tinh thấy cả đám như là bị bắt con bỏ chợ. Với tình hình yêu thú nhiều vô số kể, không phải Đại Thừa tu sĩ ai mà đánh nổi.
"Nếu tiến sâu đến trước, gặp Hung Thú mạnh hơn thì có nước toàn quân bị diệt." - Hà Linh Lung khẽ nói. đây cũng là suy nghĩ của mọi người.
"Thôi! tạm thời nghĩ ngơi lấy lại sức. Mọi việc tính sau."
Trong lúc mọi người nghỉ lại. Lạc Tinh đi thu lại xác hai trong ba chiến hạm. Tuy hai chiếc kia tan nát. Nhưng Lạc Thần Khiên muốn thu tài liệu. Lạc Tinh đành tốn công một lúc. Đây toàn là những vật phẩm tốt mà ở Dương Châu chưa chắc có.
Làn dừng chân trên biển này kéo dài một tháng. Động cơ của Lạc Hoàng Hạm mới được sửa chửa xong. Nhưng giờ, trên Lạc Hoàng Chiến Hạm lòng người bàn hoàng. Nhất là các Tán Tu. Gần như không ai dám tiến lên. Đương nhiên họ nào có quyền quyết định mọi việc.
Lạc Dương sau đó hội ý mọi người.
"Tiếp tục lên đường. "
Hành trình đi một tháng. Thấy phía trước. Một Chiến Hạm giống như của mình bị đánh nát, Tuy còn nổi trên mặt nước. Nhưng xung quanh chẳng còn người sống.
Lúc này, Chủ trương lui quân được Bích Vân Tông, Vân Kim Yến đề xuất.
"Giờ đi tới chỉ có con đường chết. Chúng ta lui về, thì còn may ra sống được."
"Sao được. Giờ về khác nào chịu tội nặng." - Phong Thiên, Phong Địa theo trường phái ai chết mặc ai nói. Dù sao hắn thấy tình hình không ổn thì trốn thôi. Đương nhiên phải được Lạc Tinh cho phép không thì cũng khó sống.
"Chúng ta cứ đi." Lạc Dương suy nghĩ rồi nói. "Phía trước còn ba chiếc siêu Chiến Hạm của Thất Đại gia tộc mà. Nếu gặp biến vẫn có thể kịp thời lui.
Cuối cùng mỗi người thông qua ý định tiến lên. Lạc Tinh lại như cũ thu gom sắt vụn.
Đi thêm năm ngày. Nhìn phía trước đen kịt một màu.
Là Hung Thú và cả Hải Thú cùng hợp kích. Hai Siêu Chiến Hạm đang chống lại. Nhưng đang ở thế yếu.
"Này lên giúp họ đi."- Lạc Tinh đề nghị. Không lên sao được, trên đó có con gái mình mà.
Lạc Dương đương nhiên đồng ý hai tay.
Nàng ra chỉ lệnh:
"Thánh Gióng, Thủy Tinh, Triệu Tiểu Vy, Vân Kim Yến giết con Thiên Kình Ma Ngạc phía trước."
"Sơn Tinh, Lạc Na, Lạc Thủy, Hạ Tử Yến Giết con Giao Long mạn Trái."
"Phong Thiên, Phong Địa, Hà Linh Lung, Mạc Ảnh đánh con Tử Diễm Song Đầu Ưng."
Lúc này, Lạc Tinh vẫn án binh bất động quan sát tình hình. Thấy phía xa có một tên hình dáng như nhân loại, đang đứng trên một con Lôi Ưng. Tuy nhiên đây không phải loài người. vì cơ thể hắn giống như là Một nhân long. Đó là Long Tộc. Hắn ta đang điều khiển năm mươi vạn Hải Yêu, Hung Cầm tấn công.
Muốn thắng phải giết kẻ cầm đầu. Lạc Tinh truyền âm.
Theo quan sát, đối phương chỉ là Hợp Thể Hậu Kỳ. Hoàn toàn giết được. Tiếc là con thú chở hắn ta lại là Hợp Thể Đỉnh Phong.
"Cứ giữ lực lượng, chờ thời cơ đi." - Lạc Tinh ra hiệu. Sau đó Lạc Dương chủ yếu quan sát mọi người chiến đấu. Ra chỉ lệnh cho đám người Ngô Quyền, Huỳnh Thúc Kháng...
Bên Nhóm Yêu Thú. Bất ngờ vì sự xuất hiện, cũng như sức mạnh bộc phát r a của Lạc Hoàng chiến hạm. Nên trận chiến bắt đầu gay cấn. Không còn chiếm ưu thế một phương như trước.
Thêm nữa canh giờ. Tên Long Tộc kia bắt đầu nóng nảy, cho Lôi Ưng đanh cởi mình tham chiến.
"Phu nhân, khi nào ta ra hiệu, nàng xuất kì bất ý bắn cung tên Long Tộc này nha."
Lạc Tinh nói xong lao ra khỏi Lạc Hoàng Chiến Hạm. Vận dụng thân pháp cực nhanh của mình lao lên.
Phá Không Chỉ bắt đầu tung hoành. Bất kì Hung Thú nào cũng không chống nổi một chỉ của Lạc Tinh, đương nhiên hiệu quả mạnh mẽ vậy là do Lạc Tinh chỉ tấn công đối thủ cảnh giới dưới Luyện Hư trung kỳ.
Như một tia sáng du động liên tục không có điểm dừng. Một lúc Lạc Tinh cũng gần đến gần tên long tộc.
"Nhãi con. Ngươi tưởng ngươi là ai." - Tên Long Tộc cười khẩy, khi thấy Lạc Tinh loi choi lóc chóc nhảy xung quanh mình.
Hắn ta lấy ra một thanh kiếm, rồi như một tàn ảnh, tiến lại gần đối thủ.
"Hỏa Long Kiếm." Tưởng là một kiếm đập tan con ruồi. Ngờ đâu Lạc Tinh Lập tức như u linh biến mất khỏi phạm vi công kích.
Lạc Tinh xuất hiện nơi xa, hét lớn: "Này, ngươi gãy ngứa cho bổn đại gia ngươi ư."
Tên Long Nhân bực bội. Không ngờ vận tốc mình lại kém một kẻ vô danh. Hắn tập trung linh lực, thân pháp nhanh gấp đôi lao nhanh đến Lạc Tinh. Người chưa đến mà kiếm ý lại xuất ra liên miên, hòng ngăn cản tất cả đường lui của đối thủ. Từng luồng hỏa diễm theo đó bay ngập tràn. Tuy nhiên, Lạc Tinh lúc này vẫn kịp na di ra sau lưng y.
"Tử Thần Chi Nhãn." - Lúc này tên Long Nhân quay lại. vừa lúc Lạc Tinh tung đòn công kích linh hồn cực mạnh.
"Xoẹt."
"A.." - Tên Long Nhân dù linh hồn bị tấn công. Nhưng trong cơ thể có một thứ gì vỡ nát đây là bảo khí phòng ngự linh hồn ,tuy nhiên công kích Lạc Tinh đủ mạnh để chấn nát nó.
"Ngươi dám..." Vừa dứt lời lại một công kích linh hồn xông đến. Lần này thì hắn ta trực dính đòn.
Lạc Dương lúc này Kim Long Tiễn, Đại Nhật Cung đã sẵn sàng bắn tới.
Tuy nhiên Long Nhân lấy lại ý thức chỉ trong một sát na. Hắn ta cảm nhận nguy hiểm. Tuy nhiên nguy hiểm đến từ hai phía. Lạc Tinh đã cầm thanh Tử Trúc chủ thể đập đến theo thức Bá Vương Toàn Quang Trảm. Long Nhân đó quay lại, huy động kiếm ảnh đón đỡ tới.
"Keng.." Nhưng hắn không kịp vui mừng.
Mũi tên Kim Long Tiễn đã bay đến bắn thẳng vào lưng hắn ta.
"Cho-eng." Cả người hắn lại lóe sáng lần nữa.
"Tách..." Lại có một áo giáp bị động phòng ngự mở ra và phá hủy.
Lạc Tinh không dừng lại. Phát động Tử Thần Chi Nhãn lần cuối cùng.
"Tạch." - nhân long mất ý thức lần thứ ba. Lúc này Lạc Tinh đã áp sát được.
"Lôi Trúc" vô số tử trúc cuốn lấy Long Nhân. Thu hắn vào Hùng Thiên giới.
Tên Long Nhân xui xẻo. Ban đầu vì khinh thường Lạc Tinh nên không hề có lòng phòng bị. Tiếp đó từng bước để cho Lạc Tinh áp sát, không con cơ hội thoát thân.
"Thu."
Long Nhân vừa biến mất. Con Lôi Bằng và ba con Hung Thú Hợp Thể Kỳ khác lập tức thân thể rớt xuống. linh hồn đã bị ma diệt do chủ nhân đã chết. Dù sao bọn chúng là hung thú không phải là yêu tu.Yêu tu là do linh thú tu luyện thành, có trí tuệ, có sinh mạng độc lập. Hung thú dễ dàng tiến cấp nhưng linh trí thấp dễ bị kẻ khác nô dịch. Khi chủ nhân chết nó cũng chết theo.
Lạc Tinh thấy vậy, trong lòng mừng thầm, bay đi xung quanh thu xác chúng vào nhẫn trữ vật.
Tầng lớp đỉnh phong hung thú mất đi. Tiếp đó đại quân giết thêm vài con, nên chiến trận chuyển biến theo chiều hướng có lợi cho liên quân.
"Ha ha... đánh cho ba má hung thú nhận không ra đi." Mọi người thấy hi vọng sống tăng cao. Nên hưng phấn dốc hết sức đánh với lũ hung thú.
"Đám Hung Thú một số thấy chỉ huy mình chết, nhưng chúng đang giữa trung tâm cuộc chiến không phải muốn rút thì rút. Dù sao bọn chúng đông hơn. Nhất là một khi đang hăng máu, rất khó rút ra. Phạm vi chiến trường lại rộng. Không phải nơi nào cũng nắm bắt được tình hình. Vì thế cả hai phe vẫn lao vào chiến đấu.
Ba canh giờ trôi qua. chiến cuộc mới chấm dứt. Hung thú chết đầy mặt biển Triều Thiên Hải.
Trong ba siêu chiến hạm. Có một chiếc bị đánh gần như tan hoang.
Lạc Tinh và Lạc Dương bay lại chiến hạm có cổ lão Trần Gia.
"Cha." - Từ sa thấy bóng người thân Trần Thu Thảo lập tức bay đến.
"Nương."
"Con có sao không?"
"Ha ha, người ta sao có sau được."
"Ha Ha.... khá lắm, lâu rồi không gặp... đã có chút phong phạm của nương năm xưa." Lạc Dương vui mừng vuốt má con gái mình. Hai người đã tách ra rất lâu rồi. Mãi hôm nay mới được trùng phùng.