Tình xưa nghĩa cũ, lại gặp nhau
Giờ đây ôn lại, chuyện thở nào
Buổi ấy lòng ta, xao xuyến lạ
Chỉ là duyên kiếp có còn sao?
...
Sau đó một nơi khác. Hai người ngồi đối diện nhau. Bên cạnh một vai món ăn, cùng một bình rượu hoa đào. giống như khung cảnh mấy ngàn năm trước.
"Không ngờ đời này ta còn được gặp huynh." - thiếu phụ cười nói. Chẳng ai xa lạ. Nàng là Võ Tuyết Kỳ.
"Ta cũng bất ngờ. Sao nàng lưu lạc ở đây."
"Chuyện hơi dài. Để ta từ từ nói."
Tiếp đó hơn hai canh giờ kể cố sự. Thì ra năm xưa nàng được một vị trưởng lão của Thủy Băng Tông chọn trúng, nên nhận làm đệ tử. Sau mấy ngàn năm tu luyện. Thêm công pháp Âm Dương Quyết bá đạo, nàng cũng đạt Hợp Thể Trung Kỳ. Cũng xem như là một thiên tài của Thủy Băng Tông.
"Ha ha. Ta tưởng ta đã vượt qua huynh một đoạn dài, không ngờ vẫn thua kém." - Võ Tuyết Kỳ mỉm cười thật tươi. Nàng vô cùng cao hứng, khi gặp người xưa.
"Ài, Đừng so sánh với ta. Ta vốn là tinh hoa của vũ trụ."
"Hừ. Khen một chút đã lên lớp. Nhưng lần này, may có huynh cứu giúp." - Tuy không biết vũ trụ là cái gì. Nhưng nàng hiểu Lạc Tinh đang tự sướng.
"Thế có cần lấy thân báo đáp không?"
"Báo đáp cái đầu huynh. Ta chưa tính sổ vụ huynh khi cứu ta không hề một chút quân tử. Có ai thấy bằng hữu mình trong hoàn cảnh đó mà không..." Nói tới đây nàng đỏ mặt. Nhớ lại hoàn cảnh trong Kim Long Xa. Áo quần nàng rách nát chẳng còn chi. Lạc Tinh lại đứng kế bên mà không dùng áo bào che chắn cho nàng, cứ để xuân quang tiết ra như.thế. Có kẻ nào vô sĩ thế. Đã không muốn có trách nhiệm thì phải giữ gìn cho nàng chứ. Dù nàng là tu tiên giả cả vạn năm không phải thiếu nữ đơn thuần. Nhưng ai không có lòng tự ti, muốn gìn giữ cho người mình yêu chứ. Đương nhiên hiện tại nàng không có người yêu, Võ Tuyết Kỳ càng nhìn Lạc Tinh, hai mắt càng muốn ăn tươi nuốt sống hắn ta.
"Hả... Là sao?" - Lạc Tinh thấy có gì không đúng. Nhìn sao cũng giống ánh mắt năm xưa Hạ Tử Yến nhìn mình. Cuối cùng, Lạc Tinh cứ đánh trống lãng trước:
"Ai biểu nàng càng ngày càng xinh đẹp, nên mới có họa sát thân. Mai mốt nhớ mọi việc cẩn thận. Tốt nhất dùng khăn che mặt như năm xưa đi."
"Cái này huynh sai rồi. Nếu tên Mộc Tấn khốn kiếp là kẻ mê luyến sắc đẹp, thì hắn có thể độ kiếp thành công sao? Với lại xưa nay chỉ có tên vô lại nhà ngươi thấy mặt ta thôi."
"Cái này cũng đúng ah. Nhưng có lẽ hình dáng của nàng quá hại nước hại dân."
"Hại cái đầu huynh. Mà thực tế hắn ta mê luyến sắc đẹp, hay muốn tìm lô đỉnh chỉ là phụ. Hắn muốn thu lấy Âm Dương Quyết mà thôi."
"Sao hắn ta biết." - Lạc Tinh ngạc nhiên, không ngờ chuyện này lại có khuất tất. Âm Dương Quyết là bí mật của cả hai người. Năm xưa xem như liều mạng mới thu được. Lạc Tinh nghĩ nàng sẽ không khờ tới mức đi tuyên dương lung tung.
"Lần trước ta vô tình cứu giúp một cô gái. Sau đó đồng cảm với thân phận làm lô đỉnh của nàng, nên chỉ dẫn nàng ta một chút. Nào ngờ nàng ta là một tiểu thiếp của hắn, dù bị hắn lợi dụng vẫn một lòng hướng đến. Thế là có chuyện. Hắn vốn tu luyện song tu công pháp. Mà Âm Dương quyết lại là chí cao trong công pháp song tu."
"Thì ra là vậy." - Lạc Tinh lúc này chợt hiểu. Tại sao hắn ta rầm rộ hỏi cưới Võ Tuyết Kỳ như vậy. Với thực lực Mộc Tấn. Muốn thì đoạt thôi. Làm gì có chuyện tốn cả mấy năm trời thuyết phục Thủy Băng Tông nhường ra. Cuối cùng không được, hắn mới dùng vũ lực. Thì ra sợ ép quá Võ Tuyết Kỳ sẽ không chịu truyền lại công pháp, nên thử cách nhẹ nhàng trước.
Mà nhờ vậy, Lạc Tinh mới nhanh chóng tìm ra tông tích Mộc Tấn, hoàn thành nhiệm vụ, lại kịp lúc cứu nàng.
Hai người đối ẩm một chút. Lạc Tinh hỏi:
"Giờ nàng có dự định gì."
"Còn làm gì được. Tin tức hắn ta đến bắt ta quá oanh động, Xung quanh đây không ai không biết. Giờ hắn ta đã chết. Ta mà lộ tin ra là bị trả thù ngay. Cũng tại Trần Quang ngươi đó." - Võ Tuyết Kỳ ánh mắt lúng liếng, khuôn mặt ửng hồng nhìn Lạc Tinh nói. Có lẽ mấy ngàn năm rồi, nàng mới phơi bài bộ mặt này ra cho kẻ khác thấy.
"Chà, Ta làm anh hùng cứu mỹ nhân. Không có công còn có tội ư?"
"Chứ sao. Đền ta đi."
"Đền thì đền. Đễ ta nghĩ cách." - Lạc Tinh cũng cười khổ.
"Thôi chuyện đó tính sao. Giờ kể ta nghe xem sao huynh lưu lạc đến đây?"
"Chuyện dài ah." - Lạc Tinh bât đầu vẽ ra vài chuyện, đương nhiên sự thật chỉ vài phần thôi. Nào là bị vướng nguyền rủa nên lưu lạc tìm cách giải nguyền, may mắn thu được vài thành công nên tấn cấp.
Lần đối ẩm tâm sự hết ba ngày ba đêm mới xong. Lạc Tinh cũng không vội rời đi. Một thời gian tiếp theo, Cả hai hằng ngày uống rượu, luận đạo. Lạc Tinh cảnh giới cao hơn, lại cùng chủ tu Âm Dương Quyết, nên hướng dẫn Võ Tuyết Kỳ rất nhiều. Tin rằng trăm năm sau, nàng sẽ đạt Hợp Thể Hậu Kỳ. Lạc Tinh lại dạy nàng yếu quyết Bách Biến Quỷ Ảnh, để nàng có thể thay đổi thành người khác. Chỉ là một mảng nhỏ biến thành người khác , chứ không bao hàm biến thành vạn vật. Nên có lẽ chăm chỉ học khoảng mười năm, là Võ Tuyết Kỳ sẽ có thể thành một người khác. Không lo bị người đuổi giết. Lạc Tinh lại tặng nàng chiếc Kim Long Xa để hộ thân. Đây là bảo khí phi hành trung kỳ. Có thể biến thành nhiều hình dạng phát nhau. Không lo bị kẻ khác phát hiện. Dù không có Long Câu nó vẫn có thể tự động bay như thường.
Tròn trăm ngày. Lạc Tinh từ biệt người ngọc, rời khỏi lên đường.
"Người ra đi đầu không ngoảnh lại.
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy."
Võ Tuyết Kỳ nhìn y khuất dạng, lòng cười khổ. Nhân sinh vô định. mấy ngàn năm gặp lại. giờ lại phải chia xa. Đời người còn dịp hội ngộ nhau không?
Lạc Tinh cũng bó tay. Ải mỹ nhân nào dễ vượt qua. Biết người có ý, ta nào phải vô tình. Nhưng một kẻ có gia đình, lại có lý tưởng cao. Đại đạo mới là thứ Lạc Tinh tìm kiếm. Nhi nữ thường tình, không thể cản nỗi bước chân y.
Sắp xếp mọi việc xong. Lạc Tinh bắt đầu vào Kim Lôi Giới. Theo dòng chảy thời gian. Đã qua chín trăm năm, Lạc Tinh rời khỏi Kim Lôi Giới.
Sau khi kiểm tra Kim Thải Y. Thấy nàng cách cảnh giới Đấu Hoàng thời gian không xa. Lạc Tinh lại cho nàng 100 viên Linh ngọc Cực Phẩm nữa. Lại chỉ dẫn vài vướng mắt cần thiết trong việc xông phá Đấu Hoàng. Cuối cùng là cho nàng Một viên Hợp Đạo Đan. Dù sao giết 10 đại Thừa Kỳ. Lạc Tinh thu gom được năm Vạn linh thạch cực Phẩm.,Một lượng lớn tài phú. Hợp Đạo Đan cũng có vài viên.
Bắt đầu, Lạc Tinh đi đến các tiểu hành tinh lôi hệ. trong hai mươi năm. Đã gom đủ Lôi Thạch khiến cơ thể tăng lên Đấu Hoàng. Còn gần tám mươi năm. Lạc Tinh đi xung quanh quan sát mọi việc. xem như là tu luyện tâm tính. Cũng như quan sát cách vận hành các Tiểu Tinh Cầu nơi này. Dù sao, Bất cứ thứ nào tồn tại đều có đạo lý, sẽ có thể tù đó vận dụng được nó vào Hùng Thiên Giới.