Hùng Thiên Đại Lục

Chương 331




Ngàn năm vật đổi sao dời

Khi xưa yếu kém chơi vơi giữa dòng

Nay thì ta đến tận tông

Thù xưa đòi lại để không bận lòng.

...

Khổng Thanh sau khi quan sát thực lực kẻ xâm nhập. Thì cười nói:

"Tưởng độ kiếp thành công, là có thể che trời được sau. Đối với ta cũng chỉ là con muỗi."

- Rồi không chờ đợi, hắn lập tức tấn công bằng một chưởng cực mạnh, định bất ngờ khống chế kẻ địch.

Lạc Tinh đã thủ sẵn từ khi y xuất hiện, nên dễ dàng né thoát. Tiếp đó thực hiện không gian na di liên tục, để né các đòn công kích của đối phương.

Hai trưởng lão đi theo cũng bắt đầu tạo gọng kìm quây chặt đề phòng kẻ dám xâm phạm trốn thoát. Lạc Tinh vờ lúng túng, chấp nhận chịu 1 chưởng của một vị trưởng lão xé toang vòng quây, rồi bắt đầu một đường rút lui. Sau khi rời khỏi ngàn dặm. Khổng Thanh tốc độ nhanh hơn, đã kịp chặn Lạc Tinh lại. Tiếp đó là hai tên Đại Thừa Trung Kỳ bao lấy.

"Ha ha… Dám đến Khổng Tước Tông quấy rối thì sao lại trốn chạy. Để mạng lại đi. Ta phải sưu hồn xem bí mật của tiểu tử ngươi." - Khổng Thanh lấy ra bảo khí tấn công. Hắn muốn nhanh chóng kết thúc trận đấu. Vũ khí hắn là hai vòng tròn xoáy mạnh, nhìn như hai bánh xe với vô số răng cưa sắt bén.

"Tiểu Lôi, ra đi." - Lạc Tinh không mạo hiểm mà truyền âm cho thuộc hạ vừa tấn cấp của mình.

"Hừ Ta là Lôi Kỳ Linh." - Một giọng nói vang lên. Sao đó Lôi Kì Linh bay ra .

"Giết hết. Chừa nguyên thần tên Đại Thừa Hậu Kỳ cho ta."

Ba tên Khổng Tước Tông thấy thân ảnh Lôi Kỳ Linh xuất hiện. Trong lòng biết là không tốt. Bắt đầu tung đòn tấn công phủ đầu trước.

Ba đòn công kích trước sao ào đến, nhưng uy thế có đủ, hiệu quả không.

"Há, gà đất chó sành, dám công kích bổn tôn." - Lôi Kỳ Linh dứt lời . Một lưới lôi điện như thiên la địa võng phủ xuống. Tất cả không gian bị giam cầm, các luồng linh khí khác tản mác hết chỉ còn duy nhất lôi linh lực mà thôi. Khổng Thanh thấy nguy hiểm, muốn na di trốn đi. Nhưng đã muộn hắn ta lúc này như cá nằm trên thớt.

"Chân Tiên Cảnh." - Hắn vô cùng hoảng hốt, thực lực đối phương bày ra dù có một trăm hắn vẫn khó lòng chống nổi.

"Tha…."

"Tạch." - Lời nói chưa dứt, cả ba tên Đại Thừa Cảnh cường đại. Lại không có khả năng chống đỡ Lôi Kỳ Linh.

Lạc Tinh cũng cứng lưỡi. Cô nàng này sau khi tấn thăng chân Tiên Cảnh hầu như không cách nào chống lại.

"Cũng may ta còn có khế ước."

Lúc này, ba thân hình kia đã biến thành sương máu chỉ còn duy nhất nguyên thần Khổng Thanh bị một lồng lôi điện màu trắng bao phủ.

Chúng ta đi thôi kẻo có biến. Lạc Tinh nói xong, tiến tới thu vội nó vào Hùng Thiên Giới vì sợ nàng ta nuốt luôn. Sẵn tiện thu ba chiếc không gian giới chỉ của đối phương.

Hai người rời khỏi nơi đó ba ngàn dặm.

"Ta đi đây. Ngàn năm sau sẽ tìm ngươi." - Lôi Kì Linh sợ Lạc Tinh nuốt lời nên vội nói.

"Mọi việc cẩn thận. Ở đây không thiếu chân tiên cảnh." - Dặn dò xong, hai người cũng lập tức tách ra.

Lạc Tinh về tổng hành dinh Thất Tinh Lâu, làm chứng thực Kim Bài Sát Thủ.

Trước khi đi tiêu diệt Khổng Thanh. Lạc Tinh đã nhận nhiệm vụ tiêu diệt y. Hầu như phần lớn Đại Thừa Kỳ đều có kẻ thù, nên cũng sẽ có vài người chịu bỏ tài phú mua mạng. Dù sao cả mấy vạn năm tồn tại. Ai lại không đôi lần tranh giành bảo vật, địa bàn, xung đột là không tránh khỏi.

"Ha ha, Số 1063284, Không ngờ ngươi lại thành công tấn cấp Kim Bài Sát thủ nhanh như vây."

"Cũng nhờ vận khí." - Lạc Tinh đơn giản đáp. Lần đầu tiên vào Thất Tinh Lâu Tổng Bộ. Lạc Tinh cũng ngại nói nhiều.

Mục đích nhận kim bài sát thủ là được vào tu luyện phòng chữ Kim.

Phòng tu luyện này khá diệu dụng. Tuy nồng độ linh lực vẫn không cao. Nhưng dòng chảy thời gian so bên ngoài là một phần mười. Nhất là mỗi gian phòng đều có một lạc ấn cổ xưa giúp cho tu luyện thuộc tính cực kì tốt. Lạc Tinh chọn phòng Lôi hệ. Với giá là một ngày một viên linh thạch cực phẩm. Lần trước thu được hơn vạn viên. Lạc Tinh bỏ hết vào Thiên Giới trong hùng thiên giới của mình. Sau đó thu thập không gian trữ vật của ba tên đầu sỏ khổng Tước Tông, thu được 8000 viên. Đủ cho Lạc Tinh tu luyện một thời gian dài.

Trong phòng tu luyện của Thất Tinh Lâu, tính bảo mật cực cao. Không lo bị người bên ngoài dòm ngó.

Lạc Tinh bắt đầu nhìn trên tường. Mỗi phòng nơi đây là một đồ án cổ xưa. Phòng này là hình lôi thần cổ đại. Một đại hán có ba mắt, Tám tay. các cánh tay bên trái cầm chùy, tay bên phải cầm búa.

Lạc Tinh ngồi trên bồ đoàn, tập trung quan sát một canh giờ trôi qua, lúc này dị biến xảy ra, cả linh hồn Lạc Tinh như bị kéo vào một không gian xa lạ. Bên ngoài là một khoảng không vô tận. Một thân hình thần ma to lớn, cao vạn trượng hiện ra. Giống như trên bức tường Lạc Tinh đang quan sát. Nhưng sau lưng thần ma đó là một đồ án hình tròn có chín cái trống hình tròn. Xung quanh đó là điện quang tung bay. Mỗi lần chùy và búa vị thần ma đó giao nhau. Sẽ phát ra từng tia lôi điện chói lòa. Trông còn mạnh mẽ hơn Lôi Kỳ Linh triển khai vạn lần.

Tiếp đó như có cộng hưởng, lôi điện giăng đầy trời. Âm thanh chát chúa vang lên. Từng luồng lôi điện tràn tới bốn phương tám hướng...

Bá Đạo.

Chí cương.

Chí dương…. Như thiêu hủy vạn vật.

Không biết đắm chìm vào ảo cảnh trong bao lâu. Lạc Tinh mới giật mình thoát khỏi trạng thái đó.

Cứ như vậy. Vài ngày, Lạc Tinh lại tiến vào trạng thái linh hồn chìm vào thế giới cỗ đại một lần. Tuy nhiên, thời gian để vào được đó càng cách xa nhau. lần sau ba canh giờ, lần kế lại bốn canh giờ.

Mười năm sau. Lạc Tinh phải tốn nữa tháng để đắm chìm vào ảo cảnh, nên đành rời khỏi phòng tu luyện, bên ngoài còn nhiều gian phòng giống vậy để tu luyện, không thể tốn kém linh thạch vô ích như vậy.

"Ài, Lôi bá đạo, chủ hủy diệt, chí cương. Nhưng đạo của ta không phải vậy. Lôi của ta còn là sinh sôi không ngừng. Hủy diệt để mà tân sinh, chứ không phải kết thúc."