Hùng Thiên Đại Lục

Chương 94




Quản Sự nơi này thật chán thay

Khác nào công sở việc hằng ngày

Sáng đến nơi làm chiều về sớm

Như kiếp phong trần mặc gió bay

...

Ngũ Đài Sơn, đây là ngọn núi lớn gồm năm núi nhỏ hợp lại. Nói là núi nhỏ nhưng lớn gấp đôi Thất Sơn.

Sau khi đến chỗ quản lý đưa lệnh bài.

"Ngươi là Lạc Tinh ư!"

"Dạ Thưa đúng!" - Lạc Tinh cuối đầu chào.

"Ta là Lục chấp Sự."

"Dạ chào ngài, chính là tại hạ" - Lạc Tinh đưa ra một hộp trữ vật. trong đó có 500 Linh Ngọc

bằng tốc độ nhanh nhất Lục chấp sự đã thu hộp đó vào.

"Ha. ha đúng là tuổi trẻ tài cao nha!"

"Dạ cám ơn Lục chấp sự khen ngợi, xin hỏi vãn bối phải ở đâu?"

"Ngũ Đài sơn là nơi của các quản lý Ngoại Vụ ở. Trong đó quản lý cấp thấp nhất ở Thủy Đài Sơn. Nơi này có 12 vị trí trống, thuộc dạng tốt ngươi muốn ở đâu."

"Dạ xin hỏi nơi nào gần Lạng Sơn Lĩnh nhất?"

"Được vậy ta chọn cho ngươi động phủ ở Thủy Minh Thác cách Lạng Sơn Lĩnh 120 dặm. Đây là ưu tiên, chứ hình thường quản sự không được tự ý chọn ơi ở đâu.

"Dạ. cảm ơn Lục Chấp Sự." - Lạc Tinh thầm may mình đưa ra 500 Linh Ngọc, không thôi sẽ làm khó rồi.

Sau đó Lạc Tinh được đưa đến Thủy Minh Thác. Nơi này có một gian nhà nhỏ kế dòng thác.

Ở đây nồng độ linh lực khá cao, chỗ ở này khá xa nơi khác. có thể bảo trì một số bí mật lại gần nơi làm việc.

Ở lại một đêm, Lạc Tinh chỉ xem xét một khu vực nhỏ. hôm sao đến Lạng Sơn Lĩnh nhậm chức. Bất ngờ là có một người cũng đến: Vũ Thanh Tuyết.

"Chào mừng! hai người các ngươi."

Ta là người trực tiếp quản lý hai ngươi tên là Lý Văn.

"Dạ chào Lý chấp sự."

"Uhm, để ta nói cơ cấu của Ngoại môn:

Thấp nhất Quản sự. Trên đó là Chấp Sự, trên nữa là Trưởng Lão.

Ngoại Môn có thập đại Trưởng Lão. quản lý hơn 20 vạn đệ tử Ngoại Môn.

dưới đó là 180 chấp Sự, còn lại là 1080 Quản sự.

Hai người các ngươi xem như là quản sự cấp thấp nhất.

Nhưng yên tâm các. ngươi còn trẻ. thời gian thăng tuyến còn cao. Cố lên."

"Dạ! cảm ơn Lý chấp sự chỉ dẫn."

"Nhiệm vụ hai ngươi khá đơn giản. Hằng ngày ở nơi này ghi chú lại người nhận nhiệm vụ, Cập nhật các nhiệm vụ do người khác đề ra, giữ gìn các vật phẩm nhiệm vụ. Đồng thời hằng tháng phụ trách phát lương cho người của mấy trăm ngọn núi gần đây. Sau đó dựa theo đó, mà gởi thông tin về người phụ trách là ta."

"Dạ, Lý chấp sự!"

"Hằng ngày ta sẽ cho người gởi đến danh sách nhiệm vụ, các ngươi y đó mà làm."

"Dạ."

Sau khi Lý chấp sự rời đi. Lạc Tinh bắt đầu kiểm tra giấy tờ sổ sách. Vũ Thanh Tuyết cũng không hề mở miệng nói câu nào.

Lạc Tinh cũng không thèm hỏi, dù sao cả hai chưa quen công việc mới, phải nhanh chóng tiếp thu quy trình.

Tuy Vũ Thanh Tuyết là cô gái xinh đẹp, cả người tràn đầy sức sống. nhưng Lạc Tinh không phải cậu bé mới lớn, sức đề kháng khá cao. Dù sau có mấy bà vợ rồi, nên cũng không phải thấy gái xinh là mắt sáng rỡ.

Mọi việc cứ vậy hết ngày. Lạc Tinh gật đầu chào từ biệt vũ Thanh Tuyết, rồi đi về động phủ của mình.

Lần này Lạc Tinh mới có thời gian ngắm địa bàn của mình. nơi này rộng lớn thanh tú. Linh lực tràn đầy.

Thử vận dụng vài chu thiên Linh lực. Lạc Tinh thấy tinh thần sang phái hơn. cảm giác đói bụng cũng giảm lại.

Nếu ở Thất Sơn một ngày sẽ đói bụng một lần, thì nơi này hai ngày mới phải ăn một lần do linh khí nhiều hơn.

"Ào! ào" - Tiếng thác đổ gần bên. Khiến Lạc Tinh nhớ Lạc Hoàng thành cũng có một con thác hùng vĩ. Lại có một động phủ.

"À nơi này có thác, biết đâu có động phủ."

Lạc Tinh vội đi ra ngoài. Nhìn ngọn thác cao vạn trượng.

Thử xem. Lách mình ra phía sau dòng nước. ở giữa cũng có một khoảng lõm vài trượng, tuy nhiên không có động phủ nào.

"Đúng là không phải dễ có động phủ như vậy!"

Sao mà kiếp trước đọc tiên hiệp, thì động phủ khắp nơi. truyền thừa vô số. hiện tại bản thân xuyên việt thì không có.

"Ài. Mình may mắn có truyền thừa của Trần Quân rồi mà cũng còn ham hố!"

Thật ra thì hiện tại lịch sử tu tiên của Hùng Thiên đại lục chưa đến 1500 năm. làm gì có nhiều động phủ cho Lạc Tinh tìm kiếm. ngay cả Thiên Vân Môn, cũng chỉ có tuổi đời 600 năm.

"Không có thì ta tạo" -Lạc tinh thầm nghĩ.

"Lạc Hoàng Thương." - Lần này không có ai nên Lạc Tinh biến ra vũ khí Lục Tinh. sau đó khoét vào hang động.

Nếu như ở ngoài thì đất đá mềm như tàu hủ so với vũ khí Lục Tinh, tha hồ Lục Tinh khoét vách, đào hang. Nhưng trong Thiên Vân Môn trọng lực cao, đá cũng gắn chắc dị thường. Mải mê đào hai canh giờ mới ra một hang động sâu trong lòng núi, chiều dài sáu trăm mét theo chiều sâu xuống.

". Ha ha. Kiến tạo giống hang sơn Đòong nào."

Thêm một canh giờ nữa. ở giữa lòng núi, Lạc Tinh khoét ra một hang to lớn ngang dọc hơn bảy trăm mét tất cả đất đá, đào ra Lạc Tinh đều thu vào nhẫn trữ vật.

"Tốt rồi ở trong này tha hồ tu luyện không sợ ai phát hiện."

"Đặt tên Ngươi là Thủy Minh Động đi." Lạc Tinh vừa lòng ngắm động phủ của mình.

...

"Đại Hoàng ra nào!"

Theo lời gọi Lạc Tinh, một con chim to lớn khoảng ba mươi trượng. khi sảy cánh ra mỗi cánh hơn 35 trượng xuất hiện. ( Tính ra nó lớn khoảng 300 mét)

"Đại Hoàng giúp ta thu phục mấy con tử Yến này."

Nói rồi Lạc Tinh lại lấy ra hơn ba vạn tử Yến vừa bắt. dạo này số Tử Yến mà Lạc Tinh bắt đã lên 10 vạn con trừ mấy con để dành cho Lạc Thần Khiên hấp thụ nữa.

"Giúp ta thu phục mấy bé yêu, này xong ta sẽ thưởng cho một ngũ giai yêu đan."

Một Ngũ giai yêu đan là tinh hoa của yêu thú, nên giúp cho đại Hoàng một tháng không cần ăn vẫn đủ năng lượng. Lạc Tinh có nhiều yêu đan, nhưng không hấp thu được. Nên chủ yếu cho con Đại Hoàng hưởng thôi. Nhìn ngắm địa bàn của mình. Lạc Tinh bắt đầu tìm cách dùng một ảo trận giống ngũ hành trận pháp của hang sơn Đòong. Ngưng thiếu nguyên liệu.

"Thôi vậy. ở nơi này tha hồ luyện tập Mệnh môn kì. Tin là không một ai biết!"

Đã ba tháng chưa tập luyện linh lực của Mệnh Môn Kì, hiện tại Lạc Tinh được một lần rèn luyện. một cảm giác thư sướng tràn dâng, biểu tượng con Quy hoàng. trên hông như ẩn như hiện. nếu nhìn phía sau lưng Lạc Tinh là có đồ án một con Rùa lớn ngửa mặt lên. Trên lưng như nâng đỡ một vòng tròn lớn đồ án hình tròn, trên đó có hoa văn chim Lạc, thú bốn chân, con người. ngôi sao ở giữa. tạo ra một tổng thể hài hòa. chứ không phải là những hình xăm riêng lẽ.

Thêm một canh giờ nữa, Lạc Tinh mở mắt ra.

"Tới giờ đi làm rồi."

"Triệu hồi Phân thân!"

Một Lạc Tinh Dũng tuyền đại thành xuất hiện. Sau đó đi ra động phủ rồi tiến về Lạng Sơn lĩnh.

"Ha ha. ta thật thông minh. Như vậy có thể dành toàn bộ thời gian tu luyện."

Sau đó, Lạc Tinh bất đầu chia thời gian ra:

Một Canh giờ luyện tập Lưỡng Nghi Kiếm.

Hai canh giờ rèn luyện Thất tinh ngũ hành toàn phương trận của mình,

Ba canh giờ luyện Quy Nguyên kiếm.

Ba canh giờ luyện linh lực,

Hai canh giờ Ngủ.

Một canh giờ cuối cùng thì để ăn uống này nọ.

Dù sau thì Lạc Tinh vẫn quen ngủ rồi, kiếp trước, kiếp này ít khi nào không ngủ, nhất là Suốt đêm đào động phủ rồi giờ mệt ngủ thôi.

Phân thân Lạc Tinh như thường lệ đi tới nơi làm. đến nơi thì Vũ Thanh Tuyết đã đến.

Hai người gật đầu chào nhau, rồi thì mỗi người một việc. Lạc Tinh phụ trách trong coi nhiệm vụ ngoại môn của các núi mình quản lý.

Nhiệm vụ tìm kiếm ngũ giai yêu đan. da yêu thú. bảo vệ. tìm linh lược. thường là nhiệm vụ cấp B. cấp A thì toàn là săn. giết yêu. thú lục giai trở lên.

Công việc khá nhàn. chừng 10 phút mới có một người đến tiếp nhận nhiệm vụ. thời gian còn lại Lạc Tinh chủ yếu rảnh rỗi không làm gì thì tìm đọc quy tắc. phạm vi giới hạn. cách phân biệt các vật phẩm nhiệm vụ.

Nhìn qua Vũ Thanh Tuyết cũng đang nhàm chán đọc sách.

"Ài. Sao giống làm công việc văn phòng, chứ không phải tu tiên nhỉ?" - Cảm giác hơi nhàm chán.

Cuối ngày Lạc Tinh tổng kết lại xổ sách, sao đó đi tới phòng của Lý chấp sự bàn giao.

"Ha ha ngày đầu nên nhàm chán hả. cố lên từ từ sẽ quen, tịch mịch cũng là một cách luyện tâm đó!"

"Dạ không sao! đa tạ ngài chiếu cố."

"Nè hai ngươi nhớ là ba ngày nữa, đi nghe trưởng lão giảng giải thuật pháp nhé. sẽ rất tốt đó. đây là quyền lợi chỉ có quản sự chấp sự có thôi."

"Ohm. Đạ đa tạ chấp sự nhắc nhở." - Lạc Tinh thấy tin tức này là tốt nhất trong ngày rồi.

Lại thêm ba ngày. Lần này bản thể Lạc Tinh đi. dù sao học tập cần tới tinh thần lực. nên Lạc Tinh không thể qua lo.

Người dạy là cửu trưởng Lão họ Diệp. Lão sư hôm nay giảng giải rất nhiều, Nhưng Lạc Tinh chỉ quan trọng nghe vài tâm đắt về kiếm tu.

"Thiên Vân Môn ta chủ tu kiếm.

Vậy luyện kiếm là gì. Kiếm không phải là vật chất. Kiếm là tinh thần."

"Luyện Kiếm không phải đơn giản luyện kiếm chiêu. không phải chỉ dùng kiếm mới gọi là kiếm tu."

"*Kiếm chỉ là một phương pháp thể hiện.

Ta nói cho các người. biết Thiên Vân môn. tên này có ý nghĩa gì?

"Nếu ai nói do có hơn ngàn núi chìm đắm trong mây. Nên gọi là Thiên Vân Môn thì là sai.*"

"*Thiên là thiên biến vạn hóa.

Vân là mây. mà mây là có thể thường siêng thay hình đổi dạng.*"

"Nói chung thiên biến vạn hóa, Thay hình đổi dạng như mây trời là tiêu chí của Thiên Vân môn chúng ta."

"Ngươi có thể dùng kiếm. ngươi có thể dùng thương. nhưng ngươi phải biết ứng biến biết thay đổi. chiêu thức là chết. Con người là sống."

"Sau đây là các phương pháp, cơ bản để biến chiêu mà không làm mất đi tinh túy vốn có của chiêu thức võ kỹ."

Thấm thoát hai canh giờ trôi qua. Cửu trưởng lão rời đi. Lạc Tinh vẫn còn chìm đắm suy nghĩ.

"Ái chà, thì ra có thể làm vậy! đó giờ ta cứng nhắt quá, nên Tinh hoa lưỡng nghi kiếm pháp mới chỉ có thành tụ ở những chiêu thức đầu.

Càng về sau thì càng không tiến bộ. Do ta học hình mà không học ý."

"Uổng công mình tự hào kiếm pháp tinh thông. còn mong muốn vượt tiền nhân kết hợp lại võ kỹ."

"Này. Này." - . Lạc Tinh giựt mình. thì ra người lôi kéo mình là Vũ Thanh Tuyết.

"Về làm việc. thẫn thờ làm gì."

"Uhm." - Cô nàng này thật tình người ta đang chìm đấm xuy nghĩ.

"Này nàng thấy vị sư phụ này giảng tốt chứ?"

"Tốt gì chứ. Ta không dùng kiếm ta dùng thương. Bá vương thương ngươi hiểu không. Mạnh mẽ uy lực, thà gẫy không khuất phục."

"Ài." - Lạc Tinh quên cô nàng này theo trường phái khác. Dù thương pháp của nàng ta có phần bớt mạnh mẽ như anh nàng nhưng vẫn không phải loại mềm mại của kiếm pháp.