Huyền Huyễn: Đông Minh Truyện

Chương 59




Thật lâu trước đó, Việt quốc còn chưa thành lập thời gian, từng xuất hiện hai cái cường đại vương triều thống trị phương này thổ địa.

Một nước là Lạc quốc, nước còn lại là Âu quốc, Âu Lạc hai nước ngăn cách nhau bởi Đoạn Trường Sơn Mạch, từ xưa đến nay không hữu hảo.

Lạc quốc được Lạc thị lãnh đạo, truyền ngôn là long tộc hậu duê mà Âu quốc được lãnh đạo bởi Âu thị, lại là tiên tộc đời sau.

Rồng tiên hai tộc từ xa xưa có mối thù truyền kiếp, vì vậy suốt ngàn vạn năm, hai nước chiến tranh xảy ra vô số lần, Tứ Minh Điện cũng không tùy tiện ngăn cản.

Những tưởng hai nước thù oán sẽ cứ như thế truyền đời mãi mãi, lại không nghĩ bốn ngàn năm trước Âu Lạc hai nước xuất hiện một đôi tai trài gái sắc, thiên tư xuất chúng.

Hai người này yêu nhau, kết thành phu thê cuối cùng cũng hóa giải Âu Lạc ngàn năm ân oán.

Kết hôn về sau, cả hai thiên phú càng ngày càng kinh người, chưa tròn ba trăm tuổi đã cộng đồng đột phá ngũ phẩm Chân Vương, tự sáng tạo một môn long tiên hợp bích, nhật nguyệt đồng uy thiên hạ vô địch. Trở thành Kiêu Dương võ vực song song lĩnh tụ, thế nhân lúc ấy tin tưởng rằng, lại không đến trăm năm, hai người nhất định sẽ có kẻ thành Đế, quét ngang lục hợp bát hoang.

Chỉ tiếc, Kiếp triều nổi lên, Kiếp Đế họa loạn, cả hai thống lĩnh toàn vực cường giả cùng Kiếp tộc anh dũng chiến đấu, cuối cùng đem Kiếp Đế phong ấn tại Đoạn Trường Sơn Mạch chỗ sâu, mà bản thân cũng từ đó biến mất tăm tích. Đa số đều cho rằng cả hai đã vẫn lạc, để không ít người bóp cổ tay thở dài, tiếc cho một đôi tuyệt đại song kiêu vợ chồng.

Đại chiến kết thúc, Kiếp tộc ẩn lùi vào bóng tối, nhưng vì Lạc Vương Âu Hoàng, cùng đa số cao cấp chiến lực chết sạch, Âu Lạc hai tộc từ nay ẩn thế không ra. Bọn họ từng thống lĩnh lãnh thổ bị các phương thế lực cát cứ, mãi đến mấy ngàn năm sau Kinh Dương Vương Trần Cảnh tại Hồng Hà chứng vương đạo, thành lập Việt quốc, lại sau đó bên kia Đoạn Trường Sơn thổ địa được Phàn thị thôn tính, lập nên Ngô quốc, mới chấm dứt loạn lạc thời đại.

………………..

Đoạn Trường Sơn Mạch một nơi hẻo lánh, có một tòa ẩn núp bí cảnh, bí cảnh này đã tồn tại không biết có bao nhiêu năm tháng.

Bí cảnh bên trong đa số là người bình thường, cày cấy chăn nuôi tự cung tự cấp.

Bí cảnh bên trong người tất cả đều mang họ Lạc, chính là năm đó tiền triều Lạc quốc hoàng tộc hậu duệ.

Giờ phút này bí cảnh nơi lối ra, đứng đấy một tên mặc màu tím trang dung nữ tử, hai tay chắp sau lưng anh khí bừng bừng, nữ tử xung quanh đứng đấy mấy chục cái già cả nhăn nheo ông bà lão, từng cái thần tình nghiêm túc.

Vị nữ tử mặc áo tím này không ai khác chính là Lạc tộc đương đại tộc trưởng, cũng là năm đó Lạc Long Vương trực hệ hậu duê.

“Tộc trưởng, ngươi thật dự định tiến vào Táng Kiếp Cốc sao? Chúng ta đã sống ở bí cảnh mấy ngàn năm, Táng Kiếp Cốc không biết rúng động bao nhiêu lần, đều có Kiêu Dương thành đại năng đến giải quyết. Tộc trưởng tội gì nhất định phải đến đó mạo hiểm? Nhớ lần trước, Tộc Trưởng cũng tiến vào Táng Kiếp Cốc, bị Kiếp tộc cường giả vây công, thiếu chút nữa vẫn lạc. Xin Tộc Trưởng nghĩ lại”

Vài cái già cả lão ẩu khuyên can nói.

“Các ngươi không cần lại khuyên, Lý tộc Kiếp Đế là chính là Thất Tinh đại kiếp giả, lấy tu vi cao cường, mặc dù bị tổ tiên phong ấn pháp lực, móc đi âm dương nhãn, nhưng chỉ cần để y thoát khốn, nhất định chớp mắt hồi phục. Đến lúc đó, đầu tiên muốn bị diệt là chúng ta Lạc thị…Lại thêm năm đó, Âu Lạc hai tộc Vương giả cùng đại lượng cao thủ mai táng tại Táng Kiếp cốc, dẫn đến chúng ta hai tộc truyền thừa đứt đoạn, không thể không lặng lẽ lánh đời. Một lần này xuất bí cảnh, ta không chỉ muốn ngăn cản Kiếp Đế thức tỉnh còn muốn tìm về Lạc tộc đã từng vinh quang”

Nữ tử mặc áo tím ngữ khí kiên quyết.

“Tộc Trưởng….”

“Tốt, việc này không cần bàn lại, ý ta đã quyết. Lần này rời đi, nhiều thì bảy tám ngày, ít thì năm ba ngày ta chắc chắn trở về”

“Lạc Hà trưởng lão giúp ta mở cửa bí cảnh”

Đám tộc lão chần chờ nhìn nhau, thấy được nữ tử quyết tâm, đành thở dài khai mở bí cảnh.

Áo tím nữ tử không nói nữa, mũi chân nhẹ nhàng điểm một cái, cả người lách qua kết giới khe hở, hướng Đoạn Trường Sơn chỗ sâu bay đi.

Đoạn Trường Sơn mạch được chia làm ba vòng, mà sơn mạch chỗ sâu nhất gọi là Táng Kiếp Cốc. Tòa sơn cốc này buổi tối mây đen che trời, đưa bàn tay không nhìn rõ năm ngón, ban ngày cũng lạnh lẽo đến thấu xương. Đồi núi trong sơn cốc càng là sát phong gào thét, quỷ khốc lang hào, mị ảnh trùng trùng.

Nơi đây, năm đó từng xảy ra kinh thiên đại chiến, không biết chôn xác biết bao nhiêu anh hùng hào kiệt, cũng phơi thây trăm vạn Kiếp quân.

Mà Táng Kiếp Cốc nơi cuối cùng là một cái sâu vạn trượng vực lớn, kiếp mang lạnh lẽo kinh người, nơi miệng cốc treo lơ lửng một con mắt lạnh lẽo âm u.

Áo tím nữ tử mục tiêu chính là nơi này u cốc.

…………..

Bên này, Khương Ly rốt cuộc chạy đến Đoạn Trường Sơn khu vực thứ hai, trên đường đi gặp phải Kiếp tộc tần suất cũng theo đó nhiều hơn, Kiếp tộc tu vi cũng dần dần tăng cao.

Thậm chí có một lần hắn bắt gặp một gã Kiếp Tôn, suýt chút nữa bị phát hiện, thật may hắn tinh thần nhạy bén, cộng thêm tốc độ hơn người, né tránh kịp.

Bình thường Nhất Tinh Kiếp Tôn, Khương Ly chẳng sợ hãi lắm, có điều tại nơi này rừng sâu núi thẳm, đâu đâu cũng có Kiếp tộc, chỉ cần hắn bộc lộ ra khí tức, tất nhiên sẽ kéo theo số lượng lớn địch nhân.

Vì vậy, nếu như không cần thiết, đừng quá trương dương.

Hai ngày đi đường, hắn vẫn dựa theo Tứ Minh lệnh cùng những người khác trao đổi tin tức. Tất cả Tứ Minh điện cao thủ đều đã bình yên tiến nhập khu vực thứ hai, đều gặp lớn nhỏ phiền toái, thậm chí có người bắt gặp Kiếp Tôn, bị đông đảo Kiếp tộc vây giết, mặc dù may mắn trốn thoát, nhưng không tránh khỏi trọng thương, đành từ bỏ nhiệm vụ.

Nắm rõ tình hình, Khương Ly đi đường càng thêm điệu thấp, mà sau lưng hắn Thương Mang Cổ Kiếm rung động tần suất càng thêm liên tục.

Sáng sớm, hắn tiện tay nắm bắt một chút Tứ, Ngũ Văn Kiếp tộc, sưu hồn diệt ức, cũng lý giải thêm nơi này tin tức cách cụ.

Đoạn Trường Sơn cư trú kiếp tộc, cũng không phải thống nhất, từ trước đến nay phân làm mười cái bộ lạc. Thập bộ bên trong mạnh nhất là Lý bộ có năm vị Kiếp tôn tọa trấn, còn lại các bộ lạc khác yếu hơn nhiều. Mạnh thì có hai ba Kiếp tôn, yếu thì chỉ có một Kiếp tôn.

Ngoài các bộ tộc, thì cũng có một số cường đại Kiếp tộc lang thang nơi rừng núi, cự tuyệt qua mười Kiếp bộ mời chào, đơn độc xuất hành.

Mấy năm trước, từ bên ngoài đến rồi một gã lợi hại Kiếp Vương, ra tay đánh bại thuần phục các đại Kiếp tộc, cũng hứa hẹn nếu như cứu tỉnh Kiếp Đế, sẽ đem bên ngoài nhân loại quốc gia tiêu diệt, biến thành bọn hắn nhạc viên. Được đông đảo bộ lạc hưởng ứng, mà thực ra là phải hưởng ứng, ngu xuẩn đi từ chối, Kiếp Vương nổi giận đem toàn tộc cho đồ sát làm sao bây giờ.

Khương Ly vừa đi đường vừa trầm tư, dự định có nên lẻn vào trong Kiếp bộ tìm hiểu tung tích, tìm ra tế đàn vị trí chăng?

………..

Âm Mã Kiếp Tộc bên ngoài rừng núi, có hai tên uống đến say khướt kiếp binh đang phụ cận tuần tra.

“Nấc..Thịt nhân tộc ta mới ăn được hai miếng, còn chưa đã thèm đâu, đội trưởng tại sao muốn gọi chúng ta đi tuần tra..nấc…” Hai tên Kiếp Binh bên trong, tên mặt vàng một bên nấc rượu, một bên say khướt, phàn nàn nói.

“Ngu ngốc, đội trưởng nếu bảo chúng ta tuần tra, tự nhiên là có tặc nhân tiến vào Âm Mã Tộc! Nấc..” Một tên khác Kiếp binh mặt xanh say khướt nói.

“Cái gì? Lại có tặc nhân đến chỗ chúng ta làm loạn rồi, không lẽ lại là nhân tộc cái kia nữ nhân..nấc..”

“Cũng có thể, mà cũng không phải, ta nghe nói ở La Sát Tộc, Bạch Cốt tộc đều xuất hiện tặc nhân, mà đám tặc nhân này thực lực cao cường, cũng may mấy vị Kiếp Tôn hợp sức mới đem đuổi…nấc..”

“Nấc..thực lực đã mạnh như vậy, cử chúng ta đi tuần tra thì có ích gì…nấc…”

Hai tên tiểu Kiếp Binh chính đang trò chuyện, chợt cách đó không xa Âm Mã tộc kết giới bỗng nhiên răng rắc sụp đổ.

“Không tốt, thật sự là có tặc nhân, là nhân loại, là nhân loại…”