Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1600




Mà một bên khác, Nhĩ gia thì toàn tâm vùi đầu vào trong tu luyện, che đậy tất cả nhận biết, ngay cả con mắt cũng không mở ra.

Vừa bắt đầu rời Hỗn Loạn Chi Thành, từ bỏ thế lực hắn kinh doanh mấy chục năm, nói thật Nhĩ gia vẫn cực kỳ không muốn.

Ở Hỗn Loạn Chi Thành hắn là vương giả ngầm, tuy thế lực của hắn không bằng đám người Đấu Vũ Hội, nhưng ngoại trừ ba thế lực lớn ra, tam giáo cửu lưu hắn cái gì không tiếp xúc? Thủ lĩnh thế lực lớn đã từng xin xỏ hắn, cũng không phải một hai cái.

Mạnh mẽ từ bỏ đại bản doanh kinh doanh lâu như vậy, trong lòng Nhĩ gia thật không muốn.

Nhưng lúc trước Diệp Huyền cho hắn một bình Hóa Đế Đan, ý nghĩ của Nhĩ gia liền trong nháy mắt thay đổi.

Tu vi của hắn bây giờ là bát giai tam trọng đỉnh phong, có thể kết bạn nhiều thế lực lớn như vậy, tất cả đều là bởi vì năng lực không chỗ nào không biết của hắn, nhưng muốn luận thực lực, thủ lĩnh bất luận thế lực lớn nào cũng có thể dễ dàng quét ngang thế lực của hắn.

Mà Diệp Huyền cho hắn một bình Hóa Đế Đan, lại làm cho hắn nhìn thấy hi vọng thăng cấp Cửu Thiên Vũ Đế.

Vẻn vẹn trong nháy mắt, ý nghĩ trở thành Cửu Thiên Vũ Đế liền giội rửa mất tiếc nuối rời đi Hỗn Loạn Chi Thành của hắn, khiến cho hắn toàn tâm vùi đầu vào trong tu luyện.

Nghĩ đến mình cũng có hi vọng đạt đến Cửu Thiên Vũ Đế, trong lòng Nhĩ gia liền tràn ngập nhiệt tình.

Ở trong mỗi người nỗ lực tu luyện, đám người Diệp Huyền hăng hái lao về phía Mộng Cảnh Bình Nguyên.

Mà ở một tháng sau khi đám người Diệp Huyền rời đi Hỗn Loạn Chi Thành.

Hỗn Loạn Chi Thành, trụ sở của Vô Lượng Sơn.

Vù!

Hư không đột nhiên truyền tới chấn động kịch liệt, một cường giả mắt phải bị một mảnh ngân quang màu trắng bảo vệ che đậy, vẻn vẹn lộ ra một con mắt trái, bỗng dưng giáng lâm ở trên bầu trời trụ sở của Vô Lượng Sơn.

- Tới chậm, lão phu ta vẫn tới chậm một bước.

Mắt trái của người này hết sạch óng ánh, tỏa ra một tia lệ mang doạ người, cả người sát khí bốc lên.

Lúc trước chiếm được tình báo của Trường Phong Vũ Đế, đám người Tả Đồng hộ pháp ngay lập tức từ Huyền Vực xuất phát, mà vì tiết kiệm thời gian, Tả Đồng hộ pháp càng rời đi đại bộ đội, một thân một mình toàn lực đi tới, vẻn vẹn tiêu hao hơn hai tháng thời gian, liền từ Huyền Vực đi tới đại lục Tây Vực Hỗn Loạn Chi Thành.

Cái tốc độ này, so với Diệp Huyền lúc trước tiêu hao nửa năm mới chạy tới, nhanh hơn đâu chỉ gấp đôi.

Vậy mà mặc dù như thế, Tả Đồng hộ pháp vẫn biết mình đến muộn, từ một tháng trước, hắn liền không còn thu đến bất kỳ tin tức nào từ Hỗn Loạn Chi Thành trở lại, bây giờ đứng ở trụ sở của Vô Lượng Sơn, hắn cũng không thấy một cường giả của Vô Lượng Sơn đi ra.

- Đi Đấu Vũ Hội nhìn xem.

Tả Đồng hộ pháp mắt sáng lên, biến mất ở trên bầu trời của Hỗn Loạn Chi Thành.

Một lát sau, đi tới tổng bộ của Đấu Vũ Hội, nhìn phía dưới khá tàn tạ, cùng với không cảm ứng được chút khí tức Vũ Đế nào, vẻ mặt của Tả Đồng hộ pháp dại ra.

Trong hiểu biết của hắn, Vô Lượng Sơn hợp tác với Đấu Vũ Hội hẳn là một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, thực lực kinh người, địa vị hiển hách.

Nhưng cảnh tượng ánh vào mi mắt hắn, lại làm hắn có chút mờ mịt thất thố.

Hỗn Loạn Chi Thành đến tột cùng phát sinh cái gì? Vì sao lại biến thành dáng dấp như thế?

Hắn cấp tốc đi tới trong Đấu Vũ Hội, tự mình tìm kiếm đáp án.

Sau nửa canh giờ, từ trong miệng võ giả của Đấu Vũ Hội, Tả Đồng hộ pháp rốt cuộc biết đầu đuôi sự tình.

Mà sau khi biết Tử Đao Vũ Đế cũng vẫn lạc ở trên tay đám người Diệp Huyền, trong lòng Tả Đồng hộ pháp không khỏi chấn động dữ dội, vẻ mặt khó có thể tin.

- Một Vũ Hoàng, mang theo Huyết Kiếm Vũ Đế, không những cứu ra Hoàng Phủ Tú Minh, trái lại đánh giết hết thảy cường giả Vũ Đế của Đấu Vũ Hội, thậm chí bao gồm Tử Đao Vũ Đế, chuyện này...

Dù Tả Đồng hộ pháp gặp qua nhiều sóng to gió lớn, thời khắc này trong lòng vẫn không thể tin mình nghe được tất cả.

Truyền thuyết như vậy, quả thực ở trong thần thoại mới có thể xuất hiện.

Coi như căn cứ võ giả của Đấu Vũ Hội từng nói, Huyền Diệp, Hoàng Phủ Tú Minh cùng Huyết Kiếm Vũ Đế đều nắm giữ sức chiến đấu cửu giai nhất trọng đỉnh phong, nhưng như thế thì đã làm sao?

Ở trước mặt cửu giai nhị trọng, Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong không đáng kể chút nào, ngay cả tư cách thương tổn Vũ Đế nhị trọng cũng không có, nói cách khác, Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong gặp phải Vũ Đế nhị trọng, ngoại trừ trốn, tuyệt không có khả năng thứ hai.

Nhưng sự thực là Tử Đao Vũ Đế vẫn lạc ở trong tay ba người Diệp Huyền, chuyện này quả thật là thiên thương dạ đàm.

- Tả Đồng đại nhân, căn cứ tin tức của Vũ Tu Thánh Địa cùng Sinh Tử Điện truyền tới, Tử Đao Vũ Đế đại nhân chết, tựa hồ cùng Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch có quan hệ.

Một tháng qua, tuy Đấu Vũ Hội vô lực ngăn cản rất nhiều thế lực ăn mòn, nhưng cũng điều tra nguyên nhân cái chết chân chính của Tử Đao Vũ Đế, biết được một chút tin tức.

Yêu tộc ở Xích Phong sơn mạch? Tả Đồng hộ pháp đứng lên, này ngược lại là một tình báo, chẳng lẽ Huyền Diệp kia cùng Yêu tộc có quan hệ gì?

- Xích Phong sơn mạch ở nơi nào?

Tả Đồng hộ pháp hỏi.

- Bẩm đại nhân, ở phía đông Hỗn Loạn Chi Thành chúng ta vạn dặm, chính là Xích Phong sơn mạch.

Mạnh Tân Thành cung kính nói.

Tiếng nói của hắn chưa dứt, chỉ nghe vèo một tiếng, Tả Đồng hộ pháp dĩ nhiên biến mất không còn tăm hơi.

Chờ thân ảnh của Tả Đồng hộ pháp biến mất, Mạnh Tân Thành nguyên bản thần thái cực kỳ cung kính, trên mặt lộ ra một tia oán hận, ánh mắt hắn lạnh lùng, cắn răng nói:

- Nếu như không phải Vô Lượng Sơn, Đấu Vũ Hội chúng ta sao lại cùng Diệp Huyền kia kết thù?

Đối với Vô Lượng Sơn, đại đa số cường giả của Đấu Vũ Hội trong lòng đều tràn ngập oán giận, dưới cái nhìn của bọn họ, là Vô Lượng Sơn giao Hoàng Phủ Tú Minh đến Đấu Vũ Hội bọn họ, mới cuối cùng dẫn đến Đấu Vũ Hội bọn họ vẫn lạc cùng bị diệt.

Chỉ là ở dưới tình huống trước mắt, Đấu Vũ Hội bọn họ căn bản vô lực chống cự, chỉ có thể cung kính đối mặt cường giả của Vô Lượng Sơn, thậm chí còn muốn che chở ở dưới cánh chim của bọn hắn.

- Chỉ cần chờ hội trường đại nhân trở về, những thế lực đã từng đắc tội Đấu Vũ Hội chúng ta kia, đều phải có chuẩn bị chịu đựng lửa giận của Đấu Vũ Hội.

Rất nhiều Vũ Hoàng của Đấu Vũ Hội cắn răng gào thét, ánh mắt đỏ như máu.